← Quay lại trang sách

Chương 590 Cuộc Nói Chuyện Bên Trong Dạ Yến!

Đây rốt cuộc là thứ quái quỷ gì vậy."

"Ọe…"

"Mẹ kiếp!"

"Thiếu chút nữa đã phun ra rồi."

Trong dạ yến cổ điển xa hoa.

Ánh đèn ấm áp xuyên qua đèn thủy tinh lưu ly, chiết xạ ra ánh hào quang tựa như mộng ảo.

Ánh mắt Lục Bình bình tĩnh, múc một muỗng cái gọi là trứng cá muối rồi đưa vào trong miệng. Mặc dù đã nếm qua hai ba lần, nhưng lúc mùi tanh và vị mặn tản ra trong miệng vẫn khiến cho anh không khỏi buồn nôn. Lục Bình cố gắng kiềm chế, cố nén nhẫn nại tinh tế nhấm nuốt, vẫn là rất nhanh liền nuốt xuống.

"Không ăn nữa."

Lục Bình cầm khăn ăn lên, lau khóe miệng.

Anh liếc qua những hạt trứng cá màu đen bóng sáng long lanh giống như là tác phẩm nghệ thuật bên trong chiếc hộp màu vàng. Một hộp nhỏ này nặng khoảng 32.92 gram, lại có giá 160 ngàn nhân dân tệ.

Lục Bình dự định uống một ngụm rượu vang để súc miệng, anh bưng ly rượu lên.

Đinh Thanh và Tiết Hoa Thanh bên tay trái cùng Hồng Lâu Ngô Thì Chương bên tay phải lúc này đều dừng động tác trong tay lại, sau đó cũng bưng ly rượu lên. Trước bàn dài, tất cả các vị đại lão ở đây đều là những người biết nhìn mặt mà nói chuyện, rất nhanh sau đó, toàn bộ đều giơ ly rượu lên và nhìn về phía Lục tiên sinh.

"…" Lục Bình trầm mặc.

Dưới bầu không khí ôn hòa, trái tim trong lồng ngực không khỏi nhảy nhót.

Chỉ trong chốc lát, dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Lục tiên sinh lại giơ ly rượu lên một chút, nụ cười trên gương mặt vừa đúng giương lên.

"Tối nay là lần đầu tiên mọi người tề tụ, tôi hi vọng mọi người đều có thể có một buổi tối tuyệt vời." Lục Bình ôn hòa nói.

Nói xong, anh nở nụ cười rồi uống cạn sạch rượu trong ly.

Phía trước bàn dài, mười đại lão cũng là như thế.

"Thanh Tử."

"Chuyện liên quan tới việc khảo hạch trại huấn luyện thế nào rồi?"

Phía trước bàn dài, các đại lão vừa ăn uống vừa nhỏ giọng trao đổi với một bầu không khí tương đối hòa hợp.

Lục Bình nhẹ nhàng thở ra, biến hóa của anh vẫn quá lớn. Anh hài lòng nhìn đám người một cái, sau đó cầm dao nĩa trước mặt lên, lưỡi dao sắc bén cắt qua miếng thịt bò, chỗ sâu trong con ngươi lộ ra vẻ ghê tởm khi nhìn thấy những tơ máu xen lẫn giữa miếng thịt bò. Nói thật thì anh vẫn có thói quen ăn chín. Anh xắn miếng thịt bò, đưa vào bên trong miệng, nuốt xuống.

Lục Bình nhìn về phía Đinh Thanh bên tay trái mình, ôn hòa hỏi.

Việc sắp xếp chỗ ngồi trong buổi dạ tiệc này rất đặc biệt.

Luận về năng lực, Đinh Thanh và Tiết Hoa Thanh chỉ có thể xếp ở tầm trung và dưới ở trong mười người. Nhưng hai người lại ngồi ở đầu bên tay trái của Lục tiên sinh, điều này đại biểu cho địa vị của bọn họ trong lòng Lục tiên sinh.

Hiện tại, Lục tiên sinh bắt đầu nói chuyện riêng, đương nhiên cũng phải bắt đầu từ người này.

"Đã làm tốt công tác tâm lý phía sau cho các học viên, đã tiến hành khen thưởng khác nhau đối với các học viên thông qua đợt khảo hạch lần này dựa theo từng mức độ…"

"Dự định phân chia các học viên thành các tiểu đội đặc chiến tinh nhuệ, mỗi tiểu đội gồm sáu người.”

Đinh Thanh đặt ‌dĩa xuống, nghiêm túc báo cáo.

Lục Bình nghiêm túc lắng nghe.

Trước mắt, các học viên ở trại huấn luyện đã được phân thành các tầng cấp như Kim Tự Tháp. Hoàng Văn Vượng đạt đến tiêu chuẩn cuồng tín đồ cùng Ngô Mỹ Ngọc thông qua tiêu chuẩn thứ ba chính là tồn tại giữa ngọn tháp đối với các học viên khác.

"Mặt khác, bởi vì sư phụ Lý đã đưa tới một nhóm quyền sư mới, sau khi được Lục tiên sinh xác nhận qua, chúng tôi dự định sẽ triển khai kế hoạch thứ hai, thứ ba của trại huấn luyện." Đinh Thanh trầm giọng nói.

"Ừm."

"Rất tốt. Chúng ta cần hình thành ký hiệu tương ứng với các tầng của Kim Tự Tháp, với tư cách là ngọn hải đăng của tất cả học viên. Nhưng mà, tôi phải nhắc nhở một chút, kết quả của việc khảo hạch sự trung thành rất quan trọng, mà các học viên không thông qua khảo hạchcũng rất quan trọng. Người khác nhau sẽ có những tác dụng khác nhau." Lục Bình nhẫn nhịn sự ghét bỏ, lần nữa nuốt xuống một miếng thịt bò, ôn hòa nói.

"Tôi đã biết!" Ánh mắt Đinh Thanh ngưng lại, sau đó đáp lại.

Cái gì gọi là tác dụng khác nhau? Ví dụ như, làm pháo hôi thì? Ví dụ như, không tiếp xúc với nhiệm vụ cơ mật cốt lõi thì? Nói cách khác, nhóm học viên này chỉ đơn thuần bị xem là vật phẩm tiêu hao ở phía ngoài mà thôi!

"Hoa Thanh, bên phía anh thế nào rồi?" Lục Bình hơi gật đầu, ánh mắt dời khỏi người Đinh Thanh, nhìn phía Tiết Hoa Thanh, hỏi.

Tất cả mọi người đang ngồi ở đây, bao gồm cả hai người này đều cho rằng phía sau Lục tiên sinh cất giấu thế lực sâu không lường được. Nhưng chỉ có Lục Bình rõ ràng, đừng nhìn anh có thể gây ra sóng to gió lớn, nhưng chỉ có Đinh Thanh và Tiết Hoa Thanh mới có thể xem như là lực lượng thực sự do một tay anh sáng lập! Đinh Thanh phụ trách lực lượng‌ vũ trang, Tiết Hoa Thanh nắm giữ hệ thống tình báo.

------

Dịch: MBMH Translate