← Quay lại trang sách

Chương 355 - Anh Muốn Tôi Làm Gì?

Đầu ngón tay gõ nhẹ lên tay vịn.

Lục Bình dùng một góc độ khác để điều khiển tiết tấu tình yêu: "Chắc là nên ăn cô ấy rồi."

Lục Bình đang suy tính xem làm như thế nào để tạo ra một hoàn cảnh và hồi ức khó quên cho cô gái. Không cần dành quá nhiều tinh lực vào chuyện này. Lục Bình thở dài, suy nghĩ thay đổi…

Chiếc xe con màu đen xuyên qua giữa thành phố trong giờ cao điểm buổi tối. Lục Bình bắt đầu liệt kê những thu hoạch và người đã đắc tội trong khoảng thời gian gần đây. Từ nơi sâu xa, anh có thể cảm nhận được mối nguy hiểm đang nhanh chóng đến gần!

"Nếu như Lý Kiến Quốc lão gia tử thật sự xảy ra chuyện thì sợ rằng mình cũng sẽ lọt vào trong nguy hiểm."

Lục Bình hiểu rõ. Anh bây giờ nhìn như bình ổn, nhưng sự bình ổn này phần lớn là đến từ ánh chiều tà của Lý lão gia tử.

Khi mà ông lão đi đến điểm cuối thì mới có thể chân chính chứng kiến được mưa gió lay động.

⚝ ✽ ⚝

"Lục tiên sinh!"

Trong quán trà.

Trên mặt Lục Bình mang theo cười nhạt, đi vào trong phòng, nhìn chăm chú vào hai người đang ngồi chờ. Bước chân anh dừng lại, trong lúc treo áo khoác lên chợt phát hiện ra sự thay đổi giữa hai người kia.

Bọn họ ngồi ở hai bên trái phải của ghế chủ vị, sau khi nhìn thấy anh đi vào liền đồng thời đứng dậy. Quan hệ giữa hai người này dường như đã không còn được hài hòa như trước nữa.

Có một chút thú vị.

Chỉ là không rõ, là cố ý biểu hiện thái độ ở trước mặt mình; hay là quan hệ thật sự xuất hiện sự thay đổi.

Ý nghĩ thoáng qua, Lục Bình đã ngồi ở chủ vị, ôn tồn nói:

"Tất cả ngồi xuống đi."

"Thanh Tử."

"Nghe nói tối qua anh đã làm lớn chuyện. Nói tỉ mỉ cho tôi một chút…"

Lục Bình nâng chén trà lên nhấp một hớp, cười nhìn về phía Đinh Thanh. Anh cẩn thận quan sát đối phương một chút, sau đó mới làm ra vẻ hỏi thăm.

"Tối hôm qua, Tông Trưởng phái người mời tôi đến từ đường."

Sáng hôm nay Đinh Thanh đã báo lại mọi chuyện cho Tiết Hoa Thanh, nhưng vẫn chưa kể rõ chi tiết tình cảnh lúc đó.

Lục Bình tỉ mỉ lắng nghe.

Từ trong giọng nói của đối phương có thể cảm nhận được nguy hiểm đang đập vào mặt một cách rõ ràng. Trong lòng Lục Bình vô cùng thán phục năng lực phản ứng và sự can đảm của Đinh Thanh. Vào lúc đó, chỉ có lật tung cái bàn, quyết đoán nhắm đầu mâu vào ngay Tông Trưởng thì mới có thể đi ra từ trong mâu thuẫn của tổng bộ.

"Không tồi." Lục Bình thở dài, nói.

Anh hiểu rõ, những đại lão bị anh thu phục và những gã khổng lồ giao dịch với anh mỗi người đều có năng lực và thủ đoạn vượt xa anh. Mặc dù anh có thể áp chế bọn họ, nhưng đều là dựa vào suy luận từ tình báo và cố hết khả năng lưu lại khoảng trống, để cho bọn họ tự mình bổ não! Người ở tầng thứ càng cao, sự băn khoăn của bọn họ sẽ càng kín đáo, sẽ bổ não ra càng nhiều thứ hơn!

"Mọi chuyện phát triển tốt hơn tôi nghĩ một chút. Tôi vốn tưởng rằng, đêm qua đã bắt đầu nghênh đón cuồng phong mưa rào rồi, thế nhưng cho tới cả ngày hôm nay đều có vẻ như bình an vô sự."

"Sau đó, tôi nhận được tin tức, bên trong hội tông lão có mấy vị trưởng lão cảm thấy bất mãn với Tông lão. Có bọn họ đè ép, ngược lại đã cho tôi cơ hội thở dốc."

Đinh Thanh tiếp tục nói.

"Lục tiên sinh." Ánh mắt Đinh Thanh lộ ra vẻ nghiêm túc, đối diện với ánh mắt Lục Bình, hơi nâng cao giọng gọi một tiếng.

"Hửm?" Lục Bình bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú, trong lòng không khỏi giật mình, có một loại dự cảm xấu, nhưng vẫn bình tĩnh nở nụ cười nhạt đáp lại.

"Tôi hy vọng ngài có thể đứng ra vì tôi!"

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

"Anh muốn tôi làm gì?" Lục Bình mím môi một cái, cười nói.

"Thì ra là như vậy."

Thân thể Lục Bình ngả về phía sau, hai chân bắt chéo. Trên gương mặt anh vẫn là nụ cười. Dưới cái nhìn chăm chú của Đinh Thanh, anh gật đầu một cái rồi đáp lại. Nói trắng ra là, ý của Đinh Thanh là đối phương chuẩn bị lợi dụng khoảng trống hỗn loạn này để giành được sự ủng hộ của các trưởng lão trong hội tông lão… Nhưng cần anh ra mặt bày tỏ sự ủng hộ với các trưởng lão.

Gia tộc phía sau Tông Trưởng Ôn Đức Lâm chính là Kiều gia, một trong bảy gia tộc lớn ở Trung Hải. Muốn nhận được ủng hộ thì nhất định phải cần Lục tiên sinh bày tỏ thái độ đối với các tầng lớp quyền quý.

"Ài!"

"Lỗ thủng này đúng là càng vá càng lớn!"

"Không ngừng nói dối, kiên trì xông về phía trước. Trước mắt, trong bảy gia tộc lớn Trung Hải mình cũng đã đắc tội với ba nhà, lần lượt là Cao gia, Ngô gia, còn có Kiều gia… Còn mẹ nó tất cả đều ở trong trạng thái thù địch!"

Lục Bình hét thầm trong lòng.

Trong phòng trà.

Dưới khói trà lượn lờ, Tiết Hoa Thanh ngồi ở một bên không thể hiện chút cảm xúc nào, không biết đang suy tư cái gì. Mà Đinh Thanh thì lại càng ngày càng nghiêm túc, ngồi thẳng người. Bầu không khí có chút ngột ngạt. Anh nhìn chăm chú vào Lục tiên sinh không chớp mắt, chờ người sau trả lời.