← Quay lại trang sách

Chương 503 Lợi Hại

Anh và Lý Ngọc Trân đi ở phía trước nhất. Sau lưng, người đi đầu bên trái là Ngô Thì Chương, người đi đầu bên phải là Chu Tư Niên lão gia tử, những người còn lại thì lần lượt đi theo ở phía sau. Tất cả mọi người lần lượt đi về phía bậc thang lên du thuyền.

Đi đến trước chiếc du thuyền có giá trị lên tới chục tỷ.

Những nơi lọt vào tầm mắt của Lục Bình đều toát ra sự xa hoa thuộc về tầng lớp đứng đầu đỉnh tháp. Tại vị trí cao nhất của du thuyền, phía trên tất cả gian phòng đều được gắn vòng nguyệt quế, đại biểu cho nơi ở của các vọng tộc.

⚝ ✽ ⚝

"Lục tiên sinh, trước khi xuống thuyền, nơi này tuyệt đối thuộc về ngài." Vinh Đạm Nhã đẩy cửa phòng ra, cười nói.

"Ừm."

"Cảm ơn." Lục Bình đáp lại nói.

Suốt chặng đường này, cảm xúc của anh luôn căng cứng, lúc này cũng sắp có chút không kìm được, thế là liền tự nhiên mà lộ ra chút mỏi mệt.

Đám người Ngô Thì Chương và Tiết Hoa Thanh không ở lại tầng này, gian phòng của bọn họ thuộc tầng lớp quý tộc và quyền quý bình thường. Trên chiếc du thuyền này, việc sắp xếp chỗ ở nghiêm ngặt đại biểu cho địa vị của mỗi người bên trong giới. Bao gồm cả Lý Ngọc Trân, cô cũng được sắp xếp ở tầng dưới.

"Lục tiên sinh, ngài hãy nghỉ ngơi một chút đi. Sau đó tôi sẽ quay lại mang ngài đi tham quan Thánh Ca Hải Dương một vòng." Vinh Đạm Nhã nhạy cảm chú ý tới chút thay đổi này, lời nói như gió xuân ấm áp vang lên.

"Vậy đành làm phiền Vinh tiểu thư rồi." Lục Bình xoay người, nhìn vào ánh mắt xinh đẹp của đối phương rồi đáp.

Sau đó, anh đưa mắt nhìn đối phương rời khỏi phòng.

Trong phòng chỉ còn lại Lục Bình và ba người được anh mang theo.

"Hô!" Lục Bình lặng lẽ thở dài một hơi.

Sau đó, anh nhìn về phía ba người mà mình mang đến, lần lượt là quyền sư Lý Đại Chung, Thần Nhãn Lê Hữu Thành, và hạt giống tiềm lực về phương diện trinh sát và phản trinh sát được đào tạo trong trại huấn luyện trong đoạn thời gian gần đây- Trương Huy.

"Các người tự tìm một gian phòng rồi nghỉ ngơi đi." Lục Bình bình tĩnh nói. ‌

Nói xong, anh dừng một chút, sau đó mang theo chút ý cười nhìn về phía Trương Huy để đầu đinh, tướng mạo bình thường, nói với giọng điệu cổ vũ: "Đến, thử một chút xem."

"Trong căn phòng này, chỉ cần anh có thể tìm thấy bất kỳ một thiết bị nghe lén nào thì tôi sẽ thưởng cho anh một trăm triệu. Với lại, tiền thưởng có thể thêm vào, không giới hạn mức cao nhất.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Dựa theo logic thì Vinh gia với tư cách là vọng đầu đứng đầu Trung Hải chắc chắn sẽ không để xảy ra chuyện như vậy. Dù cho có sắp xếp thiết bị liên quan thì chỉ sợ chuyên gia bình thường cũng sẽ không thể tìm ra.

Lục Bình nhìn chăm chú vào Trương Huy đang thở hổn hển, cười khẽ một tiếng, sau đó bảo ba người rời ‌đi.

Lúc này, Lục Bình cảm nhận được chân mình đã có chút mềm nhũn. Anh ráng chống đỡ, đi về phía phòng khách xa hoa, ngồi ở trước sô pha… Tim Lục Bình vẫn đang đập rất nhanh, lưng đều đã bị mồ hôi thấm ướt. Hai tay của anh rơi xuống trên đầu gối, vẫn không dám biểu hiện ra cảm xúc chân thật nhất của mình, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất!

"Ai!"

"Trong ba ngày ở trên thuyền nhất định phải cố gắng chống đỡ, cho dù là đi vệ sinh thì cũng phải như vậy."

Lục Bình thầm cảnh tỉnh bản thân trong lòng.

Nghĩ như vậy, anh biết mình bây giờ không thể tiếp tục phản ứng như vậy nữa. Cùng lúc đó, anh đẩy cặp kính gọng vàng trước mũi một cái, khóe miệng nhẹ nhàng giương lên. Thân thể Lục Bình hơi ngả ra sau, tay khoác lên phần ghế dựa sô pha, hai chân gác lên bàn trà. Khí chất cả người vô cùng tiêu sái.

Anh chú ý tới chiếc điều khiển trong tay, sau đó liền cầm lấy, tùy ý ấn xuống một cái. Rèm cửa tự động bên cạnh phòng khách lập tức được kéo sang hai bên, anh chiều tà lập tức rải vào trong phòng.

Đây là bức từng rèm hình cung cao ba mét, nhìn về phía hướng đi của du thuyền.

Tại đường chân trời, hải âu đang vỗ cánh ở trước cửa sổ. Đợi đến lúc du thuyền khởi động, lái vào vùng biển quốc tế rộng lớn vô ngần, lúc đó lọt vào tầm mắt chính là cảnh tượng bao la hùng vĩ thực sự.

"Mẹ kiếp!"

"Lợi hại!"

Bờ môi Lục Bình run rẩy, lập tức bị kinh sợ, sau đó thấp giọng mắng một câu. ‌

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

Khoảng hai giờ sau, sắc trời hoàn toàn tối đen.

Tiếng còi vang lên từ xa xăm, Thánh Ca Hải Dương bắt đầu rẽ sóng hướng về phía trước.

Trên dưới du thuyền, các danh viện phú hào đứng đầu khắp các boong thuyền. Lục Bình bưng một ly rượu đỏ, đi từ phòng ra ngoài boong thuyền. Đây là khu vực có tầm nhìn tốt nhất trong toàn bộ gian phòng có gắn vòng nguyệt quế trên du thuyền. Lục Bình nhìn chăm chú về phía thành phố rộng lớn không bao giờ ngủ trước mặt cùng với các tinh anh đen nghịt trên boong thuyền.

"Lục tiên sinh!" Lục Bình dựa vào lan can, có chút xuất thần. Đúng lúc này, một giọng nói chợt vang lên.

------

Dịch: MBMH Translate