← Quay lại trang sách

Chương 302 - Trò Chơi Hiểu Ngầm!

Bán đảo Mã Lai, thành phố Keelung.

Đêm khuya.

Đoàn xe phụ trách vận chuyển trái tim bình ổn chạy ở trên đường, cách sân bay quốc tế càng ngày càng gần. Trên xe chính, người đàn ông trung niên được Vương gia phái tới ngồi ở hàng sau. Anh ta nhìn như đang nhắm mắt dưỡng thần, nhưng mà lúc tai nghe không dây của tài xế lóe lên ánh sáng xanh, đối phương nâng mắt nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, sau đó thu hồi ánh mắt thì người đàn ông trung niên chợt mở mắt ra.

Vì để giảm bớt tối đa vết tích, chỉ 1/3 đoàn xe vận chuyển trái tim này là thuộc người quyền quản lý của Vương gia. Lực lượng còn lại gần như là đều thuộc trung tâm chuỗi buôn bán nội tạng ở Nansan.

"Tiên sinh."

Chỗ ngồi kế tài xế, người phụ nữ phụ trách bàn giao chợt quay đầu lại, trong giọng nói xen lẫn một tia băng lãnh: "Quê quán truyền đến tin tức, nói mọi chuyện không quá thích hợp, muốn thay đổi tuyến đường vận chuyển trái tim."

Từ lúc bắt đầu vận chuyển trái tim, tin tức bại lộ, cho đến ban nãy tuyến đường bên trong phòng khám Mayo bị đánh vào được thông báo tới. Cho dù cảm thấy nghi ngờ đối với nội dung trong điện thoại, nhưng bọn họ vẫn khó có thể át chế mà sinh ra cảm giác hoài nghi… Sau khi trái tim được lấy ra khỏi cơ thể con người thì chỉ có thể được lưu trữ trong 48 giờ. Cao tầng Nansan chuẩn bị thay thế con đường vận chuyển, đồng thời tiến hành điều tra nhằm vào nguồn rò rỉ tin tức.

"Thì ra là như vậy." Người đàn ông trung niên chỉ liếc nhìn nữ cấp dưới một cái, ôn hòa đáp.

"Tôi cần báo cáo lên cấp trên một chút."

"Mời."

Ánh đèn trên tai nghe không dây không ngừng lấp lóe.

Khi đoàn xe đi qua ngã tư đường, nữ cấp dưới bên cạnh người đàn ông trung niên giống như là một con báo săn khỏe mạnh, thân thể đột nhiên đứng dậy, rút dao găm ra từ bên trong giày, thuận thế ghim vào cổ của người phụ nữ bên cạnh ghế lái. Người phụ nữ khóa cửa xe, đôi chân dài thẳng tắp hơi xiết lại. Cô chợt quay người lại, chỉ nghe [ Rắc rắc ——] một tiếng, cổ của đối phương dứt khoát bị vặn gãy.

Chiếc xe bắt đầu rung lắc.

Người đàn ông trung niên mặc âu phục đen lúc này mới đưa tay ra ôm lấy chiếc hộp màu bạc đựng trái tim vào trong ngực. Nữ cấp dưới chui vào ghế lái, nhấc chân đá bay thi thể của người đàn ông bên cạnh ra ngoài, vững vàng nắm chặt tay lái.

"Đám không ra gì này."

"Đúng lúc có thể kéo bọn họ ra để đỡ tội, xem như có cái bàn giao cho bán đảo Mã Lai.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói ra.

Gia chủ vô cùng coi trọng quả tim này, sao có thể không chuẩn bị vẹn toàn được. Tuy rằng có không đến 1/3 lực lượng an ninh, nhưng lại có hơn ba quyền sư chiến lực cấp A, thậm chí còn có một đặc công chiến lực cấp AA. Có một đại sư sắp đại đến cực hạn của lý luận nhân loại tọa trấn, người như vậy thì cũng chỉ là một trong những khách mời của Vương gia mà thôi.

Nói xong, anh ta nhìn về phía ngoài cửa sổ. Ánh mắt thâm thúy và bình tĩnh nhìn thấy cái gì đó, con ngươi ngưng tụ lại. Dưới trận đấu súng, lão sư phụ xoay người bám trên nóc xe như rễ của cây cổ thụ, dưới uy áp của hỏa lực thỉnh thoảng vẫn có vài viên đạn bắn về phía lão sư phụ… Vẻ mặt đối phương thản nhiên, thân thể giống như là nước chảy, không ngừng bày ra những tư thế không hợp thói thường để tránh né các viên đạn. Thân thể đối phương hơi ngồi xuống một chút, trọng tâm dời xuống, xương sống thân thể bắt đầu liên tiếp giãn ra!

Lỗ chân lông cả người khép lại, mồ hôi tiết ra lúc con người vận động mạnh đặc biệt bị phong bế ở trong thân thể.

Chỉ nhìn thấy, dưới chân lão sư phụ trầm xuống, nóc xe bị lõm xuống một khối. Bàn tay của đối phương biến thành móng vuốt, cả người giống như đạn pháo nhanh chóng lao về một chiếc xe khác!

Nắm đấm được vung lên, chấn động, kính ghế lái lập tức xuất hiện hàng loạt vết nứt.

Người tài xế vóc dáng to lớn bị giật ra giống hệt như một sợi chỉ rách, sau đó bị ném về phương xa không khác gì rác rưởi. Lão sư phụ chuyển hướng sang tòa nhà bên cạnh dưới sự gào thét của người và xe!

Đồng thời, đối phương lại đập về phía một chiếc xe khác.

"Thật là đáng sợ."

"Đây thật sự là trình độ mà con người có thể đạt tới sao. Khó trách những sở nghiên cứu kia lại muốn nghiên cứu công nghệ tín hiệu điện thần kinh bằng mọi giá, cho dù chỉ có thể khiến năng lực phản ứng giảm xuống một phần triệu giây thì đã rất đáng sợ rồi! Còn nếu như có thể sản xuất dạng quái vật này với số lượng lớn… không biết sẽ còn mạnh như nào nữa?"

Cho dù đã gặp không chỉ một lần, lúc này, người đàn ông trung niên vẫn khó nén nổi sự chấn động.

⚝ ✽ ⚝

Trong màn đêm mưa.

Trung Hải.

Biệt thự Chu gia.

"Lục tiên sinh."

Giọng nói của Chu Tải Ngôn khàn khàn. Ông nhận được tin tức từ Mã Lai, nhìn thoáng qua, đáy lòng khó nén nổi sự kinh hãi, nhưng không biết rõ chuyện cụ thể đã xảy ra, chỉ cung kính đưa điện thoại di động cho Lục tiên sinh.