Chương 423 Có Người Đã Tới Đây
Cô xoay người, tìm kiếm cái gì đó dọc theo góc tường, bàn tay đeo găng màu trắng nhặt một sợi tóc bình thường lên rồi đặt nó vào đúng vị trí. Nơi này vừa vặn có thể khuấy động hướng gió khi đẩy cửa bước vào.
"Mẹ kiếp!"
"Mẹ kiếp!"
"Đây rốt cuộc biến thái gì vậy? Có chứng vọng tưởng bị hại à?"
Ngô Mỹ Ngọc cẩn thận xử lý hết cơ quan này đến cơ quan khác.
Tinh thần cô căng thẳng, không ngừng phát tiết ở trong đáy lòng.
⚝ ✽ ⚝
Một lúc sau.
Thanh niên mập mạp đeo tai nghe, gật gù đắc ý đi đến trước cửa. Ánh mắt nửa híp hơi mở ra, đôi tay bắt đầu tìm tòi kiểm tra theo thói quen, sau đó đẩy cửa phòng ra đi vào. Anh ta nhìn thoáng qua sợi tơ bán trong suốt một chút, lại tìm thấy một sợi tóc ở vị trí sâu hơn. Mỗi lần mở cửa anh đều dùng sức lực tương đương, sợi tóc sẽ rơi xuống trong phạm vi cơ bản và nhất trí.
Rườm rà kiểm tra một lần, Thôi Tự Tân thoải mái ngồi xuống cái ghế giữa căn nhà. Anh ta xem căn phòng này là một nơi an toàn, là nơi mà bản thân có thể buông lỏng nhất.
Anh nằm ngửa mặt, ánh mắt hơi híp lại, lướt qua trong phòng một lượt.
Cũng không biết là đã phát hiện cái gì, đôi mắt không lớn của Thôi Tự Tân đột nhiên mở ra, nhảy vọt lên sau đó ngồi thẳng người! Ánh mắt lấp lóe, bất an và sợ hãi không ngừng bay lên!
"Có người đã tới đây?"
"Có người đã tới đây!"
"Hơn nữa, tránh được 99% bố cục bên trong căn nhà!"
"Có người đã tới đây!"
Thôi Tự Tân bình phục tâm trạng.
Anh ta ngay lập tức gọi điện thoại cho người quản lý Thôi gia, Thôi Thừa Phương.
[ Tút ——], điện thoại chỉ vang lên một tiếng đã được kết nối.
"Chú tư."
"Có người âm thầm vào căn nhà an toàn của cháu, trình độ rất cao, cao hơn cả an ninh của gia tộc! Trong phòng của cháu có không ít đồ, không xác định được mục đích của bọn họ!"
Tốc độ nói rất nhanh, lời ít ý nhiều.
"Chú biết rồi."
"Cháu quay về trước đã."
Bên trong biệt thự, Thôi Thừa Phương 40 tuổi ngồi thẳng người, trầm giọng đáp lại.
Sau khi cúp điện thoại, ông ta lập tức trở nên nghiêm túc, không chút do dự tiếp tục gọi điện cho dòng chính khác của gia tộc:
"Bảo nhân viên anh ninh tiến vào trạng thái cảnh báo cấp một; trong tay không có chuyện gì thì mau chóng trở lại, nếu như đang có chuyện chưa kịp xử lý thì lập tức chuyển giao cho cấp dưới sau đó trở về."
⚝ ✽ ⚝
"Thôi Đông Thiền."
"Nữ."
"26 tuổi. Có thiên phú khác thường trong lĩnh vực thương nghiệp, là người thừa kế sản nghiệp Thôi gia đời tiếp theo.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Những nét chữ không được đẹp cho lắm nhưng cũng không khó nhìn được Lục Bình không ngừng viết xuống. Anh dừng động tác lại, ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu không khí bận rộn trong văn phòng. Ánh mắt vừa chuyển động liền bắt gặp ánh mắt sáng rực của bạn gái Trương Oánh Oánh đang nhìn mình chăm chú. Cô gái nhìn thấy anh liền nở nụ cười dịu dàng.
Anh thu tầm mắt lại, thì thầm tự nói.
Toàn bộ Thôi gia giống như là một tấm mạng nhện vậy, bất kỳ một rung động nào đều có thể dẫn động phản ứng dây chuyền của toàn bộ mạng lưới.
Ánh mặt trời chiếu xuống, cả tòa văn phòng trông có chút lung linh.
⚝ ✽ ⚝
Tập đoàn Thôi thị.
"Cháu biết rồi."
Người phụ nữ trẻ tuổi đeo kính mắt gọng vàng, trên người mặc đồng phục công sở cúp điện thoại của chú Tư. Trên gương mặt tinh xảo của cô hoàn toàn không có chút phản ứng quá độ nào, chỉ có vẻ nghiêm túc và ngưng trọng.
"Tiểu Viên."
"Cô qua đây một hồi." Thôi Đông Thiền cầm điện thoại lên.
"Cô thu thập một chút, chúng ta về nhà một chuyến."
Thư kí trạc tuổi lập tức xuất hiện ở trước bàn làm việc. Thôi Đông Thiền lập tức trầm giọng phân phó.
"Sao thế?"
"Không có gì!"
"Không có gì!"
"Chỉ là người nhà gọi điện thoại cho tôi, hỏi tôi lúc nào rảnh, thật giống như đang sắp xếp chuyện xem mắt cho tôi. Trước đây chưa từng có chuyện này, bọn họ nói đối tượng lần này đặc biệt ưu tú, bảo tôi nhất định không thể bỏ lỡ. Tôi đang muốn xin ngài cho tôi nghỉ phép mấy hôm…"
Sự thay đổi trong tích tắc của thư kí trẻ tuổi lập tức bị Thôi Đông Thiền bắt được, sau đó liền hỏi.
"Chờ xử lý xong chuyện lần này đã." Thôi Đông Thiền nhíu mày một cái rồi đáp lại.
Cô đứng dậy, đi về phía phòng làm việc của dì nhỏ Thôi Mạn Ngữ. Trong lúc bước nhanh trên hành lang tòa nhà, giày cao gót dưới chân Thôi Đông Thiền chợt dừng lại. Cô quay đầu lại nhìn thư ký phía sau một chút, sau đó bấm một số điện thoại.
Vừa đứng ở trước cửa phòng làm việc của dì nhỏ Thôi Mạn Ngữ, chuông điện thoại di động đang vang lên [ Keng keng keng ——].
"Thôi tổng."
"Sau khi nhận được sự phân phó của ngài, tôi đã điều tra dựa theo yêu cầu của ngài một lượt. Phát hiện ngoại trừ thư kí Tiểu Viên của ngài ra thì tài vụ Tưởng Tinh Tinh cũng nhận được lời mời từ bạn thân, nhân viên bảo vệ Trần Á của công ty, tài xế Hồ Viễn Chinh của ngài… đều nhận được các cuộc điện thoại hoặc là tin nhắn tương tự."
Mí mắt Thôi Đông Thiền khẽ run, trầm giọng đáp:
"Tôi biết rồi."
------
Dịch: MBMH Translate