Chương 462 Tống Gia Tới Cửa, Nhắc Tới Hôn Sự Với Lý Gia!
Vậy thì nói một chút về tương lai đi." Lục Bình nâng chén trà lên, lời chỉ nói đến một nửa, sau đó liền nhấp một ngụm trà.
Mượn khoảng thời gian ngắn ngủi này, cẩn thận suy xét lại mạch suy nghĩ và văn án.
Trong tình báo.
Lư Sí Minh khống chế rất tốt đối với tương lai gia tộc, ít nhất thì sẽ không gặp phải vấn đề gì lớn trong thời gian ngắn, thậm chí, nếu như không có vọng tộc nào khác nhúng tay vào thì còn có thể tiến thêm một bước dài.
Đông…
Đông…
Đông…
Lục Bình đặt chén trà xuống, bắt chéo hai chân. Ánh mắt phía sau cặp kính gọng vàng nhìn chăm chú vào Lư Sí Minh, đầu ngón tay gõ gõ tay vịn. Nắm bắt bầu không khí, sau đó tiếp tục nói:
"Năm đó mặc dù Lư gia cũng suy sụp, nhưng lại giữ được một bộ phận công nghiệp că cơ nhất. Đó cũng là lý do mặc dù Cao gia lên nắm quyền nhưng địa vị ở trong giới vẫn luôn kém một chút, bọn họ không nhịn được."
"Lư gia vốn còn có thể cố gắng nhịn một đoạn thời gian."
"Nhưng trước đó, Cao gia gặp phải công kích về tài chính, Triệu Chính Khiếu cầm chục tỷ tài chính rồi trốn đi, khiến cho Cao gia bị thương, bọn hắn không đợi được."
Lục Bình nói ra từng câu từng chữ, dần nâng cao giọng.
Đoạn nội dung này được anh biên soạn ra sau khi kết hợp với chuyện của Triệu Chính Khiếu. Nhưng sau khi Lư Sí Minh nghe vào tai lại không khỏi nhíu chặt lông mày, suy nghĩ về động tác gần đây của Cao gia.
"Cho nên…"
"Lư tiên sinh, không biết ông có muốn đưa ra một quyết định mới hay không." Lục Bình buông chân ra, nụ cười xán lạn.
Anh đưa tay phải ra, nhìn về phía Chu Tư Niên lão gia tử.
Chu lão gia tử hơi dừng lại, ngay sau đó cũng đặt tay phải của mình vào lòng bàn tay của Lục tiên sinh.
Lục Bình thấy vậy lại nhìn về phía Thôi Thừa Phương.
Thôi Thừa Phương mím môi, sau đó đặt tay mình lên mu bàn tay của Chu lão gia tử.
⚝ ✽ ⚝
Cuối cùng, Lục Bình nhìn về phía ánh mắt của Lư Sí Minh!
Bên tay trái, Ngô Thì Chương nín thở, quan sát tình cảnh như vậy.
"Triệu Chính Khiếu."
"Cao gia."
"Lục tiên sinh đã bắt đầu bố trí mọi chuyện từ thời điểm đó rồi sao?"
Ngô Thì Chương ngồi ở bên cạnh, không ngừng giảm cảm giác tồn tại của bản thân. Ông nhìn chăm chú vào động tác của Lục tiên sinh. Sau khi nghe thấy những lời nói kia liền liên hệ một số tiền căn hậu quả lại cùng một chỗ. Mí mắt run rẩy, khống chế hơi thở đang dần trở nên dồn dập.
Ông suy đoán, Lục tiên sinh chỉ sợ đã bắt đầu bố trí những chuyện này từ rất lâu trước đó rồi.
Hiện tại Chu gia, Thôi gia và Lư gia không phải là vòng thức nhất trong trận bố cục này, nhưng tuyệt đối cũng không phải là vòng cuối cùng.
⚝ ✽ ⚝
Cùng lúc đó.
Trong màn đêm.
Yến Kinh, nhà chính Lý gia cổ lão trang nghiêm phủ lên từng cờ tang màu trắng. Trên dưới nhà họ Lý đều đốt giấy để tang, gương mặt lộ vẻ đau thương và nồng đậm bất an.
Bên ngoài căn nhà, đường lớn chính đã bị cản lại dùng để thực hiện nghi lễ tưởng niệm.
Giờ phút này, đoàn xe màu đen chậm rãi lái qua, dừng lại ở trước nhà cũ. Cửa ghế lái và ghế phụ lần lượt bị đẩy ra, bảo an mặc âu phục màu đen đứng ở trước xe.
"Lão gia."
"Thiếu gia."
Trên xe chính, một quý công tử nhã nhặn nho nhã và một người đàn ông khí độ uy nghiêm lần lượt xuống xe. Hai cha con nhìn nhau một chút. Tâm tư của công tử tuổi trẻ vẫn chưa được sâu lắm, ý cười đè nén và hưng phấn trong ánh mắt bị người cha của mình nhìn thấy. Ông lạnh lùng trừng mắt liếc nhìn đứa con không nên thân này của mình một cái.
"Cha."
"Lão già này cuối cùng cũng chết! Hiện tại Lý gia dường như còn bết bát hơn so với dự đoán của chúng ta. Đương nhiên, điều này chính là chuyện cực tốt đối với chúng ta." Quý công tử trẻ tuổi Tống Tử Văn hưng phấn nói.
"Bớt tranh cãi đi."
Người cầm lái Tống gia Lĩnh Nam Dương Thành, Tống Cẩn trầm giọng nói. Ông và con trai đứng song song ở trước xe, hai cha con lần lượt ngẩng đầu lên nhìn về phía căn nhà cũ cách đó không xa. Hai bên trái phải là hai con sư tử đá, trên tấm biển trước cửa là hai chữ Lý gia rồng bay phượng múa.
Đúng lúc này, cửa chính màu đỏ bị đẩy ra, Tam gia Lý gia Lý Trọng Ngữ cất bước đi ra.
"Trọng Ngữ huynh, xin hãy nén bi thương!" Tống Cẩn ôm quyền, trầm giọng nói.
"Tống tiên sinh, mời vào.”
Lý Trọng Ngữ gật đầu, đáp lại, sau đó làm ra thủ thế mời.
"Chú Trọng Ngữ." Tống Tử Văn cũng vội vàng kêu.
Lý Trọng Ngữ chỉ nhìn qua một chút, sau đó nhẹ gật đầu. Ông dẫn hai người vào trong nhà, người đến bái phỏng mấy ngày nay đều là bạn bè thân thiết của Lý gia, mà Tống gia đang có mối hôn sự với Lý Ngọc Trân, dù thế nào cũng không có khả năng để cho người ta đứng ở ngoài cửa được.
Xuyên qua hành lang và khu vườn, đoàn người đi đến trước linh đường.
Trước quan tài là hai người Lý Trọng Ngôn, Lý Trọng Thanh; phía sau là trưởng nữ Lý Ngọc Trân và các hậu bối Lý gia đang quỳ ở hai bên.
------
Dịch: MBMH Translate