← Quay lại trang sách

Chương 525 Các Người…Là Vương? Hay Là Quỷ?

Khi xe đang chạy với tốc độ cao trên cầu vượt, ánh mắt bình tĩnh của Lục Bình liếc qua ngoài cửa sổ, sau đó lạnh lùng ném điện thoại di động về phía dưới cầu.

Điện thoại lăn lộn ở giữa không trung, ngay sau đó bị một chiếc xe tải chạy ngang qua nghiền nát. Lần này là thật sự muốn chạy trốn, phải hủy bỏ hết thân phận trong quá khứ.

Sau khi tiếp tục lái ra một đoạn, Lục Bình lại ném sim đã bị phân thành mảnh vỡ ra ngoài cửa sổ.

⚝ ✽ ⚝

"Hô!"

"Tạm biệt, Lục Bình."

"Tạm biệt, Lục tiên sinh.' ‌

Giống như là lần trước, xe không ngừng lao đi, tiến vào bên trong thùng xe tải. Trong bóng đêm, ‌ Lục Bình cảm nhận được thùng xe lắc lư. Anh khép kín đôi mắt, miệng thầm nói lời tạm biệt với từng thân phận của mình.

Chờ đến Đông Nam Á và châu u, tên của anh có lẽ sẽ là Trương Tam, có lẽ sẽ là Lý Tứ, nhưng cho dù như thế nào cũng sẽ không còn là Lục Bình nữa.

"Không biết sau khi mình đi, vận mệnh của mấy người Đinh Thanh, Tiết Hoa Thanh, hoặc là Chu ‌lão gia sẽ như thế nào?"

"Nhưng mà…

"Kệ nó đi thôi!"

Lục Bình bổ não ra trành cảnh ngày thứ hai, ngày thứ ba sau khi các bên Trung Hải phát hiện ra mình đã biến mất, cảm thấy thú vị và nghiền ngẫm.

Chiếc xe tải với vẻ bề ngoài cũ kỹ lái về phía cảng Trung Hải, dẫn đến đường bờ biển Nam Bắc của Triệu Quốc cùng với các đại dương trên thế giới.

Những thùng đựng hàng được xếp san sát nối tiếp nhau.

Sau khi xe tải tiến vào, tựa như là con kiến vậy, không thu hút một chút nào.

Phát hiện xe dừng lại, đôi mắt khép kín của Lục Bình bỗng nhiên mở ra. Anh nhanh chóng đeo khẩu trang và mũ trùm lên, còn đổi một cặp kính phản quang màu nâu.

Khóa áo khoác được kéo thật chặt.

Lúc này, cửa xe tải phía sau bị kéo ra. Lục Bình khởi động động cơ, lùi xe, xe lui ra khỏi thùng hàng, dừng sát ở một bên trong kho hàng.

Bốn phía là từng vị bảo an mặt không biểu tình. Bọn họ đứng ở các nơi.

Lục Bình hít sâu một hơi, sau khi xác nhận không ai có thể nhìn ra mình liền đẩy cửa đi ra ngoài.

Người đàn ông dáng người cường tráng cung‌ kính kêu:

"Tiên sinh!"

"Thuyền của ngài đã được chuẩn bị xong từ sớm, xin hỏi ngài có muốn lên thuyền ngay bây giờ hay không?!"

"Ừm."

"Đi thôi." Lục Bình đáp lại bằng giọng nói khàn khàn.

"Mời!" Người đàn ông làm thủ thế mời.

Lục Bình ngồi lên một chiếc xe khác, xe lặng lẽ lái đến trong thùng chở hàng của một chiếc chuyên cơ khác.

Sau khi Lục Bình lên xe, tàu hàng rất nhanh đã làm xong thủ tục xuất phát, chậm rãi rời cảng dưới ánh trăng.

Trong khoang sinh hoạt của chiếc tàu chở hàng này, Lục Bình nhìn xuyên qua cửa sổ, ngưng thần nhìn về phía từng rương đựng đồ…

Lông mày anh dần dần nhíu chặt.

Không lâu sau đó, ánh mắt anh bỗng nhiên trợn to, cánh tay nháy mắt bắt đầu trở nên run rẩy!

"Vinh Tích Triều đúng là một người thức thời."

"Hiện tại, toàn bộ vũng nước tại Yến Kinh đã triệt để bị quấy đục, thế lực khắp nơi đều đang dọn dẹp."

Màn đêm.

Dưới bầu trời rộng lớn.

Tại một bộ phận bí mật tại Yến Kinh.

Thư ký với tác phong sấm rền gió cuốn đứng ở trong đại sảnh phòng chỉ huy, ánh mắt cô chậm rãi đảo qua khắp đại sảnh. Diện tích của phòng chỉ huy là hơn 500 mét vuông, thiết kế theo kiểu cầu thang hình quạt. Các tinh anh được sàng chọn từ các phòng ban và các thành phố khác nhau đều đang ngồi trước máy vi tính, lượng thông tin xẹt qua trong con ngươi bọn họ như là thác nước.

Ngay phía trước phòng chỉ huy là màn hình chiếm cứ cả mặt vách tường.

Thư ký thu hồi ánh mắt, siết chặt cặp văn kiện trong tay, sau đó sải bước đi ra khỏi phòng‌ chỉ huy.

Đại sảnh phòng chỉ huy nằm ở dưới mặt đất. Cô đi thang máy, trực tiếp tới tầng cao nhất của tòa nhà. Cô gõ gõ cửa văn phòng, vừa mới đẩy cửa ra liền chú ý tới trước mặt Q là một chồng đường trắng được chất cao. Lúc cô kéo cửa ra tạo ra động tĩnh khiến cho những cục đường lập tức rơi vãi khắp mặt bàn. Q cũng không thèm để ý, gãi gãi cái đầu‌ ổ gà, bình tĩnh nhặt từng viên đường trắng lên.

Thư ký đi vào, sau đó đưa cặp văn kiện lên.

Q mở ra, trên gương mặt với quầng thâm mắt dày đặc lập tức xuất hiện nụ cười nồng đậm. Giọng nói anh ta khàn khàn, thấp giọng nói ra: "Vào thời điểm mấu chốt này, chúng ta đều không muốn nhìn thấy Yến Kinh thứ hai."

"Chỉ là…"

Q nhìn về phía trong tư liệu, đưa tay chỉ vào ảnh chụp của Vinh Tích Triều:

"Các người…là Vương?"

"Hoặc là… là quỷ?"

Giọng nói nỉ non rơi xuống.

Vào thế kỷ trước, rất nhiều vọng tộc thâm căn cố đế trên trăm năm bị đạp đổ, hơn phân nửa vọng tộc mới cất cánh đều có bóng dáng của hai đại tập đoàn trên thế giới.

Sắc mặt của Q càng ngày càng đỏ ửng. Bộ phận bí ẩn của bọn họ được dẫn dắt bởi K đã đợi ngày hôm nay quá nhiều năm. Trước đây không lâu, cuối cùng cũng lấy việc Lý lão gia tử qua đời để cạy mở cục diện! Sự nghiệp vĩ đại đang điên cuồng công thành chiếm đất!

------

Dịch: MBMH Translate