Chương 592 Thật Là Muốn Mạng Già Mà!
Nữ hầu gái Trần Xuất Tân dịu dàng nửa quỳ ở bên chân Lục tiên sinh, ôn nhu thì thầm giới thiệu về thức ăn được mang lên: "Lục tiên sinh, đây là ngỗng cổ ngỗng đến từ Tây Ban Nha, được mệnh danh là nguyên liệu nấu ăn cao cấp nhất thế giới. Tại châu u còn có một nghề gọi là thợ săn ngỗng cổ ngỗng. Các thợ săn thường cần vượt qua vách núi cao mấy trăm mét, chịu đựng sự tập kích lạnh lẽo của sóng biển vào sáng sớm, thậm chí chỉ cần hơi không chú ý thì sẽ phải đánh đổi bằng cả mạng sống."
Lục Bình nhìn phần món ăn giống như là móng khủng long này, trong lòng bày tỏ sự từ chối.
Anh nhàn nhạt ăn vài miếng do nữ hầu gái lấy ra, ngoài ý muốn cảm thấy cũng không tệ lắm. Vốn dĩ chỉ định ăn một miếng, hiện tại lại âm thầm ăn nhiều hơn một chút.
Lục Bình cầm khăn lên lau khóe miệng, ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm túc, nhìn về phía Chu Tư Niên lão gia tử bên phía tay phải của mình. Bên cạnh Chu lão gia tử lần lượt là gia chủ của hai vọng tộc Thôi gia và Lư gia đã xuống dốc.
Phát hiện được ánh mắt của Lục tiên sinh, ba người lần lượt dừng động tác thon tay lại.
Lục Bình không nói gì, giống như là nhớ ra cái gì đó, ánh mắt bình tĩnh quét qua hai người Chu Tư Niên và Thôi Thừa Phương, sau đó nhìn về phía gia chủ uy nghiêm và thiết huyết của Lư gia, Lư Sí Minh. Trong ghi chép tình báo về đối phương, biểu hiện bên ngoài và dáng vẻ chân thật nhất của người này có thể nói là hoàn toàn tương phản.
"Hô!"
Lúc ánh mắt của Lục tiên sinh nhìn về phía Chu lão gia tử, trái tim của Lư Sí Minh không khỏi treo lên. Khi nhìn thấy Lục tiên sinh nhìn chăm chú về phía mình, ông bất động thanh sắc, gương mặt cứng nhắc hơi gật đầu một cái. Nhưng trên thực tế, trái tim trong lồng ngực đang không ngừng đập loạn, phía dưới chiếc bàn dài cổ điển, ngón chân vô thức nghiền ép đế giày.
"Vị Lục tiên sinh này càng ngày càng nguy hiểm!”
"Ai!"
"Ai!"
"Luôn có một loại cảm giác lên phải thuyền giặc, sượng mặt. Mình cảm thấy Lư gia như bây giờ cũng rất tốt, không nghĩ tới việc có thể khôi phục vinh quang, làm sao lại lên phải thuyền giặc?"
"Thật là muốn mạng già mà!"
Lư Sí Minh mắng thầm trong lòng. Sau khi Lục tiên sinh dời ánh mắt đi chỗ khác liền thở dài một hơi.
"Chu lão gia tử, gần đây các phương diện vẫn thuận lợi chứ?" Lục Bình ôn hòa hỏi.
"Nhờ Lục tiên sinh định ra khúc nhạc dạo tại Thánh Ca Hải Dương, ba nhà chúng tôi cũng khá là tốt.
" Chu Tư Niên lão gia tử khiêm tốn đáp.
Ba nhà bọn họ tập hợp lại với nhau, tương đương với việc tập hợp các chuỗi dây chuyền sản nghiệp lại một chỗ, miễn cưỡng tạo thành tài nguyên cấp vọng tộc, tức là trong một sản nghiệp có quy mô, nếu ba nhà bọn họ nói không thì sẽ không ai có thể vòng qua bọn họ. Sau khi mối quan hệ được thành lập, rất nhiều nhân mạch đã từng thân thiết lúc ba nhà còn là vọng tộc hưng thịnh lại lần nữa được nhen nhóm.
Kiệu hoa sẽ được người khiêng, cây đổ thì người người đều tránh xa, câu nói này của tổ tiên đúng là không sai chút nào.
"Ba nhà chính là một nhà, là một chiến lược vô cùng quyết đoán và thông minh."
"Các người nhất định phải kiên định không thay đổi, cùng tiến về phía trước. Tôi và các tiên sinh sau lưng sẽ là người giám thị, các người có thể yên tâm lớn mật mà làm, đi thử những thứ mới." Lục Bình đón lấy ánh mắt của Chu Tư Niên, giọng nói có lực vang lên.
Anh nghe được một chút tin tức, sau khi nguy cơ chính thức kết thúc và ý chí quần thể đạt được nhận thức chung ngắn ngủi, nội bộ ba nhà bắt đầu xuất hiện một loại âm thanh khác.
Lời nói của Lục tiên sinh vang lên, vẻ mặt của Chu Tư Niên lão gia tử, Thôi Thừa Phương và Lư Sí Minh đều ngưng tụ lại. Ba người liếc mắt nhìn nhau, hiểu rõ đây là lời nhắc nhở của Lục tiên sinh, thậm chí cũng có thể lý giải thành cảnh cáo.
"Lục tiên sinh, xin ngài yên tâm. Bất kỳ lực lượng nào đều không thể ngăn cản ba nhà chúng tôi cùng nhau tiến lên." Chu Tư Niên lão gia tử trầm giọng nói.
"Ừm, tôi tin tưởng Chu lão gia tử." Vẻ mặt Lục Bình vẫn rất bình tĩnh, lần nữa lộ ra nụ cười.
Anh đang muốn nói cái gì đó thì chợt phát hiện trên tròng kính hình như có dấu vết gì đó. Lục Bình liền tháo kính xuống, cẩn thận lau sạch rồi lại đeo lên, cảm giác liền tốt hơn trước nhiều, ôn hòa nói: "Đúng rồi."
"Tôi lần trước có gặp mặt Lý Ngọc Trân của tập đoàn Xuyên Hòa. Cô ấy đã nói với tôi về một chút chuyện hợp tác, tôi cảm thấy rất không tệ."
"Tập đoàn ba nhà các người xem xem lúc nào có thể hợp tác kinh doanh với tập đoàn Xuyên Hòa một chút hạng mục. Tập đoàn các người với tư cách là động cơ có hiệu suất cao nhất của tập đoàn Xuyên Hòa, nói không chừng có thể sinh ra một chút phản ứng hóa học không thể tưởng tượng nổi."
Lục Bình cũng không rõ lắm về mấy thứ như sản nghiệp, thương nghiệp cái gì đó.
------
Dịch: MBMH Translate