← Quay lại trang sách

Chương 595 Tổ Đội Não Bộ Bên Trong Của Lục Bình!

Vượt qua tầng tầng lớp lớp cửa sắt dày đặc, Lưu Dương thậm chí cảm nhận được cho dù bùng nổ chiến tranh hạt nhân thì nơi này đều có thể bình yên vô sự.

Không biết đã đi ‌bao lâu.

"Đến rồi." Tiết Hoa Thanh‌ dừng bước.

"Trước khi chính thức tiến vào phòng làm việc, tất cả mọi người bao gồm cả tôi đều phải thay đổi quần áo, tiến hành kiểm tra. Tôi lại cường điệu một lần nữa, không thể mang bất kỳ vật gì vào trong phòng làm việc, cho dù là một tấm giấy vệ sinh, một cái bút. Tương tự, càng không được mang bất kỳ vật gì ra khỏi phòng làm việc này."

Gương mặt Tiết Hoa Thanh lộ vẻ nghiêm túc, ánh mắt đảo qua người từng học viên, anh hơi nâng giọng, trầm giọng nói.

"Vâng!"

"Vâng!"

Lưu Dương đứng thẳng thẳng tắp, nghiêm túc đáp lại theo các đồng bạn của mình.

Anh nín thở, xếp hàng phía sau đồng bạn và chuẩn bị đi vào.

"Phòng làm việc?"

Máy quét hồng ngoại đảo qua xung quanh người, sau đó anh đi vào một gian phòng thay quần áo màu trắng, ngay cả một cây sợi tóc đều có thể trông thấy rõ ràng.

Lưu Dương nhìn về phía quần áo trước mặt, nhanh chóng cởi sạch quần áo trên người. Sau khi thay đổi quần áo mới, anh lại đi sang căn phòng bên cạnh.

Bíp!

Bíp!

Bíp!

Lưu Dương vừa đi vào căn phòng tiếp theo, đèn tín hiệu màu đỏ trong phòng chợt lóe lên, ngay sau đó là những tiếng cảnh báo chói tai không ngừng vang lên.

Lưu Dương bỗng dưng giật cả mình, đứng tại chỗ e ngại không dám động đậy. Nhưng cũng may, anh đã hiểu được nguyên do. Là đồng bạn bên cạnh không cẩn thận mang theo một sợi dây chun.

"Thật nghiêm ngặt." Trong lòng không khỏi líu lưỡi.

Lưu Dương đi vào phòng làm việc chân chính.

"Hiện tại đã không còn sớm.”

"Các người sẽ chính thức bắt đầu làm việc vào ngày mai. Trong một giờ tiếp theo sẽ là thời gian các người tiếp xúc sơ bộ với công việc‌ tương lai."

"Sau một tiếng, tôi sẽ sắp xếp gian phòng nghỉ ngơi cho mỗi một người."

Tiết Hoa Thanh cũng đã đổi sang một bộ quần áo mới rồi mới đi vào, ánh mắt anh đảo qua tầng hầm gara đã được cải tạo lại. Các kho rương và ghế sô pha trước đó đã bị dời đi, hình thành từng dãy giá sách và bàn làm việc. Cạnh khu làm việc, thông qua cửa kính tự động, khu vực nghỉ ngơi được thiết kế bao gồm ghế sô pha, đồ uống, cùng thiết bị giải trí không có kết nối internet.

"Nhiệm vụ thứ nhất của các người chính là đem quét và sắp xếp các văn kiện trên giá sách vào trong thiết bị chuyên nghiệp." Tiết Hoa Thanh chỉ về phía giá sách, trầm giọng nói.

Trong đội ngũ thành viên, Lưu Dương thuận theo ngón tay nhìn về phía giá sách, trong lòng có chút tò mò. Rất nhanh, anh liền đi theo sau lưng các đồng bạn hướng về phía giá sách.

