← Quay lại trang sách

Chương 640 Chết!

Cách đây 2.5 km, trên con đường dành riêng cho người đi bộ.” Trận chém giết bên ngoài quán bar vẫn còn chưa dừng lại, ánh mắt‌ lão Mã bình tĩnh, đột nhiên mở miệng nói.

"Cách đây 2.5km, trên con đường dành riêng cho người đi bộ." Tiết Hoa Thanh đè xuống tai nghe, nâng cao giọng.

Trận đánh cược ban đầu là lấy quán bar này làm tiêu điểm, phóng xạ chiến lực hướng về bốn phía. Đây là nước cờ của Tiết Hoa Thanh.

Mà trận đánh cược thứ hai thì lại đến từ người pha chế lão Mã. Thủ hạ dưới tay anh sẽ lao về phía đi bộ sầm uất nhất cách đó không xa giống như là một mạch nước ngầm… Mà nếu như thủ hạ tinh nhuệ của Tiết Hoa Thanh không thể bắt giết được hết tất cả mọi người trong thời gian yêu cầu, như vậy thì đám người kia sẽ lập tức phát động hỗn loạn!

Khi hỗn loạn nhảy ra khỏi mặt nước, tạo nên những bọt nước cao nhất ——

Thì Tiết Hoa Thanh thua!

Lục tiên sinh bại!

Trong bóng đêm.

Dưới ánh đèn neon rực rỡ.

Tại một góc hẻo lánh trên con đường dành riêng cho người đi bộ, một ‘ông lão mù lòa’ mặc bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn đang đứng trước sạp hàng đoán mệnh phong thuỷ, ánh mắt xuyên thấu cặp kính đen quan sát đám du khách đi qua trước mặt, lựa con ra con dê béo thích hợp nhất. Đúng lúc này, điện thoại di động dưới quầy hàng đột nhiên sáng lên, ông liếc qua như tên trộm, vẻ mặt lập tức thay đổi.

Liếc thấy không ai chú ý tới mình, đối phương gọn gàng đứng dậy, thu dọn đống đồ bày biện trên bàn lại, sau đó ném cây gậy dành cho người mù trong tay đi, bước chân lưu loát mà nhanh chóng.

Đối phương lao vào con hẻm nhỏ ở bên cạnh, tháo mắt kính trên mặt xuống, sau đó đeo một cặp kính gọng vàng khác lên, đôi tay không ngừng điều chỉnh cây gậy dành cho người mù. Chỉ trong chớp mắt nó đã biến thành một cây gậy bình thường…

Bước ra khỏi ngõ hẻm, lúc hướng về phía con đường dành riêng cho người đi bộ thì đã nghiễm nhiên biến thành dáng vẻ của một cán bộ kỳ cựu đã về hưu.

Người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp khoác tay một người đàn ông trung niên đầy mỡ, lười biếng đi dạo dọc theo con đường với những tòa kiến trúc cổ điển cạnh dòng sông.

Thanh niên giống như là công nhân bình thường;

Anh chàng giao thức ăn ngoài bình thường…

Bốn phương tám hướng, từng đám người ở dưới đáy xã hội đang lặng yên không ngừng hội tụ lại với nhau như những giọt nước.

⚝ ✽ ⚝

"Lão Lê."

"Nhiệm vụ lần này cực kỳ nặng nề."

Bên cạnh con đường dành riêng cho người đi bộ, sư phụ Lý dựa vào chiếc xe Alphard màu đen dừng ở bên đường.

Anh nhìn về phía Thần Nhãn chú Lê, trầm giọng nói: "Tiết tiên sinh nói, nhiệm vụ lần này vô cùng quan trọng."

"Lê mỗ nhất định sẽ cố gắng hết sức." Thần Nhãn chú Lê từng theo Lục Bình lên Thánh Ca Hải Dương trầm giọng đáp lại bằng giọng nói khàn khàn.

Nói xong, chú Lê kéo cửa xe ra, bước nhanh hòa tan vào trong bóng đêm.

"Báo."

"Thường Tân."

"Đây là… cơ hội lập công chuộc tội của hai người các người. Sau khi hoàn thành chuyện này, tôi và Tiết‌ tiên sinh sẽ cầu tình cho hai người ở trước mặt Lục tiên sinh."

Sư phụ Lý nhìn về phía chú Lê đã rời đi, sau đó xoay người nhìn về phía hai quyền sư truyền võ đang cúi thấp đầu, chân tay đều đang bị xiềng xích kim loại khóa lại.

Ba người lúc ấy còn sống sót lần lượt là Báo, Thường Tân, và người đã xúi giục mọi người- Thái Chính Binh. Hiện tại, Thái Chính Binh bị nhốt ở trong phòng tối, không có khả năng đi ra. Mà hai người này đều được nhận định là có cơ hội tiếp tục lợi dụng sau khi mọi người đã bàn bạc kỹ càng.

"Anh Lý!"

"Anh yên tâm! Chúng tôi khẳng định sẽ không làm cho anh… không làm cho Lục tiên sinh thất vọng!"

"Ai đối đầu với Lục tiên sinh thì người đó chính là kẻ địch của hai anh em chúng tôi!"

Báo và Thường Tân đột nhiên nâng cao giọng, đung đưa xiềng xích phát ra tiếng va chạm nặng nề. Ánh mắt hai người chứa đầy tơ máu, liên tục hứa hẹn.

"Ai!"

"Hai người nói xem, tại sao hai người lúc ấy lại đi theo Thái Chính Binh chứ? Lục tiên sinh cũng không phải là người có yêu cầu cao, tôi mới chỉ lăn lộn với bọn họ mấy tháng thôi mà đã có được con số như này rồi."

Sư phụ Lý giơ ngón tay trỏ lên, cảm khái nói ra: "Về phần nữ nhân, căn bản là không cần tôi nói, Tào Môn Thanh gia đã tự sắp xếp ổn thỏa rồi."

Anh nói xong, ánh mắt của hai quyền sư bị khóa lập tức trở nên đỏ ngầu.

Cạch!

Cạch!

Trong xe, tiếng khóa còng tay va chạm không ngừng vang lên.

Sư phụ Lý nhìn chăm chú vào hai người, không có nói thêm gì nữa. Anh mở một cái rương màu bạc trong tay ra, nhìn về phía hai chiếc bình đựng chất lỏng trong suốt nằm ở bên trong, lấy ra một lọ trong đó, dùng tay gõ gõ. Chỉ nghe thấy mấy tiếng keng… keng… thanh thúy vang lên, cuối cùng là một tiếng vang mạnh mẽ!

Sau đó, cái lọ bị sư phụ Lý đập nát, dùng ống tiêm hút vào vào bên trong. Anh ngẩng đầu, nhìn về phía hai quyền sư đang có chút hoảng sợ!

"Yên tâm đi."

"Chỉ cần các người không còn gây chuyện thì sẽ không có việc gì."

------

Dịch: MBMH Translate