Chương 649 Không Tầm Thường!
Tiết Hoa Thanh cẩn thận lắng nghe, phỏng đoán không biết Trần lão gia tử đã nói bí mật lớn nhất của mình cho người đồ đệ này hay chưa.
"Khó trách!"
Lão Mã lộ ra vẻ giật mình, đột nhiên dừng lại, đối diện với cái nhìn chằm chằm của hai người, trầm giọng nói: "Thuở thiếu thời, tôi và sư phụ chưa bao giờ dừng lại tại một nơi quá một tuần lễ, hình như có người đang đuổi theo dấu vết của sư phụ. Tôi nghĩ, trong những thám tử này, có lẽ có cả thế lực sau lưng của Lục tiên sinh."
Câu nói kia của anh vừa vang lên, trong lòng Tiết Hoa Thanh và Đinh Thanh chợt cảm thấy cứng đờ, hai người vô thanh vô tức nhìn nhau một chút.
Khi lão Mã kể lại những trải nghiệm nguy hiểm của bản thân lúc còn nhỏ, Tiết Hoa Thanh và Đinh Thanh đều vô thức cảm thấy giống như lão Mã, suy đoán một phương thế lực thần bí kia chính là thế lực sau lưng Lục tiên sinh, hoặc là ít nhất cũng phải có chút quan hệ với thế lực sau lưng Lục tiên sinh!
"Xem ra các người cũng không phải là hiểu rất rõ về Lục tiên sinh." Ánh mắt Lão Mã quan sát hai người, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười, không còn hồi ức nữa, nói ra.
"Chúng tôi sao có thể nhìn thấu được sự thần bí của Lục tiên sinh chứ.” Nụ cười trên mặt Tiết Hoa Thanh không thay đổi, đáp lại.
Từ một góc độ nào đó mà nói, anh và Đinh Thanh có thể được xem là người có mối quan hệ thân cận nhất với Lục tiên sinh tại Trung Hải. Mặc dù bọn họ chưa từng cố ý thăm dò, nhưng xuất phát từ bản tính nhân loại, lúc một thân một mình thì trong suy nghĩ mà chỉ có bọn họ biết, bọn họ vẫn sẽ khó mà ngăn chặn được nỗi lòng muốn lý giải về sự thần bí phía sau lưng Lục tiên sinh!
Tại chỗ có thể trông thấy lại không thể nhìn ra một tia lai lịch nào của Lục tiên sinh. Điều này đối với Đinh Thanh và Tiết Hoa Thanh mà nói là chuyện tốt, nhưng tương tự sