Chương 551 Hội Thảo Diễn Xuất
Trong phòng, Lục Bình chờ tiếng bước chân ngoài cửa xa dần, anh mới lười biếng đứng lên, chân kéo đôi dép lê đi vào phòng vệ sinh rửa mặt. Mặc kệ bên ngoài mưa gió lớn như nào, anh đã quyết định rồi, trước khi Tiết Hoa Thanh thành lập tổ xử lý tình báo, anh sẽ cho mình một khoảng thời gian thả lỏng ngắn ngủi. Nếu như lại tiếp tục căng cứng, sợ là sợi dây cung sẽ gãy mất.
Tắm rửa xong đã là chín giờ.
Lục Bình ngồi ở trước bàn sách, kéo ngăn kéo lấy khẩu súng ngắn P226 kia, đã có một khoảng thời gian rồi không luyện tập. Lúc tháo dỡ và lắp ráp xong, Lục Bình nhìn về phía thời gian, quả nhiên là có một chút đi lùi.
Tiếp tục luyện tập mấy lần.
Lục Bình còn lấy khẩu súng bắn tỉa trong giá sách ra, sau khi luyện tập kết thúc và đi ra ngoài thì đã là mười giờ hơn. Anh chuẩn bị đến công ty ăn cơm trưa.
Đã qua giờ cao điểm buổi sáng, bên trong tàu điện ngầm cũng không có quá nhiều người, hiếm khi tìm được vị trí mà ngồi xuống.
Lục Bình đeo tai nghe lên, liếc nhìn xung quanh, có một thanh niên đứng ở trước cột, một nữ nhân viên văn phòng ngồi cùng hàng với mình, ngồi đối diện là mấy người đàn ông trung niên nhân. Bọn họ nhìn như không có gì đặc thù, nhưng Lục Bình biết, bọn họ đang tạo ra một tấm lưới bảo vệ xung quanh anh.
⚝ ✽ ⚝
Lục Bình không thèm quan tâm đến bọn họ, chỉ cúi đầu, ấn mở màn hình.
Đầu tiên là một số báo cáo của Tiết Hoa Thanh, bao gồm cả kết quả sơ bộ của cuộc khảo hạch lòng trung thành tối hôm qua.
"Chơi thật như vậy?"
"Cho nên, kết quả sẽ như thế nào đây?"
Đầu ngón tay Lục Bình lướt qua màn hình, nụ cười trên gương mặt đậm hơn mấy phần. Anh đã nhận được báo cáo này trước khi cuộc khảo hạch đêm qua bắt đầu, nhưng lúc đó anh đang bận, chỉ tùy ý trả lời một câu là tự mình đưa ra quyết định.
"Bốn tiêu chuẩn, học viên thông qua khảo hạch cấp bậc khác nhau sẽ nhận được mức độ ban thưởng khác nhau." Lục Bình thì thầm.
Anh không dừng lại quá nhiều, lấy ra kết quả cuối cùng.
Lục Bình tùy ý xem tin tức. Anh lần nữa ấn mở Wechat, ánh mắt lướt qua các tin nhắn chờ, đầu tiên là trả lời tin nhắn của bạn gái Trương Oánh Oánh và Cố Đại Thạch. Lúc đọc đến tin nhắn tiếp theo, Lục Bình chợt nhìn thấy tin nhắn của bạn vong niên Cố Kiện Ngô vào vài ngày trước:
"Tiểu Lục."
"Hai ngày nữa có một hội thảo nghiên cứu diễn xuất được tổ chức chính thức, cậu có rảnh hay không? Có thể tới tham gia!"
"Hội thảo diễn xuất?" Lục Bình nói thầm.
Anh lập tức nhắn lại: "Cố giáo sư, thực sự xin lỗi, hai ngày này ra ngoài đi công tác không có nhìn điện thoại. Xin hỏi hiện tại còn có thể tham gia hội thảo diễn xuất này nữa hay không?"
⚝ ✽ ⚝
Lục Bình để điện thoại di động xuống. Trong quá trình chờ đợi đối phương trả lời, anh sờ cằm, suy nghĩ về trình độ diễn xuất của mình gần đây.
Anh tự chấm điểm cho mình như sau:
[ Biểu diễn: Cao cấp (trung cấp - cao cấp )(diễn viên xuất sắc trong thế hệ trẻ)]
[ Sở trường biểu diễn- lão đại hắc đạo: Tinh thông ]
[ Sở trưởng biểu diễn- đại lão: Trung cấp ]
[ Đánh giá: Chỉ trong khoảng thời gian mấy tháng ngắn ngủi, kỹ năng diễn xuất đã tiến bộ một cách khủng khiếp, là nhân tài biểu diễn trời sinh!
Sau khi thăng cấp trong lĩnh vực biểu diễn lão đại hắc đạo đã bắt đầu sở hữu những kỹ năng diễn xuất không tầm thường trong lĩnh vực đại lão! Lúc tiến hành diễn xuất, khí chất đại lão +5!
Nhưng mà, học sinh vẫn có khả năng ngộ nhập lạc lối, đề nghị lập tức sửa lại! Nếu như muốn mình có thể đi càng ngày càng xa trên con đường diễn xuất này, đề nghị nên kiểm tra và bổ sung khuyết điểm, phát triển toàn diện! ]
Ban đêm, tan tầm.
Bảy giờ tối.
Lục Bình không có đặc biệt thay đổi quần áo nữa, mang theo cặp công văn đi vào Học viện hí kịch Trung Hải.
Anh đi dọc theo con đường chính của khuôn viên trường học, gió đêm ngày xuân thổi qua, trong tầm mắt là tốp năm tốp ba các sinh viên trẻ tuổi, đáy lòng hiện ra một tia hài lòng hiếm có.
"Lần đầu tiên, giáo sư Cố Kiện Ngô đã dạy mình cách xây dựng độ dày của nhân vật."
"Lần thứ hai, học tập kỹ năng quản lý biểu cảm gương mặt."
"Lần thứ ba là làm thế nào để ghi nhớ lời thoại, làm sao đổi lời kịch."
Lục Bình thu hồi tầm mắt, cẩn thận suy nghĩ.
Anh vì sinh tồn mà điên cuồng học tập các kỹ năng diễn xuất, nhanh chóng đề cao nó ở giữa ranh giới của sự sống và cái chết. Cho tới hiện tại, ngoại trừ áp lực sinh tồn ra, Lục Bình phát hiện mình thật ra cũng có rất nhiều yêu thích đối với diễn xuất.
"Lần này hẳn là nên thay đổi, không thể giới hạn kỹ năng diễn xuất ở lão đại hắc đạo nữa, mà hẳn phải là người cầm quyền."
Rất nhanh, Lục Bình đã xác định được phương hướng cho diễn xuất của mình ở giai đoạn tiếp theo. Lúc vừa mới bắt đầu, mô phỏng lão đại hắc đạo có thể giúp bản thân phủ lên người lớp da sói một cách nhanh nhất. Nhưng đi đến bây giờ, nếu như lại khoác lên lớp da lão đại hắc đạo chỉ sợ ngược lại sẽ bị xem như con cừu non nhỏ yếu.
------
Dịch: MBMH Translate