Chương 591 Báo Thù!!!
Ở giai đoạn hiện tại, mối quan tâm cấp bách nhất của Lục Bình đó là tổ đội xử lý tình báo mà Tiết Hoa Thanh đang thành lập.
"Phân đoạn sàng chọn tổ viên đã kết thúc, đang tiến hành dò xét lai lịch một cách sâu hơn."
"Tiếp đó, tôi sẽ tiến hành nói chuyện với mỗi một tổ viên." Tiết Hoa Thanh trầm giọng nói.
Trong quá trình sàng chọn tổ viên, anh vẫn luôn không ngừng đọc tình báo bên trong kho rương kia. Biết được càng nhiều, anh lại càng phải cẩn thận.
"Nên thiết lập một chế độ thẩm tra, đảm bảo mỗi một tổ viên tiến vào phòng làm việc đều không được mang theo đồ vật của bên thứ ba, càng không được mang ra ngoài bất kỳ vật gì."
Lục Bình tự hỏi, sau đó lập tức đáp lại: "Đương nhiên, thao tác cụ thể vẫn cần anh đến khống chế."
"Nhưng mà, anh phải tăng thêm tốc độ, thời cuộc đang biến hóa, không đợi được lâu như vậy." Lục Bình lại nhắc nhở.
"Vâng!" Ánh mắt Tiết Hoa Thanh ngưng tụ, nghiêm túc nói.
Trước bàn dài tựa như là yến tiệc của quý tộc châu u, mặc dù các đại lão đang ngồi ở đây nhìn như đều đang hưởng dụng bữa tối và trò chuyện với nhau, nhưng trên thực tế hơn phân nửa sự chú ý của bọn họ đều ở trên người Lục tiên sinh. Bọn họ không biết Lục tiên sinh và Tiết Hoa Thanh cụ thể đang nói cái gì, nhưng có thể nhìn ra sự không tầm thường trong đó từ sắc thái của bọn họ.
"Như vậy đi."
"Trước tiên kéo các tổ viên qua, sau đó cách ly và giám sát, trong lúc làm việc đồng thời sẽ tiến hành dò xét và điều tra sâu hơn. Điều tra ra vấn đề liền trực tiếp giải quyết hết."
Lục Bình bưng ly rượu lên, nhấp một miếng.
Lần này không có đại lão nào cùng nâng ly nữa.
Đầu ngón tay gõ gõ vào ly rượu thủy tinh, trong lòng Lục Bình có chút gấp gáp. Anh muốn mau chóng tìm ra điểm quan trọng từ trong tình báo, dùng điều này để nhằm vào và phản công đám người Tống Tử Văn.
Lục Bình đặt chén rượu xuống, trầm giọng nói.
"Tôi đã biết. Xin tiên sinh cứ yên tâm." Tiết Hoa Thanh lộ ra vẻ ngẫm nghĩ, sau đó vội vàng cung kính đáp lại.
"Ừm."
"Nhớ làm cho tốt." Lục Bình lại nói một tiếng.
Tổ xử lý tình báo này tương lai sẽ là đại não của anh.
Nói xong, Lục Bình suy nghĩ trong phút chốc. Anh biết rõ năng lực của mình còn kém xa mấy người Đinh Thanh và Tiết Hoa Thanh, cho nên chỉ có thể cố gắng nói ra suy nghĩ và thái độ của bản thân, thao tác cụ thể phải để cho bọn họ tự mình đi hoàn thành.
Ngẫm nghĩ lại lời nói một lần trong đầu, Lục Bình điều chỉnh tư thế, ánh mắt nhìn về phía mấy người Ngô Thì Chương, Triệu Chính Khiếu và Nhậm Xuyên Nam bên cạnh Tiết Hoa Thanh.
"Thì Chương."
"Chính Khiếu."
"Xuyên Nam."
Lục Bình mỉm cười kêu.
Ánh mắt anh đối diện với ánh mắt của từng người, hơi gật đầu một chút rồi cười nói: "Tập đoàn Thế giới mới là một phần mà tôi vô cùng coi trọng."
Lục Bình cân nhắc từ ngữ, tiếp tục nói:
"Ba người các người có ai có thể nói cho tôi biết một chút về tình hình gần đây của tập đoàn Thế giới mới được không?"
"Lục tiên sinh, để tôi tới giới thiệu cho ngài."
Ba người Ngô Thì Chương, Triệu Chính Tiếu nhìn nhau một cái, sau đó Nhậm Xuyên Nam tướng mạo hiền lành đón lấy ánh mắt của Lục Bình, tôn kính nói.
"Ừm." Lục Bình lên tiếng.
Anh có một loại dự cảm mơ hồ, tập đoàn Thế giới mới và dược phẩm Bạch Trạch dưới trướng của mình một ngày nào đó sẽ có địa vị vô cùng quan trọng.
"Nhóm dây chuyền sản xuất đầu tiên của tập đoàn Thế giới mới có tốc độ nhanh hơn so với sự mong đợi của chúng ta một chút. Tất cả công việc liên quan tới thủ tục phê duyệt hết hạn đã được chứng thực hoàn tất vào tuần trước."
"Lô xe điện sử dụng nguồn năng lượng mới đầu tiên của tập đoàn chúng ta sẽ được ra mắt vào đầu tháng tới. Nó sẽ được hoàn thiện và tung ra thị trường trong thời gian nhanh nhất. Đây chính là mẫu xe chạy bằng điện thuần túy đầu tiên trên thế giới."
Nhậm Xuyên Nam nắm rõ các số liệu và tiến triển hạng mục trong lòng bàn tay, chậm rãi nói ra.
Mặc dù Lục Bình nghe không hiểu về các số liệu, nhưng vẫn cẩn thận lắng nghe. Anh đã nghiên cứu qua tình báo về Nhậm Xuyên Nam, biết rõ mẫu xe đầu tiên có thể được ra mắt nhanh như vậy hoàn toàn là dựa vào sự tích lũy kỹ thuật từ trước đây.
"Sau khi sản phẩm được tung ra thị trường, hãy chuẩn bị cho mỗi người ở đây một chiếc." Lục Bình ngậm lấy ý cười, nói ra.
"Nhất định, nhất định!"
Nụ cười của Nhậm Xuyên Nam trở nên nhiệt tình hơn rất nhiều. Trong vòng tròn trước mắt, nhận thức chung của mọi người đều không quá coi trọng xe sử dụng nguồn năng lượng mới, mặc kệ là về kỹ thuật hay là phương diện lợi ích, tương lai của tập đoàn Thế giới mới chỉ có một.
Tiếp tục hỏi thăm vài câu, Lục Bình thu hồi ánh mắt, lộ ra nụ cười nhàn nhạt, tiếp tục thưởng thức bữa tiệc trước mặt.
Không lâu sau, xe đẩy đồ ăn chậm rãi tiến vào trong nhà hàng.
------
Dịch: MBMH Translate