Chương 506 Tát Một Cái Tát Vào Mặt Tống Tử Văn
Làm sao bây giờ?!"
"Mình phải làm gì đây? Tống Tử Văn đã bắt đầu để mắt tới mình giống như là linh cẩu, đến lúc đó không biết sẽ có bao nhiêu thế lực trên chiếc thuyền này nhìn chằm chằm vào mình."
"Mình không thể mạnh mẽ ngăn chặn thì rất có thể sẽ làm trò cười."
Mí mắt Lục Bình nhảy lên, trong lòng hốt hoảng. Anh không phải là sợ vị phú nhị đại này, mà là nếu như anh xem đối phương là đối thủ, đương nhiên là sẽ rơi vào tầm ảnh hưởng của các vọng tộc.
"Tiểu tử Tống gia kia ở chỗ nào?"
"Chắc là đang ở bên trong đình."
"Chúng ta qua đó một chút, dù sao cũng không có chuyện gì."
Suy nghĩ chuyển động, Lục Bình nhìn thoáng qua thời gian, cách thời gian Vinh lão tiên sinh mời anh đánh bài cũng không còn nhiều nữa. Lục Bình hít sâu một hơi, tính toán thời gian rồi đứng lên, phủi phủi quần áo, khẽ cười nói.
"Vâng." Tiết Hoa Thanh cung kính đáp lại.
Anh đi theo bên cạnh Lục tiên sinh, đi ra khỏi boong thuyền. Một tay Lục Bình cắm ở trong túi, giày da dưới chân giẫm lên mặt thảm cực kỳ thoải mái dễ chịu. Hai người đi xuyên qua hành lang, tiến vào thang máy ngắm cảnh.
[ Tinh… ]
Thang máy ngắm cảnh dừng lại ở sát đình.
Vừa mới dừng lại, Lục Bình đã trông thấy Tống Tử Văn ở giữa đám quyền quý náo nhiệt. Anh nhất định phải chủ động đụng vào đối phương trước, sau đó dùng một tư thế cao hơn để đè ép đối phương ngay trong vòng giao phong thứ nhất.
Cửa thang máy mở ra, trong đám quyền quý chen chúc, Tống Tử Văn nơi xa dường như là nhận được tin tức gì đó, ánh mắt trông lại từ phía xa.
Ánh mắt hai người lập tức đan vào với nhau.
Trong tích tắc này, sảnh giao lưu phồn hoa náo nhiệt, sắc màu rực rỡ dường như an tĩnh lại chỉ trong phút chốc.
Lục Bình bước ra một bước, một bên khác, Tống Tử Văn cũng dẫn người bước ra một bước.
Đám phú hào danh viện giữa hai bên giường như nhận ra được điều gì đó, đều lần lượt tránh ra. Trong sảnh đình náo nhiệt đông đúc lập tức được nhường ra một con đường trống trải.
Dạo bước!
Duy trì tốc độ bước nhanh!
Lòng bàn tay Lục Bình đã bắt đầu đổ mồ hôi...
Khoảng cách không dài, cho dù là đi không nhanh nhưng cũng chỉ cần vài phút là có thể vượt qua. Rất nhanh sau đó, Lục Bình dẫn theo Tiết Hoa Thanh đứng đối mặt với Tống Tử Văn.
Lục Bình chỉ lườm đối phương một chút liền rời mắt, một tay cắm ở trong túi, vẻ mặt giống như coi đối phương là không khí.
"Lục tiên sinh.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Bên trong đáy mắt của Tống Tử Văn đè nén lệ khí, vào lúc muốn sánh vai cùng Lục Bình thì đột nhiên dừng bước lại, ôn hòa gọi.
"Lần thứ ba gặp mặt." Nhìn thấy Lục Bình dừng bước lại, anh ta lộ ra ý cười, tiếp tục nói.
Dứt lời, anh ta liền đưa tay ra với Lục Bình.
Lục Bình chỉ nhìn một chút, lông mày khẽ nhíu. Trong túi, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve, lòng bàn tay đều là mồ hôi, hiển nhiên là không thể nhịn được. Thế là, anh phải tỏ ra thái độ miễn cưỡng.
Bàn tay Tống Tử Văn dừng lại ở giữa không trung, nụ cười nhã nhặn trên mặt cứng lại, nhưng lại lập tức duy trì thái độ, thu hồi động tác:
"Lục tiên sinh, chúng tôi đúng lúc muốn đi Như Ý Phường, muốn mời ngài cùng nhau qua đó."
Dưới tầm mắt của mọi người, Tống Tử Văn luôn có thể che giấu rất tốt, trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ rõ sự quý khí.
"Đúng vậy!"
"Lục tiên sinh, chúng ta đi cùng nhau đi!"
"Đã sớm nghe nói qua Lục tiên sinh, hôm nay cuối cùng cũng có thể gặp được!"
"Lục tiên sinh…"
"Lục tiên sinh…"
Tống Tử Văn vừa dứt lời, đám con cháu quyền quý phía sau lưng anh ta liền lập tức ồn ào lên tiếng. Giữa những lời nói dường như đang ép Lục Bình về phía cao hơn, từng bước ép cho Lục Bình không có chỗ để từ chối.
"Tống công tử." Lục Bình mỉm cười, nhìn thẳng vào ánh mắt của Tống Tử Văn rồi gọi một tiếng.
Sau khi hơi dừng lại một chút, nụ cười trên mặt Lục Bình càng đậm hơn một phần, sau đó chậm rãi nói: "Ngài cũng biết, tôi là một người cực kỳ coi trọng tinh thần khế ước, cũng chán ghét nhất là người không tuân theo tinh thần khế ước."
"Trong quy tắc của tôi, người không tuân thủ tinh thần khế ước không có tư cách ngồi ở trước mặt tôi."
Giọng nói cũng không lớn nhưng khi vang lên lại tựa như là một tiếng sét! Như là ngọn lửa đang bùng cháy lại được giội thêm một dầu! Tiếng nói vang lên, sắc mặt Tống Tử Văn lập tức thay đổi, đám phú nhị đại phía sau lưng anh ta đều có phản ứng khác nhau!
Đám quyền quý và danh viện xinh đẹp bốn phía đều cố gắng đè nén sự hưng phấn trong ánh mắt, đang không ngừng mong đợi mâu thuẫn tăng lên!
Lục Bình đã nói những lời này vào lần đầu tiên hai người gặp mặt. Hiện tại là lần thứ hai, còn là nói ra ở trước mặt mọi người… Tất cả mọi người ở đây đều hiểu rõ hàm nghĩa trong lời nói của Lục tiên sinh!
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
Đây hệt như là đang tát một cái tát vào mặt Tống Tử Văn!
"Lục tiên sinh!" Tống Tử Văn bỗng nhiên cao giọng quát.
Mùi thuốc súng cực nóng lập tức lan tràn!
------
Dịch: MBMH Translate