Chương 501 Lục Bình Muốn Điên Rồi!
Sau khi đội ngũ tới gần, bến cảng phồn hoa huyên náo lập tức yên tĩnh trở lại chỉ trong nháy mắt.
"Khá lắm, đây là nhà nào vậy? Thế mà lại tới trùng trùng điệp điệp như thế!"
"Tôi trông biển số xe thì thấy cũng không phải là mấy vọng tộc ở phía trên kia."
"Sao thế?"
"Xe còn không dừng, chỉ có các vọng tộc mới có tư cách chạy xe tới trước thuyền."
Những âm thanh bàn tán không ngừng vang lên. Rất ánh mắt khác nhau đều lần lượt dò xét về phía đội xe.
Người có thể tham dự Xuân Tuần cũng không phải là số ít, phú hào có giá trị bản thân mười con số trở lên, hoặc là tinh anh hàng đầu trong các lĩnh vực đều có tư cách nhận được vé. Những đám người này chỉ có thể tính là đám người ở tầng lớp thấp nhất trong tất cả những người lên thuyền, chỉ thu hút rất nhiều ánh mắt của người bình thường!
⚝ ✽ ⚝
Giờ phút này, toàn bộ bến cảng quốc tế Trung Hải đều bị Vinh gia chiếm dụng tạm thời.
Trước du thuyền Thánh Ca Hải Dương.
Đội ngũ an ninh Vinh gia mở rào chắn ra, tất cả mọi người lên thuyền, mặc kệ là người có giá trị bản thân mấy tỷ hay là hàng chục tỷ…hoặc là những Thiên Vương, Thiên Hậu có lực ảnh hưởng cực cao khắp toàn quốc, thậm chí là châu Á… Đội xe của bọn họ đều dừng lại ở trước hàng rào chắn, tất cả mọi người đều phải xuống xe, xác nhận thư mời, sau khi kiểm tra an toàn mới được đi qua, đi bộ hướng về phía du thuyền Thánh Ca Hải Dương.
Mặc dù bến cảng vô cùng huyên náo, nhưng chỉ có đám người quyền quý và tinh anh cùng với ba người đi theo bọn họ mới có thể xuyên qua hàng rào vào bên trong.
"Đây là thư mời của Lục tiên sinh."
Đội xe dừng lại ở trước rào chắn.
Bảo an áo đen với ánh mắt sắc bén đi về chiếc xe dẫn đầu.
Cửa sổ xe bị hạ xuống, thư mời của Lục Bình được đưa ra ngoài. Trong bức thư mời này có chữ ký của gia chủ Vinh gia, Vinh Tích Triều, cùng gia chủ đời trước Vinh Khánh Nguyên.
"Cung nghênh Lục tiên sinh." Sau khi bảo an trung niên xác nhận liền khẽ khom người, trầm giọng nói.
Nói xong, đối phương lập tức tránh người ra, giơ tay lên, để cho thủ hạ mở rào chắn, sau đó nhìn chăm chú vào đội xe chậm rãi lái qua.
⚝ ✽ ⚝
Nữ minh tinh trẻ Phạm Song Băng kéo tay một vị phú hào chục tỷ đi qua chốt kiểm an ninh rồi hướng về du thuyền Thánh Ca Hải Dương. Cô nhìn chăm chú về nơi xa, dưới chiều tà, cả chiếc du thuyền trên bến cảng giống như là một cung điện sáng chói trên biển, trên mặt cô không khỏi lộ ra vẻ vui sướng.
Sau khi đi quan hàng rào chắn, cô quay đầu lại, nhìn về phía đám người đông nghịt bị ngăn cách ở phía sau.
Một loại cảm giác mỹ diệu lập tức bốc lên ở trong lòng cô, thật giống như bản thân mình thật sự trở thành hào môn hàng đầu, trở thành người đứng trên mọi người.
Phạm Song Băng thu hồi đôi mắt đẹp, kéo tay người đàn ông trung niên bên cạnh, hơi ngẩng đầu lên sau đó đi về phía ánh chiều tà.
Vừa đi không lâu, sau lưng chợt truyền đến tiếng bạo động, lập tức thu hút sự chú ý của cô gái và người đàn ông bên cạnh. Chỉ thấy một đội xe màu đen xuyên qua hàng rào chắn, chậm rãi lái về phía chiếc du thuyền.
Phú hào bên cạnh cô gái lập tức lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, lúc đội xe đến gần, phú hào chục tỷ có chút khom người, không biết là hành lễ với người nào ở trong xe.
"Mẹ nó?"
"Đây không phải khóa vàng sao?"
Lục Bình quan sát cảnh tượng thông qua cửa sổ xe, nói thầm trong lòng.
Trong xe, Lục Bình nhìn chăm chú vào chiến trận ở bên ngoài, bắt đầu cảm thấy khẩn trương. Vào mấy tháng trước, anh vẫn chỉ là một nhân viên công ty bình thường, nào được thấy qua dạng tràng cảnh như vậy?!!
Đúng là muốn mạng già của mình mà!
"Thật xin lỗi!"
"Khách quý của Vinh gia tới!"
Dưới ánh chiều tà.
Cung điện trên biển, trước du thuyền Thánh Ca Hải Dương, nhị tiểu thư Vinh gia Vinh Đạm Nhã đang được một đám danh viện tài tuấn bao vây. Cô nhìn về phía đội xe tới gần một cái, lộ ra nụ cười ưu nhã rồi nói.
Nói xong, cô cất bước đi ra khỏi đám người. Trước bậc thang đi lên du thuyền, Vinh Đạm Nhã mặc một thân váy dài màu đen kiểu dáng Châu u phục cổ, đội một chiếc mũ dạ mái vòm tinh xảo. Lúc này đúng lúc có một trận gió thổi qua, Vinh Đạm Nhã một tay ngăn mũ, váy dài chập chờn, lộ ra da thịt trắng nõn.
⚝ ✽ ⚝
Chủ xe màu đen.
Lục Bình đã sớm ngừng thở, nhìn về phía một màn bên ngoài thông qua cửa sổ xe.
Đầy rẫy danh lưu, phú thương, xa hoa cao cấp.
Khi anh ngồi xuống xe, siêu đặc quyền được xuyên qua rào chắn! Đội xe đi lướt qua đám phú hào chục tỷ đang đi bộ và nữ Thiên Hậu mà mình hâm mộ lúc còn trẻ, chú ý tới bọn họ dừng lại bước chân, khom người hành lễ với đội xe!
Trái tim của Lục Bình đang nhảy nhót!
Từ khi trong giá sách có thể đổi mới ra tình báo cho đến nay, anh liền không ngừng xông về phía tầng quyền lực, đánh cược cùng loài săn mồi trên đỉnh Kim Tự Tháp.
Nhưng nói thực ra, tất cả giao lưu trước kia đều kém xa cảm nhận trực quan về địa vị của quyền lực tối cao và sức lôi kéo vào giờ phút này!
"Mình đứng ở trung tâm sân khấu."
"Tất cả mọi người đều đang nhìn mình."
Máu nóng đang chảy xiết khắp toàn thân.
Lục Bình muốn điên rồi!
------
Dịch: MBMH Translate