Mỗi người sẽ phụ trách một ngăn chứa khác nhau. Lưu Dương lấy xuống một túi hồ sơ màu nâu đen rồi trở lại trước vị trí của mình, không dám nhiều lời, chỉ làm theo yêu cầu, nhanh chóng quét phần tin tức này vào trong máy quét trước mặt. Chiếc máy này nhìn qua không hề có chút tân tiến nào, hoặc có thể nói là rất nguyên thủy.

Lưu Dương không chủ động xem xét nội dung bên trong văn kiện, nhưng dư quang ánh mắt vẫn nhìn thấy đôi ba câu trong đó. Nhưng mà, những dòng chữ vụn vặt không thể khiến anh lý giải hết được toàn bộ hàm nghĩa của tin tức ‌này.

Ánh mắt Tiết Hoa Thanh sáng rực, đảo qua đảo lại giữa các tổ viên. Qua một hồi lâu, anh cất bước đi về phía cửa kính tự động, tiến vào trong khu nghỉ ngơi bên cạnh.

"Đình Đình."

"A?!"

"Chú… chú Tiết!"

Khu nghỉ ngơi.

Ánh mắt Tiết Hoa Thanh đảo quanh khu vực giải trí, sau đó tìm thấy cô gái ngồi trước xe lăn trong khu vực màn hình LED. Sau khi đi vào, anh chú ý tới cô gái đang chăm chú xem một bộ phim anime. Sắc mặt cô hồng nhuận phơn phớt, hoàn toàn bị nội dung bộ phim hấp dẫn, hình như còn đang cảm thấy nhiệt huyết dâng trào. Tiết Hoa Thanh đứng ở phía sau lưng cô gái một hồi, trên mặt lộ ra chút bất đắc dĩ, dùng tay gõ gõ mặt bàn, trầm giọng kêu.

Động tác của anh lập tức khiến cho cô gái bừng tỉnh và ngẩng đầu lên. Cô gái trông thấy là Tiết Hoa Thanh, đầu tiên là luống cuống tay chân tắt bộ anime đang chiếu lại, sau đó lập tức cung kính kêu một tiếng!

Cô gái trên xe lăn này chính là con gái nuôi của Thần Nhãn chú Lê, vừa trải qua giai đoạn điều trị đầu tiên tại trung tâm y tế Thụy Tân, Lê Đình Đình. Sau cuộc khảo thí, Tiết Hoa Thanh ngẫu nhiên phát hiện, ngoại trừ có thể vẽ chính xác chân dung do chú Lê cung cấp ra, Lê Đình Đình còn có IQ vượt xa người thường, năng lực chỉnh hợp tin tức cũng có được thiên phú khác hẳn với người thường.

Thế là, Lê Đình Đình được anh bí mật điều vào trong tổ xử lý tình báo mới thành lập này.

"Về sau, cháu chính là đại não của tổ đội này."

Tiết Hoa Thanh đẩy xe lăn của Lê Đình Đình đi tới trước cửa kính. Hai người nhìn chăm chú về phía mười tổ viên ở bên ngoài. Tiết Hoa Thanh vỗ vỗ bả vai cô gái, nghiêm túc nói ra. ‌

"Chú Tiết, cháu‌ sẽ dốc toàn lực ứng phó!" Lê Đình Đình nhếch miệng, giọng nói cũng cao hơn đôi chút.

Tổ đội xử lý tình báo được chia làm bộ phận tổ viên cơ sở, và bộ phận não bộ bên trong. Bộ phận não bộ bên trong tính cả anh và Lê Đình Đình thì tạm thời chỉ có hai người. Chờ tổ đội trở nên thành thục hơn, bộ phận não bộ hẳn là còn có thể được chia nhỏ ra nữa. Ví dụ như nhân viên hoạch định chiến lược, nhân viên điều phối tình báo, nhân viên đánh giá rủi ro…

------

Dịch: MBMH Translate