Chương 499 Tuyệt Đối Trung Thành!
Đầu ngón tay Lục Bình gõ gõ mặt bàn, nói thầm ở dưới đáy lòng. Đây cũng là nguyên nhân khiến anh chạy được nửa đường rồi lại trở về, ít nhất thì anh đã nhảy múa trước lưỡi đao một lần cuối cùng, cố gắng sáng tạo cơ hội cho đám người Đinh Thanh. Không cần người khác biết, đây là anh tự thuyết phục mình.
⚝ ✽ ⚝
"Vâng!" Nghe thấy lời nói của Lục tiên sinh, biểu cảm của Tiết Hoa Thanh quả nhiên là buông lỏng hơn rất nhiều, đáp lại.
Bên cạnh hắn, sự mù mịt trên gương mặt không cảm xúc của Đinh Thanh cũng tán đi đôi chút.
"Đúng rồi."
"Hoa Thanh, lần trước anh có báo cáo với tôi, nói là chiêu mộ được một số người kỳ lạ, hiện tại nói kỹ với tôi một chút xem."
Lục Bình không muốn tiếp tục cái đề tài kia nữa, thân thể dựa vào ghế, bắt chéo hai chân, gác tay phải lên trước phần ghế dựa. Ánh mắt phía sau cặp kính gọng vàng lộ ra vẻ suy ngẫm, ngay sau đó nhìn như tùy ý mà hỏi.
"Người thứ nhất có biệt danh là Thần Nhãn, tên thật là Lê Hữu Thành…" Tiết Hoa Thanh bắt đầu báo cáo.
Lục Bình đã sớm nhìn kỹ tư liệu mà đối phương đưa tới, nhưng vẫn lắng nghe một cách kỹ càng. Chờ đối phương nói xong, anh hơi suy nghĩ một chút sau đó cười nói:
"Nhân người thu tâm."
"Bức bách lung tung như vậy, cẩn thận để lại hậu họa sau này."
"Lê Hữu Thành mười lăm năm trước nhặt được một đứa bé còn quấn tã, mắc bệnh ALS bẩm sinh, tên là Lê Đình Đình. Những năm này, Lê Đình Đình luôn được Lê Hữu Thành đối đãi như là con gái. Sau khi mời hai "cha con" tiến về Lục Nhĩ, tôi đã đưa Lê Đình Đình tới trung tâm y tế Thụy Tân để chữa bệnh."
Nửa ép buộc mời người chỉ là bởi vì thời gian lúc đó không cho phép.
Sau khi mời được người, Tiết Hoa Thanh đương nhiên là sẽ nghĩ biện pháp khống chế: "Viện trưởng Chu vô cùng coi trọng việc này, lập tức tổ chức một nhóm chuyên gia, ngoài ra còn mời tiến sĩ Dương Triều Lai tới, hình như là định dùng kỹ thuật mới để chữa trị cho Lê Đình Đình."
"Hiện tại, Lê Đình Đình đang chữa bệnh tại Thụy Tân. Thần Nhãn Lê Hữu Thành đang từng bước tiếp nhận huấn luyện ở trong tổ chức." Tiết Hoa Thanh tiếp tục nói.
Một số người khác đều được dùng các thủ đoạn trấn an tương tự.
"Không tệ." Lục Bình gật đầu, tán thưởng một câu.
Hành động này là sự kết hợp giữa việc ban bố lòng tốt và uy hiếp. Trị liệu cho Lê Đình Đình là ân, nhưng tương tự, cũng có thể xem cô gái mười lăm tuổi này là con tin để uy hiếp.
"Nếu là như vậy…"
Lục Bình vuốt ve đầu ngón tay, sau đó ngẩng đầu, nói ra: "Đúng lúc, tôi nhận được lời mời xuân tuần của Vinh Tích Triều, để chú Lê này đi theo bên cạnh tôi đi."
Sau khi lên thuyền Xuân Tuần sẽ có một số quy tắc. Trong đó có một quy tắc là nghiêm cấm mang theo thiết bị quay chụp. Trên thuyền đều là các quyền quý, vọng tộc, ai cũng không muốn có người không tuân theo quy củ.
Như vậy, năng lực của Lê đúng là rất là quan trọng. Chờ sau khi xuống thuyền, hoàn toàn có thể thông qua Lê Đình Đình để thành lập một kho số liệu mới.
"Vâng!" Tiết Hoa Thanh trầm giọng đáp.
"Nhưng mà… sau khi xuống thuyền, mình liền muốn chạy trốn, còn thành lập kho số liệu cái mọe gì."
Động tác của Lục Bình chợt dừng lại, anh không ngừng nghĩ: "Được rồi, cứ mang theo đối phương vậy, cũng không thể thật sự mang mấy người không có chút tác dụng lên thuyền được?"
"Thanh Tử." Lục Bình tiếp tục gọi.
"Lục tiên sinh."
"Anh thông báo cho sư phụ Lý, mời sư phụ Lý đi cùng với tôi. Anh nói với anh ta, nếu như cần ra trận thì tôi sẽ thêm tiền cho anh ta."
"Tôi đã biết." Đinh Thanh cung kính đáp lại.
"Còn có một người nữa, nên chọn ai mới tốt đây?"
Ý nghĩ này vừa hiện ra, Lục Bình lại nhìn phía Đinh Thanh, ôn hòa hỏi: "Các học viên trong trại huấn luyện thế nào rồi?"
"Xuất hiện một chút phân tầng."
"Một số học viên ưu tú nhất đã kéo dài khoảng cách với các học viên khác, những học viên ở phía dưới cùng đã dần dần đi vào làm việc cho hậu cần, cũng đã bổ sung học viên mới."
Đinh Thanh biết Lục tiên sinh rất xem trọng đám người do chính mình bồi dưỡng này, cho nên anh cũng rất chú ý. Lục Bình chỉ hỏi một chút, anh lập tức trả lời kỹ càng.
"Chọn một người có tố chất tổng hợp ưu tú nhất đi theo tôi lên thuyền đi."
"Xem như là một lần lịch luyện."
Lục Bình hơi dừng lại, lập tức nói bổ sung.
"Vâng!"
Lục tiên sinh vừa dứt lời, trong phòng trà, Đinh Thanh và Tiết Hoa Thanh đều bắt đầu coi trọng. Bọn họ biết, đây chỉ sợ chính là mục đích Lục tiên sinh muốn bồi dưỡng học viên.
⚝ ✽ ⚝
"Ai!"
"Những người trung thành nhất với mình chắc là chỉ có đám học viên không ngừng bị tẩy não và huấn luyện này."
"Sau khi xuống thuyền và chạy trốn, bên người nhất định phải có một học viên trung thành nhất, có thể chờ đợi mệnh lệnh của mình bất cứ lúc nào. Có thể không có tố chất ưu tú, nhưng nhất định phải tuyệt đối trung thành."
------
Dịch: MBMH Translate