← Quay lại trang sách

Chương 626 Tổ Giám Thị?

"Anh Bình?"

Lúc này, phía sau lưng anh, bạn gái Trương Oánh Oánh chờ mãi mà không thấy bạn trai trở về liền đi ra khỏi văn phòng. Cô vừa nhìn đã lập tức trông thấy bóng dáng của bạn trai đang đứng ở trước cửa sổ trong góc hành lang. Cô muốn lên tiếng gọi, nhưng chợt dừng lại. Trông thấy bóng lưng của bạn trai, cô không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ cảm thấy có chút đau lòng. Cô thả nhẹ bước chân tới gần, sau đó dán mặt mình lên trên lưng của Lục Bình, hai tay vòng qua ôm eo bạn trai.

Lục Bình hơi run lên, cũng không có tránh ra, cứ như vậy mà yên tĩnh nhìn về phía ngoài cửa sổ.

⚝ ✽ ⚝

Tan tầm, đèn neon thắp sáng cả tòa thành phố.

Bên đường ngựa xe như nước, tiếng còi ô tô, tiếng động cơ xe cộ, hoặc là tiếng còi xe điện không ngừng vang lên. Thỉnh thoảng trong không khí còn truyền đến một số câu hỏi thăm ân cần như "Mẹ kiếp, mẹ nó chứ".

Lục Bình mang theo cặp công văn, đổi sang kính gọng vàng… sau khi đưa bạn gái lên tàu liền đi ra từ cổng tàu điện ngầm.

Ánh mắt bình tĩnh lướt qua cảnh tượng khói lửa trước mắt. Ánh mắt trắng đen rõ ràng bỗng nhiên dừng lại, nhìn về phía lối đi bộ bên phải.

Thanh niên mặc áo jacket màu xám đút hai tay ở trong túi bước ra khỏi đám người, ánh mắt xuyên qua dòng người rộn rộn ràng ràng, trực tiếp rơi vào trên người Lục Bình.

Cùng lúc đó, ánh mắt của đám nam nữ giả bộ thành dân đi làm ở bốn phía lập tức liếc nhau. Bọn họ trà trộn vào trong dòng người, thay đổi chỗ đứng. Ba, năm người hoặc mang theo cặp công văn hoặc đút tay trong túi áo, cúi đầu đi về phía Lục tiên sinh. Bọn họ tạo thành một bức tường người trong vô thanh vô tức, âm thầm ngăn chặn các điểm bắn ở xung quanh Lục tiên sinh. Còn có ba, năm người thì bắt đầu bao vây xung quanh người thanh niên vừa mới đối mắt với Lục tiên sinh từ các góc độ khác nhau… Vị trí xa hơn chút nữa, tại nơi cao có họng súng bắn tỉa đăng ngắm thẳng vào đầu của người thanh niên.

Đám người đi làm bình thường xung quanh vĩnh viễn cũng sẽ không biết được giờ phút này đang xảy ra chuyện gì.

Trước con đường ngựa xe như nước, vẫn hỗn loạn không thôi. Đuôi xe sáng lên, ánh đèn màu đỏ phía sau xe ánh lên trên người người đi bộ.

Ánh mắt Lục Bình bình thản, lạnh nhạt nhìn về phía một màn này.

Chỉ nhìn thấy, thanh niên kia dừng bước từ xa, trên mặt lộ ra thiện ý, giơ hai tay lên. Ánh mắt anh bình tĩnh đối diện với ánh mắt của Lục tiên sinh.

"Để đối phương tới." Lục Bình nói với vẻ mặt không chút thay đổi.

Sau khi chàng thanh niên được xác nhận là an toàn, đoàn người ngăn ở trước mặt mới chịu tránh đường

"Lục tiên sinh!" Thanh niên cười kêu.

Lục tiên sinh không nói gì, trên mặt cũng không có lộ ra‌ bất kỳ cảm xúc dư thừa nào.

"Lục tiên sinh, tôi đại biểu tổ giám thị đến cảm ơn tín hiệu mà ngài đã gửi đi trong ngày.”

"Trong túi của tôi có đồ mà phía trên yêu cầu chuyển giao cho ngài, có lẽ sẽ có một chút trợ giúp đối với ngài."

Thanh niên không do dự, lập tức vươn tay vào trong túi. Ánh mắt của bảo an trước người lập tức trở nên hung ác, anh vội vàng dừng động tác lại, duy trì động tác giơ hai tay lên, đồng thời đón lấy ánh mắt của Lục tiên sinh, nói ra.

Tổ giám thị?

Phía trên?

Phát ra tín hiệu? Mình đã phát tín hiệu gì?!! Đang ám chỉ tòa báo Thanh Niên sao?

Lục Bình không ngừng suy nghĩ trong lòng, anh có chút sợ hãi, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện ra chút nào. Anh nhìn về phía nữ nhân viên dáng vẻ bình thường bên cạnh một chút, người sau hiểu ý gật đầu, lúc này tiến lên một bước, đưa tay tiến vào trong túi áo khoác của người thanh niên. Rất nhanh liền lấy ra một cái thẻ nhớ cỡ ngón út. Cô kiểm tra theo thông lệ, sau đó cung kính đưa thẻ nhớ tới trong tay Lục tiên sinh.

Ngón cái và ngón trỏ xoa nhẹ một cái, thưởng thức trong chốc lát.

Lục Bình lần nữa nhìn về phía thanh niên.

"Lục tiên sinh, tạm biệt, hy vọng lần sau còn có cơ hội hợp tác cùng ngài."

Thanh niên vẫn giữ vững động tác giơ hai tay lên, hơi cong chân xuống, sau đó chậm rãi rút lui và quay người rời đi, biến mất ở trong dòng người như nước.

⚝ ✽ ⚝

"Kiểm tra cái đuôi bốn phía một chút."

"Sau khi xác nhận an toàn, lập tức về đơn vị."

Trung Hải, bộ phận bí mật.

Trong phòng chỉ huy tác chiến kiểu dáng cầu thang, hình ảnh trên màn hình chiếm cứ nguyên một vách tường chính là hình ảnh từ góc nhìn của người thanh niên. Dưới ánh đèn neon, trên con đường trong giờ cao điểm buổi tối, đám bảo an trong dáng vẻ công nhân viên chức bình thường đang bao vây xung quanh Lục tiên sinh.

Ánh mắt của người đàn ông chỉ huy trung niên uy nghiêm nhìn chằm chằm vào Lục tiên sinh, cho đến khi thanh niên thần bí cầm cặp công văn kia ngồi vào bên trong xe con màu đen thì mới thu hồi ánh mắt, trầm giọng ra lệnh.

------

Dịch: MBMH Translate