← Quay lại trang sách

Chương 328 - Các Người… Cũng Xứng Hợp Tác Cùng Tôi?

Dựa vào con đường tin tức của Lục tiên sinh, sợ rằng ngày mà tôi đến Trung Hải thì anh cũng đã biết rồi."

Nụ cười trên gương mặt của Tào Kiến Lan càng ngày càng đậm hơn. Cô bắt đầu ngồi thẳng người, sau đó hơi nghiêng về phía trước một chút, cùng ánh mắt kia dần dần ngưng tụ lại, chứng tỏ cô đã bắt đầu nghiêm túc

"?" Đáy lòng Lục Bình đánh ra một dấu hỏi.

"Đúng thế."

"Ngày thứ hai sau khi Tăng Vĩ chết tôi đã đến Trung Hải."

Tào Kiến Lan tự mình gật đầu rồi cười nói.

"!" Lục Bình không lộ ra chút biểu cảm nào, tiếp tục lắng nghe.

"Những ngày gần đây, tôi đều chỉ đang làm một việc, đó chính là điều tra Lục tiên sinh." Tào Kiến Lan nhìn chằm chằm vào Lục Bình, trầm giọng nói

"Ồ?"

"Xem ra cô có thu hoạch rất lớn."

Lục Bình bưng ly cà phê lên, thích thú nhìn họa tiết hình trái tim được vẽ ở phía trên mặt cà phê. Anh nhấp một hớp sau đó còn chưa thả ly xuống đã ôn hòa nói.

"Tôi cố gắng đột phá từ hai phương hướng. Thứ nhất, tôi muốn điều tra ra ngọn nguồn của thế lực đứng sau Lục tiên sinh. Thứ hai, tôi nhớ là, muốn nhìn mục đích của một người thì không nên xem đối phương nói cái gì, mà là phải nhìn hắn làm cái gì. Cho nên, tôi đã cố gắng phân tích mỗi một động tác, mỗi lần liên hệ với các thế lực của Lục tiên sinh bắt đầu từ Lý Ngọc Trân."

Tào Kiến Lan cong ngón tay, gõ gõ mặt bàn, không nhanh không chậm nói ra.

Lục Bình nghiêm túc lắng nghe. Anh bắt đầu suy nghĩ về hai phương hướng mà đối phương vừa nói. Trong đáy lòng của Lục Bình đã buông lỏng không ít, bởi điểm bắt đầu của đối phương đã sai lầm rồi.

Điều tra thế lực phía sau lưng anh?

Nó căn bản là không tồn tại, hao tốn sức lực càng lớn thì càng không chiếm được thứ gì!

Điều tra mục đích anh muốn làm?

Xin lỗi! Lục Bình chỉ muốn tiếp tục sống, anh là bị động bị cuốn vào trong vòng nước xoáy!

"Tôi thu được 2 đáp án."

"Mỗi một đáp án đều khiến cho tôi cảm thấy hưng phấn đến mức mỗi một tế bào trên người đều phải rùng mình"

Dưới ánh đèn ấm áp, làn da của người phụ nữ xinh đẹp như minh tinh Tào Kiến Lan bị nhiễm một tầng đỏ ửng bệnh hoạn. Có thể rõ ràng nhìn ra, cô đang thật sự hưng phấn, giống như là đã phát hiện ra chuyện cơ mật gì đó quan trọng!

"Tôi cảm thấy những chiếc sừng ẩn náu phía sau Lục tiên sinh vô cùng sạch sẽ."

"Tôi đã từng đặc biệt bay tới quê quán của Lục tiên sinh."

"Bí mật tiếp xúc với các thân thích, bạn học, bạn thân… của Lục tiên sinh… Ồ, đúng rồi, trong quá trình này, tôi còn phát hiện ra một số người khác cũng đang làm chuyện tương tự với tôi.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Tào Kiến Lan chụm hai chân lại, hơi thở như hoa lan, hưng phấn nói ra.

"…" Mí mắt Lục Bình khẽ run.

Tuy rằng trong lòng anh đã chuẩn bị từ trước về phương diện này, nhưng mà bỗng nhiên nghe thấy thì tim vẫn không khỏi siết chặt.

"Sau khi điều tra và phát hiện không có thu hoạch gì thì tôi mới hiểu, khó trách toàn bộ Trung Hải có nhiều tồn tại đang dòm ngó Lục tiên sinh như vậy, nhưng lại không có bất kỳ thế lực nào dám thực sự tuỳ tiện dò móng vuốt ra. Trước khi tìm ra đáy của Lục tiên sinh, ai lại nguyện ý đi làm chim đầu đàn chứ?" Tào Kiến Lan tiếp tục nói.

⚝ ✽ ⚝

"Có nói rõ một chút về điểm này được không…"

Lục Bình trầm mặc nhưng nụ cười trên mặt vẫn không thay đổi. Lục Bình hiểu rõ, đây chính là anh đang đứng ở trên một cái cân nào đó. Trong bóng tối, mỗi khi có thế lực rục rịch thì anh lại dẫn động lực lượng mới, tạo ra những sợi dây trói buộc đám người kia.

"Sau đó, tôi đã điều tra theo phương hướng thứ hai. Tôi hiểu rõ, thế lực phía sau Lục tiên sinh sợ rằng đã bố trí rất nhiều năm." Tào Kiến Lan nói.

Chân tướng mọi chuyện chỉ là:

Lục Bình thực sự chỉ là một người bình thường.

Lực lượng tình báo mà Lục Bình lộ ra là tổ chức tình báo đứng đầu chỉ tồn tại ở bên trong thế giới chân chính.

Khi hai đáp án hoàn toàn nhất quán này được đưa ra cho tất cả các bên thì sẽ không có bất kỳ người nào thật sự cảm thấy Lục tiên sinh chỉ là người bình thường.

⚝ ✽ ⚝

Suy nghĩ của Lục Bình rất loạn. Anh khoác lên mình lớp da mãnh thú, lăn lộn ở giữa các đại lão thực sự. Anh muốn cuộn người lại và run lẩy bẩy, nhưng vì cố giả bộ phấn khích, thậm chí cần phải ngẩng đầu ưỡn ngực, biểu hiện ra dáng vẻ mạnh mẽ hơn.

Anh nhìn chăm chú vào Tào Kiến Lan, chờ đợi mục đích của đối phương.

"Mà trong phương hướng thứ hai này…"

Không biết đã dò xét được cái gì.

Nhắc đến phương hướng điều tra thứ hai, người phụ nữ rõ ràng là có chút bệnh hoạn, và sự điên cuồng khắc sâu trong xương này rốt cuộc cũng lộ ra vẻ sợ hãi hiếm thấy. Trong ánh mắt cô phản chiếu nụ cười lãnh đạm của Lục tiên sinh:

"Tôi ngửi thấy mùi vị của sự thay đổi."

"Thay đổi?" Lục Bình thì thầm ở đáy lòng.

Anh xâu chuỗi lại từng tình báo được đổi mới từ trong giá sách lại với nhau, quả thật có thể mơ hồ nhìn thấy một ván cờ khổng lồ.

"Cho nên, mục đích của cô là?" Lục Bình hơi ngẩng đầu lên, giống như là nhìn xuống người phụ nữ trước mặt, hỏi.