Chương 389 - Chị Mẫn Đan Mang Thù!
Cá nhân tôi bỏ tiền, nếu bên kia thắng sẽ có thể có được 5 triệu tệ. Nếu như là Lý sư phó một chọi hai giành chiến thắng, tôi sẽ thưởng 20 triệu tệ."
Lục Bình nhìn thấy sự do dự trên gương mặt của sư phụ Lý, đẩy kính mắt gọng vàng phía trước sống mũi một cái, sau đó bắt đầu đưa ra phần thưởng.
"Tôi nghe Lục tiên sinh." Trong đôi mắt sư phụ Lý hiện ra vẻ tham lam, đáp.
Con người của anh đúng như những gì sư phụ nói, khuyết điểm lớn nhất chính là tham tài háo sắc.
"Chúng tôi nghe Lục tiên sinh." Anh trai trong cặp song sinh cao giọng nói.
"Được."
"Sư phụ Lý, muốn một đánh một, hay là một đánh hai?"
"Tuổi tác lớn rồi, cứ đánh thử với một người trước đã."
Lý Đại Chung xoay xoay bả vai, khớp xương trong thân thể lập tức vang lên tiếng răng rắc.
Anh đã từng gặp qua các cặp song sinh khi đánh hắc quyền ở nước ngoài, biết rõ loại phối hợp giữa những quyền sư như vậy tuyệt đối không chỉ đơn giản như một cộng một bằng hai. Anh cẩn thận đáp.
Từ lời nói của Đinh Thanh lúc đầu cho đến ý ám chỉ một đánh hai trong lời nói của Lục tiên sinh lúc này đều khiến cho trong lòng của hai anh em sinh đôi càng ngày càng bất mãn. Từ xưa tới nay đã có cách nói văn không đệ nhất, võ không đệ nhị. Luyện truyền võ chính là một cỗ khí phách, nào có ai nguyện ý thừa nhận mình không bằng người?
⚝ ✽ ⚝
Không lâu sau.
Trung tâm nhà máy, sư phụ Lý đứng đối diện với Tam Nhi trong cặp anh em sinh đôi. Bốn phía là đám học viên vây quanh.
Hai tay Lục Bình bắt lấy lan can, nhìn chăm chú về phía tầng dưới.
"Thanh Tử."
"Anh thấy thế nào?"
Lục Bình cười hỏi.
"Một chọi một, Lý sư phó nhất định có thể thắng. Một chọi hai thì không nói được rồi."
Đinh Thanh đứng ở phía sau lưng Lục tiên sinh, cũng nhìn về phía trận đấu phía trước, trầm giọng đáp lại.
"Quyền sư là khẩu súng trong tay đám người quyền quý."
"Trong tầng quyền lợi Kim Tự Tháp, người gần gũi thực sự với nhân vật quan trọng nhất chính là quyền sư."
Lục Bình không ngừng suy nghĩ.
Lực lượng an ninh bên cạnh anh gần như đang ở trong trạng thái trống rỗng. Lúc trước là bởi vì không có nhiều tài nguyên, chỉ có thể kiên trì đến cùng để đánh cược. Nhưng bây giờ, Lục Bình nhất định phải bắt đầu cân nhắc về sự bảo vệ đối với bản thân.
Trong tầm mắt, song phương đều đồng thời ra quyền.
"Vịnh Xuân, Ngô Tài." Tam Nhi trầm giọng nói.
Lời còn chưa dứt, cổ dựng lên, đầu ngẩng lên, hai tay hơi mở ra, chân phải nhấc lên phía trước, chân trái đệm ở phía sau. Cả người thật giống như là cưỡi gió mà lên, lấy tốc độ mãnh liệt bổ nhào về phía sư phụ Lý. Trong nháy mắt đến gần, hai nắm đấm ngưng tụ lại, mổ thành hạc chủy, cánh tay quấn vào bên trong, kình phong xoắn ốc nổi lên! Thế công sắc bén, vồ giết về phía sư phụ Lý.
Anh ta giống như là một con hạc trắng đang giương cánh.
Một tay hạc mổ về phía yết hầu của sư phụ Lý dần thay đổi theo vị trí của đối phương. Mặc dù có khả năng khống chế, nhưng không ai dám xem nhẹ, đây là vì phòng ngự, cũng là chờ đợi cơ hội.
Một tay hạc mổ phát lực, hóa thành từng đạo hư ảnh, không ngừng mổ về phía tầm nhìn kém của sư phụ Lý.
⚝ ✽ ⚝
Tiếng xé gió thanh thúy vang lên sau mỗi một lần Tam Nhi mổ về phía trước.
Lục Bình nín thở, ánh mắt nhìn chằm chằm một màn trước mặt.
Đây là lần đầu tiên anh được trực tiếp quan sát hai vị quyền sư đánh nhau, thế công do chiêu thức đưa tới, tiếng xé gió giật mình không ngừng vang lên… Mỗi một lần đặt chân xuống đều chợt bộc phát lực lượng khiến cho sàn nhà bê tông bị chấn vỡ thành từng mảnh.
"Quốc Thuật?"
"Vịnh Xuân?"
Lông tơ trên người Lục Bình không khỏi dựng thẳng, thì thầm trong lòng.
Đánh nhau giữa cao thủ thường đều là chuyện thay đổi trong nháy mắt.
Sư phụ lý trên người mặc trường bào màu đen giơ tay lên, ngăn cản hạc mổ ở phía trước mặt, dường như là đang thăm dò mức độ thâm sâu của Tam Nhi. Anh dậm chân lùi về sau, đồng thời, thân thể cong về phía trước, phần lưng nhô lên —— bên trong thân thể phát ra một tiếng vang trầm giống như là mãnh hổ gầm thét. Anh giơ cánh tay lên, như rìu lớn bổ xuống núi, bàn tay bổ về phía hạc chủy đang mổ tới, bàn chân tiến một bước về phía trước, thừa thắng xông lên, năm ngón tay đột nhiên siết chặt, khớp xương chấn động đùng đùng…
Băng Quyền xuyên qua khe hở của Tam Nhi, hướng thẳng về phía trái tim của đối phương.
Một bên khác.
Một cánh tay còn lại của Tam Nhi đang duy trì thế hạc chủy. Anh ta nhìn thấy Băng Quyền của đối phương đánh về phía tim mình, sắc mặt thay đổi nhưng lại không có tránh né. Trên mặt lộ ra vẻ tàn nhẫn, hạc chủy như chịu khống chế phát ra tiếng kêu chói tai, hóa thành tàn ảnh mổ về phía cổ họng của sư phụ Lý!
⚝ ✽ ⚝
Lục Bình nhìn thấy một màn này, sống lưng lập tức bị mồ hôi thấm ướt.
Anh cuối cùng cũng hiểu rõ, tại sao lại không thấy những quyền sư này lên lôi đài, hở một tí là phân sống chết, đó là kỹ thuật giết người.
Trái tim của anh đã sắp nhảy ra khỏi cổ họng.