Chương 641 Anh Đã Chết
Lời còn chưa dứt, sư phụ Lý đã vươn tay về phía trước, đè Báo lại, đâm ống tiêm trên tay vào trong cổ của đối phương. Tương tự, anh cũng tiêm vào trong người của Thường Tân. Hai người giống như là cảm nhận được sự rét lạnh, bờ môi run lẩy bẩy, toàn bộ thân thể đều bắt đầu run lên. Một hồi lâu về sau, bọn họ mới cảm giác khôi phục bình thường.
"Đi đi." Sư phụ Lý lần lượt mở xiềng xích cho hai người, trầm giọng nói.
Hai vị quyền sư từng liều mạng sống chết trong giới quyền anh đen ở nước ngoài nhìn nhau một chút, không nói tiếp gì nữa, lập tức lao vào trong bóng đêm.
"Đội đặc chiến Tu Xà!"
"Tôi không cho phép xảy ra sai lầm!"
Ngô Mỹ Ngọc mặc một bộ quần áo bó sát màu đen, ánh mắt sáng rực, nhìn chăm chú về phía năm đội viên trong đội của mình, nghiêm túc nói ra. Nói xong, cô lập tức kéo cửa xe ra, cũng là người thứ nhất nhảy xuống xe.
"Đội đặc chiến Chu Yếm!"
"Đi thôi!"
"Đội tác chiến Cổ Điêu!"
"Đây là lần đầu tiên chúng ta chấp hành nhiệm vụ, chúng ta nhất định phải toàn lực ứng phó! Để cho Lục tiên sinh nhìn thấy tiềm lực của chúng ta!"
Không ngừng có người hòa mình vào trong bóng đêm.
Lúc này, con đường dành riêng cho người đi bộ dần trở nên đông người. Du khách và người đi đường không phải là rất nhiều, nhưng cũng không phải là quá ít. Có vẻ như lợi dụng chuyện này để đánh cược là một chuyện không tệ đối với hai bên. Có thể chạm đến là được, mà không phải là khấy động sự hỗn loạn lên trên mặt nước.
Trong khu vực dài khoảng 2 cây số, trò chơi mèo vờn chuột sắp bắt đầu. Đám người hỗn tạp của quán bar Ô Nha và Hoàng Quan phải bắt được người đi đường trước khi bị phát hiện và ngăn cản. Còn sự tồn tại của Tiết Hoa Thanh chính là phát hiện và đuổi bắt những người kia trước một bước. Mà dựa theo quy tắc trò chơi, nếu như mèo mà bắt lầm người đi đường là chuột thì sẽ bị trừ rất nhiều điểm.
⚝ ✽ ⚝
"Lợi Quân."
"Tiên sinh."
"Trò chơi hình như đã bắt đầu?"
Chiếc xe con màu đen vượt qua chiếc cầu lớn bắc ngang qua sông với tốc độ cao.
Ánh trăng lạnh lùng trong sáng lơ lửng nơi chân trời.
Lục Bình yên tĩnh đọc tình báo. Anh chợt đè thiết bị đọc xuống, nhìn về phía ngoài cửa sổ, sau khi thu hồi ánh mắt thì đột nhiên hô một tiếng, hơi dừng lại một chút rồi ôn hòa nói ra.
Viên Lợi Quân không có trả lời, anh cũng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì. Rất nhanh, xe dừng lại ở trước khu dân cư cũ kỹ, Lục Bình đẩy cửa xe ra rồi xuống xe.
Anh mang theo cặp công văn, ngáp một cái. Khu tiểu khu này và khu vực xung quanh đây miễn cưỡng được cho là an toàn, lý do là đám thám tử theo dõi đều đã bị khui ra, mỗi một hộ gia đình mới chuyển đến sẽ bị theo dõi, hộ gia đình vốn có nếu xuất hiện khác thường cũng sẽ lập tức bị bắt được.
Lục Bình đi đến trước quầy bán hàng rong, mua một xiên mực nướng và một số xiên khác, sau đó lại đi sang quầy bên cạnh mua chút miến xào làm bữa khuya, cuối cùng mới bước vào trong khu dân cư.
"Chị Mẫn Đan."
"Ăn chút không?"
Dưới ánh đèn ôn hòa trong phòng khách.
Lục Bình dựa vào tủ đựng giày, giơ bữa khuya trong tay lên, nói với bạn cùng phòng Hạ Mẫn Đan đang đi ra từ trong phòng ngủ.
"Chị gần đây đang giảm béo. Dự định… Ăn một chút vậy! Dù sao chị đây cũng không muốn tìm đàn ông, cậu nói có đúng không, Bình Tử?!!"
Hạ Mẫn Đan sờ lên bụng của mình, lập tức thay đổi lời nói.
Ánh mắt phong tình của cô ngậm lấy ý cười, rơi vào trên người Lục Bình.
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
Tại khe hở giữa hai tòa nhà lớn, trong một góc hẻo lánh bẩn thỉu.
Vào lần đầu tiên Lục Bình đến quán bar Ô Nha và Hoàng Quan, sau khi anh rời đi, một người đàn ông đầu trọc với dáng vẻ hung hãn đã xuất hiện ở trước mặt Lão Mã, đối phương thở hổn hển, dựa sát vào vách tường ——
Bang!
Ánh sáng màu bạc xẹt qua đôi mắt.
Lưỡi đao sắc bén trong tay Tam Nhi hướng về phía cổ đối phương tựa như là một con rắn linh hoạt. Nhưng mà, lưỡi đao chỉ hơi xẹt qua phần da bên ngoài cổ của đối phương một cái sau đó thay đổi quỹ đạo, đâm vào vách tường bên cạnh. Ánh lửa sáng lên, tiếng kim loại va chạm lộ ra đặc biệt rõ ràng!
"Hô!"
"Hô!"
"Hô!"
Người đàn ông đầu trọc mở mắt, thở hổn hển.
"Anh đã chết." Tam Nhi nói với giọng lạnh như băng.
Ở phía xa, một bên khác, người phụ nữ bình thường từng xuất hiện ở trước mặt Lão Mã cùng lúc với người đàn ông đầu trọc này cũng đang quỳ ở trước mặt Tiểu Tứ.
Bên trong màn đêm.
Lấy quán bar Ô Nha và Hoàng Quan là điểm bắt đầu, các trận chém giết lan ra bốn phía đang dần dần xuất hiện đáp án.
"Lần này chúng tôi thua rồi." Lão Mã để cái chén trong tay xuống, trầm giọng nói ra.
"Không hẳn. Các người có thể làm được đến mức độ này, đúng là khiến cho tôi phải thay đổi cách nhìn." Tiết Hoa Thanh nghe thấy báo cáo trong tai nghe. Anh giương mắt nhìn chăm chú về phía Lão Mã, lắc đầu nói.
Học được một thân văn võ, bán mình cho nhà đế vương.
------
Dịch: MBMH Translate