← Quay lại trang sách

Chương 361 - Đáng Chết! Giả Bộ Hơi Quá Rồi!

Tôi sau này thỉnh thoảng sẽ qua đây. Trong ngày thường, bản thân cô ở trong nhà."

Lục Bình lấy cặp kính gọng vào ra từ trong ngực rồi thay đổi.

Trong phút chốc, khí chất biến hóa.

Lục Bình ôn hòa nói.

"Ừm!" Nghe thấy một câu nói này, tâm lý Xuân Hạ đã ổn định hơn rất nhiều.

"Hô!"

Lục Bình đi đến trước bàn trà gần cửa sổ trong phòng khách, ngồi ở trên ghế sô pha.

Lục Bình thở dài một hơi, tính toán cảm xúc của mình giờ phút này, tiêu hao về thể lực vẫn còn chưa hoàn toàn khôi phục, nhưng trạng thái tinh thần và năng lực chống chịu áp lực đã mạnh hơn thường ngày. Anh cúi đầu nhìn thoáng qua quần áo trên người mình, cổ áo sơ mi và tay áo âu phục đều có chút nếp nhăn.

"Vấn đề không lớn."

"Bắt đầu đi."

Lục Bình thì thầm.

Sự ám chỉ tâm lý được dưỡng thành trong thời gian dài đang dần dần phát huy tác dụng. Lục Bình rõ ràng phát hiện, sau khi đổi mắt kính thì bản thân có thể tiến vào trạng thái bằng tốc độ nhanh nhất.

"Có laptop dự phòng không?"

"Có!"

"Tôi sẽ đi lấy tới ngay!"

"Chờ một lát, cô nhớ chú ý không nên xuất hiện ở trước ống kính… Bỏ đi, tùy duyên vậy."

Lục Bình nhìn về phía Xuân Hạ đã thay một bộ váy ngủ, lời nói đến một nửa, dừng một chút rồi đổi hướng.

Anh ngồi thẳng người. Ngay sau đó lại cảm thấy dạng trận địa sẵn sàng đón địch này và hình tượng của mình có chút không phù hợp. Anh hơi điều chỉnh một chút, thân thể hơi ngả về phía sau, hai chân bắt chéo… trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.

Anh cầm điện thoại di động lên, gọi cho Đinh Thanh.

"Được rồi." Anh bình tĩnh nói.

Trong màn hình, một đường link xuất hiện. Sau khi nhấn vào, trang video được mã hóa lập tức xuất hiện trước mặt Lục Bình.

Một ông lão đầu trọc dáng vẻ hung dữ, mặc áo khoác ngoài màu đen, ngồi ở trước ghế bành.

Đinh Thanh thì là một thân âu phục, đứng ở bên tay trái của ông lão. Chỉ thông qua cách đứng thẳng này thôi đã cho thấy được thái độ của cuộc đối thoại. Lục Bình dùng nụ cười nhạt để che giấu tâm tình khẩn trương.

"Lục tiên sinh!" Giọng nói vang dội, vô cùng mạnh mẽ, mang theo chút tư thế hào hùng.

Lông tơ của Lục Bình không hiểu sao lại dựng hết cả lên, nhưng trên mặt vẫn không có chút biểu cảm nào, trong đầu nhanh chóng thoáng qua rất nhiều văn án, cuối cùng mang theo nụ cười ôn hòa đáp lời: "Ngài chính là Thái trưởng lão?"

Trong giọng nói bình tĩnh, anh đặt bản thân mình ở vị trí cao hơn.

⚝ ✽ ⚝

Trong bóng đêm.

Quán bar Ô Nha và Hoàng Quan.

"Xin lỗi."

"Tôi nhận cuộc điện thoại."

Trước quầy bar, Tiết Hoa Thanh và người pha chế lão Mã trò chuyện rất vui vẻ. Hai người này chính là hai lão hồ ly ở trong hai giới khác nhau, hiện tại đang cố dò xét nhau. Trong lúc trò chuyện, điện thoại di động trong ngực đột nhiên vang lên, Tiết Hoa Thanh áy náy nói một tiếng, cũng không có đặc biệt tránh né, chỉ quay người sang liền nhận điện thoại.

"A lô."

"Là tôi."

Tiết Hoa Thanh nghe nội dung trong điện thoại. Một cái tên đã một thời gian rồi không có xuất hiện ở bên tai khiến cho anh phải hơi dừng lại một chút mới nhớ ra được. Người bên trong danh sách theo dõi của thủ hạ xuất hiện biến cố, nhiệt độ của võng hồng Xuân Hạ nhanh chóng giảm xuống bởi vì chuyện mở cửa sau đó nhanh chóng tắt trực tiếp…Có một số người ra tay, dường như đang chuẩn bị dẫn dắt tiết tấu mới.

Bởi vì những chuyện trước đó, hiện tại Xuân Hạ đang là võng hồng tuyến một hot nhất, chỉ trong hai tháng ngắn ngủi mà đã có tới hơn 10 triệu fans. Mà trong cái vòng này, lưu lượng nhiều như vậy, người này đi lên thì ắt phải có nhiệt độ của người nào đó hạ xuống. Chặn con đường kiếm tiền của người khác, nếu như sau lưng không có lực lượng, thì chỉ cần bị bắt được sơ hở thì sẽ bị vô số bàn tay kéo xuống.

"Dựa theo khuynh hướng trước mắt, nhân khí của Xuân Hạ cực có khả năng đã bị trọng thương."

"Tiết tổng."

"Chúng ta có nên có chút phản ứng gì không?"

Tiết Hoa Thanh tỉ mỉ lắng nghe đầu đuôi câu chuyện.

Anh suy nghĩ, mí mắt chợt giật giật… Xuân Hạ kia là người từng có liên quan tới Lục tiên sinh, mà nếu như người xuất hiện ở ngoài cửa Xuân Hạ là Lục tiên sinh… Tiết Hoa Thanh không dám mạo hiểm:

"Dùng tài nguyên cao nhất."

"Ai dám vươn tay liền chặt móng vuốt của kẻ đó."

Tiết Hoa Thanh ra lệnh.

Dưới trướng của anh, tài nguyên cao nhất thường được dùng cho những người ở tuyến đầu, thậm chí là Thiên Vương Thiên Hậu!

⚝ ✽ ⚝

"Tôi biết rồi."

Đầu bên kia điện thoại yên lặng một khoảng ngắn ngủi, sau đó giọng điệu trở nên ngưng trọng. Anh ta không biết phía sau võng hồng Xuân Hạ rốt cuộc là tồn tại như thế nào.

"Xem ra là gặp phải vấn đề?" Người pha chế lão Mã âm thầm thăm dò.

"Coi là vậy đi." Tiết Hoa Thanh nhún vai: "Đúng rồi, tôi muốn tuyên bố một ít nhiệm vụ."

"Nói một chút đi?"

"Tôi cần điều tra một ít chuyện kiện. Giá cả dễ thương lượng…"