← Quay lại trang sách

Chương 306 - Chấn Động!

Anh mang dép, kéo màn cửa sổ ra, ánh mặt trời ấm áp lập tức chiếu xuống trên người. Anh mở nửa cửa sổ ra, hít thở bầu không khí mới mẻ vào trong lồng ngực, cảm giác đã thoải mái hơn:

"Mặc dù không biết còn bao lâu nữa Vương gia sẽ sờ tới trên người mình. Nhưng cho dù chỉ còn lại một ngày cuối cùng, một tiếng cuối cùng thì mình cũng phải cố gắng trân quý cuộc sống! Nỗ lực đi lên! Quý trọng mỗi giây mỗi phút!"

"Ai cũng không thể biết rõ những chuyện ngoài ý muốn trong tương lai!"

Giờ phút này, toàn thân Lục Bình tràn đầy ánh mặt trời và năng lượng tích cực.

Sau khi hóng gió một hồi, Lục Bình kéo rèm cửa sổ lên.

Anh nghiêm túc giãn cơ, sau đó bắt đầu tập luyện như bình thường; tranh thủ thời gian nghỉ giữa các hiệp, anh ngồi ở trước bàn đọc sách, bắt đầu tháo rời và nghiên cứu từng bộ phận của khẩu súng.

Sau một hồi, Lục Bình rửa mặt, xách túi công văn, rảo bước đi vào trong dòng người của giờ cao điểm buổi sáng.

"Sư phụ Lý."

Trên đường đi nước đọng nhiều, Lục Bình không đi xe đạp công cộng, mà là lựa chọn đi bộ đến ga tàu điện ngầm. Anh đứng trước khung cảnh xe cộ tấp nập, hàng loạt nhân viên văn phòng đang đứng chờ đèn đỏ trước đèn tín hiệu. Nhìn thấy Lục tiên sinh nhìn mình một cái, Lý Đại Chung trong góc cũng xách túi công văn đến gần, sánh vai cùng Lục Bình.

Lục Bình nhìn phía đèn tín hiệu, gọi một tiếng.

"Mấy ngày nay anh đã vất vả rồi, lát nữa tôi sẽ bảo người chuyển thù lao cho anh."

"Anh tạm thời đi về trước đi."

Lục Bình ôn hòa nói.

Nói xong, đèn tín hiệu màu xanh phương xa sáng lên. Lục Bình giống như là giọt nước dung nhập vào bên trong dòng sông, cùng đám nhân viên văn phòng rảo bước về phía ga tàu điện ngầm. Quyền sư Lý Đại Chung thì rẽ vào một hướng khác tại ngã tư.

⚝ ✽ ⚝

"Ài!"

Trên tàu điện ngầm.

Lục Bình ôm túi công văn ở trước ngực. Anh dựa lưng vào thanh chắn, nhét tai nghe vào trong lỗ tai, ánh mắt quét qua đám nhân viên văn phòng đang chen chúc ở xung quanh. Lúc sư phụ Lý còn ở bên cạnh đúng là không cảm nhận được, hiện tại sau khi vị quyền sư kia thật sự rời khỏi, anh trái phải đều cảm thấy không an toàn, giống như là trần truồng ra ngoài.

"Phải làm gì đây. Mình thực ra cũng không muốn, nhưng tiếp tục để cho lão Lý đi theo thì cho dù Vương gia còn chưa tìm được mình thì mình cũng sẽ lộ tẩy.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

"Cho dù là không bị lộ thì sao mình có thể để đối phương giúp mình huấn luyện thủ hạ được? Mình đã phải trả một khoản phí an toàn kếch xù mỗi ngày cho đối phương?"

"Đúng là ngốc mà!"

"Huấn luyện thuộc hạ đúng là xài tiền như nước…"

Nếu như anh là thương nhân tình báo thực sự thì tất cả những chuyện này đều không phải là vấn đề khiến cho anh phải phiền não. Nhưng đáng tiếc là, anh chỉ là một kẻ giả mạo, không có chống lưng.

Khoang tàu rung lắc, Lục Bình mở điện thoại lên xem video diễn xuất của bậc thầy diễn xuất Cố Kiện Ngô: [ Biểu diễn nâng cao – lực lượng ẩn giấu bên trong ngôn ngữ cơ thể ].

Dựa trên những tiến bộ gần đây của bản thân trong diễn xuất, Lục Bình chấm điểm cho mình, thay đổi đánh giá:

[ Biểu diễn: Trung cấp ( sơ cấp - trung cấp ) ( biểu diễn chuyên nghiệp, người tốt nghiệp ưu tú tiêu chuẩn )]

[ Sở trường biểu diễn lão đại hắc đạo: Cao cấp ]

[ Đánh giá: Chỉ trong vòng hơn một tháng ngắn ngủi mà kỹ năng diễn xuất đã tiến bộ đáng kinh ngạc, là tài năng biểu diễn trời sinh! Nhưng mà lại có khả năng đi sai hướng, đề nghị lập tức sửa lại! Nếu như muốn có thể càng đi càng xa hơn trên con đường diễn xuất thì đề nghị phải tìm ra và sửa chữa sai sót, phát triển toàn diện! ]

Sáng sớm.

Dưới ánh mặt trời, vẫn còn có những giọt nước mưa không ngừng lăn xuống từ trên mái hiên.

Trang viên Chu gia.

Phòng khách.

Người đứng đầu trung tâm y tế Thụy Tân- Chu Tải Ngôn dựa ở trước ghế sofa, trên người được quản gia nhẹ nhàng đắp lên một tấm thảm lông cừu, ông cứ như vậy mà ngủ thiếp đi. Đêm qua, cho dù là Lục tiên sinh đã rời khỏi, ông cũng một đêm không ngủ. Dưới sự lo lắng và sợ hãi, ông không ngừng bắt tay chuẩn bị, cố gắng bảo đảm con đường chạy trốn cho mẹ con Nhĩ Vi sau chuyện này, đồng thời còn cố gắng chia càng nhiều tài phú tích lũy cho hai mẹ con càng tốt.

Vừa ngủ không lâu, quản gia lại đi vào một lần nữa. Ông thả nhẹ bước chân đi đến bên cạnh lão gia, hơi do dự một chút, sau đó vẫn là nhẹ giọng đánh thức Chu Tải Ngôn.

"Chuyện gì?" Chu Tải Ngôn trầm giọng nói.

"Ngay vừa rồi, bên phía phòng khám Mayo xảy ra chuyện. Có lực lượng đã phát hiện chuỗi cung ứng ngầm của phòng khám Mayo. Hiện tại, tất cả độ chú ý đều tập trung tại Mayo… Ngay cả tổng bộ ở Hoa Kỳ đều đang bị vô số người vây chặt."

Lão quản gia khom người, ông nhớ lại tin tức vừa mới nhận được, trong vẻ mặt khó nén nổi sự chấn động, tiếp tục nói.

Chu Tải Ngôn nghe vậy, trái tim lại bắt đầu đập nhanh.