Chương 521 Lục Tiên Sinh Rốt Cuộc Có Lai Lịch Gì?
Cô nịnh nọt một vị tiểu thư của một gia tộc chục tỷ, mơ hồ biết được vị này gọi Lục tiên sinh, là một thương nhân tình báo thần bí hay là người môi giới gì đó.
Quách Uyển Oánh thu hồi suy nghĩ. Cô rụt rụt đầu, một lần nữa nhìn về phía Vinh tiên sinh đang đứng ở trước cầu thang.
"Hả?"
Cô chợt khẽ nhíu mày. Không biết có phải là do ảo giác hay không, một nhân vật nhỏ như cô bỗng cảm thấy bầu không khí trong hội trường dường như đã thay đổi, trở nên khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, thậm chí là không dám thở. Trong tầm mắt của cô, sắc mặt của rất nhiều nhân vật lớn đều trầm xuống.
Trước bậc thang, Vinh Tích Triều nắm bắt bầu không khí, sau khi dừng lại trong thoáng chốc ngắn ngủi liền cao giọng nói:
"Lục tiên sinh nói, Trung Hải chúng ta hẳn là nên tiến thêm một bước trong việc thúc đẩy, phát triển một môi trường thương nghiệp và hoàn cảnh cạnh tranh tương đối công bằng! Mà không phải là dùng quan niệm cũ, những biện pháp dã man và hiệu quả thấp để xử lý mâu thuẫn trước mắt!"
"Sóng gió bên ngoài càng lớn, Trung Hải lại càng phải ổn định!"
Những câu nói vang lên liên tiếp!
Từng lời nói giống như là từng đợt sấm sét nổ vang ở bên tai đám người quyền quý ở đây!
Không ngừng có ánh mắt kinh nghi nhìn về phía Lục tiên sinh cách đó không xa.
Ai mà không biết, những gì Vinh Tích Triều đang nói đều là bởi vì vị Lục tiên sinh này! Nó ám chỉ những vọng tộc đang đánh ép các thế lực dưới tay Lục tiên sinh như Lý Ngọc Trân, Chu gia, Thôi gia, Lư gia, cùng tập đoàn Thế giới mới!
"Lục tiên sinh?!"
"Người này rốt cuộc có lai lịch gì? Ngay cả Vinh tiên sinh đều bị bức phải tỏ thái độ?"
"Ha ha!"
"Có trò hay để nhìn rồi!"
"Đây là đang chèn ép Cao gia, Ngô gia và Kiều gia?!!"
Một bên khác, Tống Tử Văn nhã nhặn nho nhã bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt tìm kiếm ở giữa đám người quyền quý, nhìn chăm chú về phía gia chủ Ngô gia, Ngô Bách Thanh, giống như là đang hỏi cái gì đó. Nhưng ngay sau đó liền nhìn thấy Ngô Bách Thanh nhẹ nhàng tránh ánh mắt; anh ta lại nhìn về phía gia chủ Cao gia… cuối cùng là Kiều gia. Sắc mặt anh ta càng ngày càng trở nên khó coi.
Lúc này, giọng nói của Vinh tiên sinh tiếp tục vang lên:
"Lục tiên sinh đã nói với tôi như vậy."
"Lời nói của Lục tiên sinh đã khiến cho tôi tỉnh táo hơn, nó hệt như một tiếng chuông thanh minh.
Cũng bởi vì vậy, sau khi thảo luận và bàn bạc trong hội nghị, chúng tôi đã đưa ra quyết định như sau —— "
Vinh Tích Triều chợt dừng lại, ánh mắt thâm thúy thu hết tất cả mọi thứ trước mặt vào đáy mắt.
"Mẹ kiếp!"
"Nói chuyện còn dừng lại làm gì!"
Trên mặt Lục Bình mang theo nụ cười nhạt, nhưng nhịp tim lại đang càng ngày càng kịch liệt. Anh cảm nhận được bầu không khí, không ngừng mắng thầm.
"Thứ nhất, trong giới kinh doanh và chính trị, toàn thể vọng tộc Trung Hải, thương nhân, tinh anh… đều nên cùng nhau tạo dựng một môi trường ổn định, trật tự và công bằng. Điều này đòi hỏi mỗi một vị ở đây đều phải cùng nhau ra sức và cố gắng!"
"Thứ hai, trong hai tháng tới, Vinh gia sẽ dẫn đầu chính thức triển khai hoạt động ‘thanh lọc không khí’!" Vinh Tích Triều trầm giọng nói ra.
Ông vừa dứt lời, rất nhiều quyền quý đọc hiểu được hàm nghĩa sâu xa trong đó lập tức cảm thấy toàn bộ thân thể tựa như là có một dòng điện xẹt. Bọn họ chỉ cảm thấy thân thể run lên, trên cánh tay lập tức nổi lên một tầng da gà.
Lục tiên sinh?! Rốt cuộc có lai lịch gì? Có thể khiến cho Vinh gia trực tiếp hạ tràng, làm đến loại trình độ này vì đối phương?!
Ở phía trước nhất, vẻ mặt của gia chủ vọng tộc Ngô gia, Ngô Bách Thanh vẫn rất bình tĩnh, không có biểu hiện ra quá nhiều cảm xúc, nhưng bàn tay đặt ở phía trước lại vô thức siết chặt hơn một chút.
Vọng tộc Cao gia, Cao Trường Niên xuyên qua đám người nhìn về phía Lục tiên sinh.
Vọng tộc Kiều gia…
Tống gia Lĩnh Nam, Tống Tử Văn thì hít sâu một hơi, cố gắng nhẫn nhịn lệ khí đang dâng trào mãnh liệt.
"Một môi trường trật tự và công bằng?!"
Lý Ngọc Trân mặc váy dạ hội màu đen, vẻ mặt lạnh lùng, sau khi nghe thấy mấy lời này thì đôi mắt đẹp đột nhiên mở lớn, nhìn về phía Vinh Tích Triều. Ngay sau đó, cô quay đầu, nhìn chăm chú về phía Lục tiên sinh với vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Một câu nói kia của Vinh gia tựa như là thiên đạo định ra quy tắc. Nó mang ý nghĩa, tại Trung Hải trong tương lai, mặc kệ là tập đoàn Xuyên Hòa, hoặc là tập đoàn Thế giới mới, hoặc là mấy nhà Chu gia… các ngươi muốn đánh, cũng được, nhưng nhất định phải nằm ở trong quy tắc, mà không thể dùng các thủ đoạn bên ngoài của vọng tộc để phá hoại quy củ! Chí ít thì đều phải duy trì sự ổn định ở bề ngoài!
"Như vậy đã đủ thỏa mãn chưa?" Lục Bình khẽ cười hỏi.
Anh bày ra dáng vẻ như thể bản thân nắm giữ tất cả mọi thứ ở trong lòng bàn tay, nào còn có phản ứng bị Vinh Tích Triều lợi dụng ở trước bàn tròn hội nghị.
"Cảm… cảm ơn."
------
Dịch: MBMH Translate