Chương 541 Anh Biết Được Chuyện Gì Rồi?
Nhiệt độ của phòng trực tiếp rất cao, có đến hàng triệu người xem. Xuân Hạ từ streamer bình thường đã chuyển mình thành streamer chơi game, chơi các loại trò chơi, hiện ra vô số kiểu chết, cực kỳ có hiệu quả trực tiếp.
Giờ phút này, Xuân Hạ đang chơi một trò chơi nhỏ. Cô điều khiển nhân vật chính bị vây ở bên trong bình, không ngừng vung chùy leo núi. Dưới góc phải trò chơi là hình ảnh của chính Xuân Hạ.
Xuân Hạ mặc một thân màu trắng, rất có vibe ‘bạch nguyệt quang’, cảm giác mối tình đầu.
"Làn đạn* sạch sẽ như vậy?" (làn đạn: chỉ bình luận hiện lên trên màn hình lúc livestream)
Lục Bình chú ý tới làn đạn lít nha lít nhít, cười khẽ một tiếng.
"Người anh em?"
"Cậu cũng thích xem Xuân Hạ trực tiếp sao?"
Trong thang máy, thanh niên mập mạp cao lớn nhìn thấy điện thoại của Lục Bình liền hỏi như rất quen thuộc.
"Đúng vậy." Lục Bình lấy tai nghe xuống, ôn hòa đáp: "Khí chất của Xuân Hạ rất sạch sẽ."
"Đương nhiên là phải sạch sẽ rồi!"
"Chim hoàng yến mà nhân vật lớn phía trên nuôi, khí chất có thể không sạch sẽ sao?"
"Hửm?"
"Anh biết được chuyện gì rồi?"
Vẻ mặt của thanh niên mập mạp lập tức hiện lên vẻ bát quái, mặt mũi tràn đầy hưng phấn, mặt mày hớn hở nói ra: "Nói về chuyện gần đây nhất đi, trước đó không lâu, có một người đàn ông đi vào phòng của Xuân Hạ, lúc ấy, phòng trực tiếp của Xuân Hạ đang có hàng triệu người theo dõi dường như bị sập chỉ trong vòng một giây!"
"Lúc ấy, có dư luận đang thúc đẩy chuyện này, thậm chí còn không ngừng bị đẩy lên hot search! Tất cả mọi người đều thảo luận về người đàn ông xuất hiện ở trong phòng Xuân Hạ… Anh hẳn phải biết, giới võng hồng bọn họ cạnh tranh kịch liệt như nào, một người đi xuống thì người khác mới có thể đi lên được."
"Lúc đấy có bao nhiêu người muốn kéo Xuân Hạ xuống nước!"
"Anh đoán xem phía sau đã xảy ra chuyện gì?"
"Cũng không biết là thế nào, thật giống như có một bàn tay lớn phát lực, gần như là trong vòng một đêm, tất cả video liên quan đều bị xóa bỏ, nhiệt độ dư luận liên quan không biết tại sao lại bị chuyển dời đến một sự kiện khác. Không phải là không có cư dân mạng bàn tán về nó, nhưng căn bản là không nổi lên được chút bọt nước nào, qua một hồi liền không ai nói tới nữa."
Thanh niên lộ vẻ cảm khái, còn tiết lộ thêm: "Tôi quen biết một người làm trong ngành truyền thông, đối phương nói, trong giới của bọn họ, Xuân Hạ là một cấm kỵ, ai đụng thì người đó sẽ xong đời!"
"Không nói nữa."
"Tôi đến nơi rồi.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
"Người anh em, hẹn gặp lại!"
Đúng lúc này, thang máy đến, mặc dù thanh niên vẫn còn chưa nói đủ, nhưng vẫn cất bước đi ra khỏi cửa thang máy.
Lục Bình cười cười, thu hồi điện thoại. Anh biết đây cũng là hành động của Tiết Hoa Thanh. Đối phương chính là giáo phụ trong lĩnh vực truyền thông internet, muốn bảo đảm cho một nữ võng hồng, ai dám trêu chọc?
Rất nhanh, thang máy đến tầng hai mươi sáu. Lục Bình bình tĩnh cất bước đi ra ngoài.
⚝ ✽ ⚝
Trong bóng đêm.
Một bên khác.
"Không có việc gì."
"Vợ à, tối muộn anh mới có thể trở về được! Đúng vậy, đêm nay phải tăng ca!"
Bị Viên Lợi Quân uy hiếp, tài vụ trung niên Hoằng Văn Bân buộc phải từ chức khỏi tòa nhà Xuyên Hòa. Đối phương mặc âu phục ngồi ở trước bậc thang ven đường. Đôi mắt vô thần nhìn về phía khung cảnh người xe qua lại, cảnh đêm phồn hoa ở trước mắt.
Đến cuối cùng, anh cũng không biết mình đã đắc tội người nào, nhưng mà sau khi Viên Lợi Quân rời đi, anh vẫn ngoan ngoãn gọi điện thoại thông báo từ chức, ngay cả công ty đều không đến. Hành động này đương nhiên là đã đắc tội lãnh đạo trong công ty, bị chửi không còn hình người, đối phương thậm chí còn nói xem xem anh có thể tìm được công việc gì!
Cả một ngày hôm nay, Hoàng Văn Bân liền bắt đầu tìm việc làm. Nhưng anh đã từng này tuổi rồi, cộng với việc từ chức không lý do ở công ty cũ… Anh làm sao có thể tìm được việc? Ai còn dám dùng anh?
"Tiền nhà tháng này, cộng với tiền sinh hoạt trong nhà, học phí của Giai Giai và phí học thêm ngoài giờ…"
Chỉ tính toán sơ sơ thôi, Hoàng Văn Bân đã ôm đầu, có một loại áp lực thở không nổi. Khóe miệng giương lên, muốn gào khóc một trận thật lớn.
Tiếng thở dốc nặng nề.
Cảm xúc sắp đạt đến đỉnh điểm.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi chợt rung lên. Hoàng Văn Bân vội vàng lấy điện thoại ra, nhìn thấy là điện thoại của vợ liền vội vàng lau mắt, kết nối rồi nói.
Anh không dám nói lại chuyện xảy ra ngày hôm nay cho vợ mình. Trên thực tế, nếu như có thể, anh muốn để vợ mang theo con trai lập tức rời khỏi Trung Hải… Nhưng anh không làm được, trong nhà bây giờ không có tiền dư dả, chỉ có thể yên lặng cầu nguyện là người đàn ông thần bí kia sẽ nói chuyện giữ lời, sẽ không tìm đến gây phiền phức cho gia đình mình.
"Ừm!"
Sau khi cúp điện thoại của vợ, người đàn ông bốn mươi mốt tuổi này cuối cùng cũng không thể kiềm chế được, bắt đầu nghẹn ngào khóc rống lên. Anh cảm thấy cuộc đời mình đều đã bị hủy, cảm thấy cuộc đời của gia đình đều đã bị hủy!
Bất lực!
Đây chính là bất lực của người bình thường! Đành phải ký thác vận mệnh của mình vào sự thương hại của những người đứng trên!
------
Dịch: MBMH Translate