← Quay lại trang sách

Chương 330 - Thanh Tử, Có Muốn Tiến Thêm Một Bước Nữa Không?

Đối phương đặt một phần hồ sơ màu nâu ở trước bàn của Tào Kiến Lan, sau đó xoay người đi về một hướng khác.

"Lục tiên sinh, mời."

Lục Bình hít một hơi thật sâu sau đó mở hồ sơ ra.

Ánh mắt anh quét qua những hàng chữ bên trong đó, không biết là nhìn thấy cái gì, lông tơ lập tức dựng thẳng lên, hơi nín thở trong chốc lát, bắt đầu phát tiết tất cả áp lực vào trong giày da, nơi mà không ai có thể nhìn thấy.

Anh không dám nhìn lâu, bởi vì trên lý thuyết thì anh là người biết rõ những tin tức này nhất.

Lục Bình nở nụ cười, ngẩng đầu lên đối diện với tầm mắt của Tào Kiến Lan.

"Lục tiên sinh, không biết chúng tôi đã có khả năng tham dự vào bên trong ván cờ hay chưa. Có thể làm con tốt qua sông, con xe con mã… hoặc là cờ hình người?"

Tào Kiến Lan nhìn chằm chằm vào Lục Bình, hỏi ngược lại Lục Bình bằng chính lời nói lúc trước của anh.

"Cũng tạm được." Lục Bình nhún vai một cái, cười nói.

Nói xong, Lục Bình đưa tay ra: "Thử một chút xem sao."

Tào Kiến Lan nghe vậy, lúc này lập tức cười tươi như hoa. Bàn tay mềm mại lạnh lẽo của cô nắm lấy tay Lục Bình: "Ngưỡng cửa của Lục tiên sinh đúng là đủ cao."

"Được rồi."

"Thời gian không còn sớm nữa, tôi cũng không quấy rầy Lục tiên sinh nữa."

"Đây là danh thiếp của tôi, Lục tiên sinh có bất kỳ phân phó gì đều có thể gọi điện thoại cho tôi. Nhớ là, bất kỳ… nhiệm vụ… hoặc là phân phó… đều được!"

Cô kéo dài mấy từ cuối cùng, trong giọng nói mang theo tiếng cười.

Sau đó, đối phương đeo cái túi xinh đẹp nhỏ nhắn lên, đi ngang qua bên người Lục Bình.

Lục Bình vẫn ngồi ở trước cửa sổ trong góc của quán cà phê. Sống lưng của anh đã bị mồ hôi thấm ướt, hiện tại nhất thời còn có chút nhũn người, có chút không đứng dậy nổi.

Chờ nhịp tim nặng nề dồn dập chậm rãi bình phục, Lục Bình mới nhìn về phía danh thiếp trước mặt. Ánh mắt vừa rời đi, nhưng sau đó lại nhìn chằm chằm vào dòng chữ phía trên. Thân phận bây giờ của Tào Kiến Lan là một luật sư thực tập ở công ty Luật. Mà công ty Luật này… nếu như Lục Bình nhớ không lầm thì hình như là nằm ở trong tòa nhà Xuyên Hòa, ở tầng dưới của văn hóa Ngô Minh, lúc anh đi làm có thể sẽ gặp phải.

"…" Lục Bình trầm mặc.

⚝ ✽ ⚝

"Phòng khám Mayo là nơi mà một trong hai tập đoàn dược khổng lồ thế giới dùng để tập hợp các mối quan hệ quyền quý và phú thương.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

"Một trong hai?"

"Nếu như mình thực sự ở trong ván cờ này, một tập đoàn đứng đầu khác… chắc là thế lực phía sau Tống Tử Văn của Tống gia Lĩnh Nam?"

Bên trong tình báo của Tào Kiến Lan còn cung cấp cho Lục Bình một thuật ngữ khác: ‘Dược phẩm vĩnh sinh’.

Anh không ngừng suy nghĩ, trong đầu dần dần loạn thành một đoàn.

"Vòng xoáy này bao phủ khắp thiên địa, người tham dự vào bàn cờ rốt cuộc là những người nào?"

"Hai gã khổng lồ bên trong thế giới là thế lực đứng đầu Kim Tự Tháp sao? Lão thế gia có căn cơ lâu đời và các môn phiệt, ví dụ như Vương gia, Lý gia trước đây, là thế lực đứng đầu dưới ánh mặt trời của Kim Tự Tháp sao?"

"Như vậy, còn có ai nữa?"

"Đây là phe thứ ba ra tay, bọn họ là đang muốn kéo những thế gia môn phiệt, những tập đoàn hàng đầu thế giới này vào trong thế cục sao?"

Lục Bình liên tưởng tới rất nhiều chi tiết ở trong tình báo.

Mí mắt anh không ngừng giật giật, huyệt thái dương hai bên bắt đầu căng đau, có một loại cảm giác ngạt thở giống như là tất cả chúng sinh đều là quân cờ. Anh không nhìn rõ được chỗ sâu bên trong, không nhĩn rõ được rốt cuộc là ai đang đánh cờ và mục đích lại là cái gì!

Trầm mặc một lúc lâu, Lục Bình giơ tay lên một cái.

Đinh Thanh ở cách đó không xa liền đứng dậy, ngồi ở trước mặt.

"Thanh Tử."

Lục Bình nhìn chăm chú về phía Đinh Thanh, mỉm cười hỏi: "Có muốn tiến thêm một bước không?"

Đinh Thanh là người phát ngôn của nhánh thứ ba Tào Môn, hiện tại đã có chút theo không kịp bước chân của anh.

Lúc mới bắt đầu, lúc mới còn chỉ là một nhân viên bình thường, Lục Bình chỉ có thể tiếp xúc được với những người có tiền như tổng giám đốc công ty, tiền lương hàng năm chừng năm trăm ngàn tệ, cộng với giá trị bất động sản Trung Hải thì giá trị con người miễn cưỡng đạt đến chục triệu.

Đối với anh khi đó mà nói, một người có giá trị tài sản lên tới chục triệu chính là một giấc mơ không thể với tới… Anh chỉ có thể nhìn thấy các phú hào chục tỷ thông qua internet và tạp chí mà thôi!

Tầm mắt của Lục Bình nói cho anh biết, những người như bọn họ chính là những người đứng đầu đỉnh Kim Tự Tháp!

Nhưng sau khi tình báo được đổi mới, tiếp xúc với nhiều nhân vật khác nhau, Lục Bình giống như là một kẻ mù sờ voi vậy, không ngừng mò mẫm tìm tòi về quyền năng thực sự được ẩn giấu ở trên đỉnh Kim Tự Tháp. Đám người kia quan sát chúng sinh, giống như là quy tắc thiên đạo, quyết định tất cả mọi thứ.