Chương 349 - Đây Là Thái Độ Muốn Làm Việc
Thái độ giữa hai người với nhau chính là đang thiết lập vì tương lai.
"Đây là thái độ muốn làm việc."
"Lão Tiết…"
Đầu ngón tay Đinh Thanh gõ gõ bàn uống trà, thổi thổi mấy lọn tóc rơi xuống trên trán, cười nói: "Đúng là được việc."
"Mùa xuân sao."
Đinh Thanh đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, ngắm nhìn thành phố xanh tươi: "Sắp đến ngày giỗ của Y Vân và con gái rồi, năm nay đành tổ chức trước vậy, bản thân không thể lập tức xuống cùng hai mẹ con bọn họ được."
"Không rõ hai mẹ con có đang chờ mình hay không, có phải là đã đầu thai chuyển thế rồi hay không."
⚝ ✽ ⚝
Hắc ——
Oáp ——
Văn hóa Ngô Minh.
Bên cạnh cửa sổ sát đất, Lục Bình lười biếng duỗi lưng một cái. Điện thoại di động trong lồng ngực khẽ rung lên, anh bình tĩnh liếc qua văn phòng làm việc một chút, chốc lát sau liền cầm văn kiện đi ra bên ngoài phòng làm việc.
Năng lực của mình có thể không cần cao như vậy, nhưng mà thủ hạ thì nhất định phải là người xuất chúng.
"Xuyên Hòa, trưởng nữ Lý gia, Lý Ngọc Trân."
"Ài!"
"Rốt cuộc là muốn bảo mình điều tra cái gì đây?"
Từ Mộng với làn da màu lúa mạch, vóc dáng đều đặn khỏe mạnh nghe thấy động tĩnh sau lưng. Cô âm thầm ngồi dậy, dùng dư quang ánh mắt quan sát phía sau, chú ý tới là nhân viên bình thường Lục Bình muốn lên lầu báo cáo, tâm trạng hơi căng thẳng lại lần nữa buông lỏng.
Cô ngước mắt lên, chăm chú quan sát gian phòng làm việc này. Ánh mặt trời sáng rực rải vào, đám đồng nghiệp mang theo chút lười biếng vội vàng làm việc của mỗi người…Khi nghiêng đầu, nhìn về phía thanh niên Cố Đại Thạch thật thà đang theo đuổi mình thì ánh mắt Từ Mộng hơi dừng lại. Đúng lúc này, Cố Đại Thạch giống như là phát hiện ra tầm mắt của cô, ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười ngốc nghếch.
"…" Từ Mộng trầm mặc.
Cô đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, là nhân viên thu thập tình báo ưu tú nhất. Cô miệt mài cống hiến cho sự nghiệp, trở thành đặc vụ vương bài!
Trước đây không lâu, cô được phái vào làm nội ứng và phụ trách thăm dò tin tức trong tòa nhà này. Cô giống như là diều đứt dây, ngoại trừ báo cáo chi tiết những chuyện vặt vãnh xung quanh thì không có thêm mệnh lệnh nào…
"A!"
Từ Mộng nắm chặt nắm đấm, trong lòng phát điên: "Rốt cuộc là nơi nào có chuyện lớn vậy?!!"
"Danh hiệu: Từ Mộng."
"Đánh giá:…"
"Chiến lực tổng hợp: Ưu tú."
"Khả năng bắn súng tổng hợp: Ưu tú."
"Khả năng điều khiển tổng hợp: Ưu tú, bao gồm máy bay chiến đấu, sở trường điều khiển vượt qua 20 phương tiện vận tải."
"Đánh giá nội ứng dày công tu dưỡng: Không hợp cách.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
"Đánh giá thu thập tình báo: Không hợp cách."
"Đánh giá tổng thể: Học viên có sự nhiệt liệt là huyễn tưởng của anh hùng, không thích hợp bồi dưỡng với tư cách nhân viên tình báo, đề nghị chuyển đến lĩnh vực khác."
⚝ ✽ ⚝
Dưới ánh mặt trời.
Yến Kinh cổ lão, tại một nơi được bảo mật.
Thanh niên Q đầu ổ gà, mắt thâm quầng ngồi chồm hổm ở trước bàn làm việc. Người phụ nữ khí chất lão luyện nghiêm nghị đứng thẳng, trầm giọng báo cáo các hạng mục tài liệu.
"Tôi biết rồi." Giọng nói Q khàn khàn, trầm giọng đáp.
Anh xem qua tài liệu mà Từ Mộng đưa tới. Tập văn kiện thật dày ghi chép mỗi một việc xảy ra dưới góc nhìn của Từ Mộng. Q lướt qua những phỏng đoán và ngữ khí không có ý nghĩa của đối phương, tỉ mỉ nhìn về phía cảm nhận và trải nghiệm của đối phương khi hòa mình vào trong quần thể nhỏ.
Tổ chức không tiết lộ cho Từ Mộng bất kỳ tin tức gì liên quan đến Lục Bình, chính là vì có thể thu hoạch được góc nhìn thuần túy nhất. Dùng góc nhìn thứ ba, nhìn chăm chú vị Lục tiên sinh thần bí này.
"Có một chút thú vị, cô đi xuống đi."
Khóe miệng Q giương lên, lộ ra nụ cười, trong lời nói không biết là đang nói Từ Mộng hay là Lục tiên sinh.
Trong phần ghi chép nhìn như cực kỳ bình thường này lại cất giấu lượng tin tức chân thật phong phú ở trong mắt Q.
"Lục tiên sinh."
"Người muốn liên hệ với anh đều tìm tới chỗ của tôi. Xem ra, nếu như lại tiếp tục thì tôi cũng sắp trở thành thư ký của Lục tiên sinh mất."
Tòa nhà Xuyên Hòa.
Phong cách ăn mặc của Lý Ngọc Trân dường như đã có sự thay đổi cực lớn.
Cô búi tóc lên cao, mặc một chiếc áo sơ mi dài tay màu đen, xắn tay áo lên… Phối hợp với gương mặt xinh đẹp lạnh lùng cùng ánh mắt khiếp người. Giờ phút này, khí chất trên người Lý Ngọc Trân dường như càng có cảm giác ngột ngạt hơn. Khi cửa phòng làm việc bị đẩy ra, thân thể cô hơi ngả về sau, hai tay đặt lên trên tay vịn. Môi đỏ khẽ giương lên, lạnh giọng nói ra.
Lục Bình nhìn chăm chú Lý Ngọc Trân. Đối phương nghênh đón nắng sớm, kinh diễm lại cường thế. Cho dù tầm mắt của anh đã sớm không còn là nhân viên bình thường như lúc trước nữa nhưng vẫn cảm thấy rung động…Trong lòng hiện ra ý nghĩ chinh phục vô cùng mãnh liệt.
"Lý tiểu thư sao có thể là thư ký của Lục mỗ được chứ?"
Lục Bình quen thuộc kéo ghế ra rồi ngồi xuống. Lục Bình không hề che giấu sự thưởng thức trong đôi mắt chút nào. Anh quan sát kỹ bị hổ nữ của Lý gia Yến Kinh này. Tình báo về đối phương chính là bắt đầu của mọi chuyện, là nội dung mà anh đã xem đi xem lại nhiều lần nhất… Từ mức độ nào đó mà nói, anh còn hiểu rõ Lý Ngọc Trân hơn bất kỳ người nào. Sau khi ngồi ở đây một lúc, Lục Bình liền nhạy bén bắt được chỗ không bình thường.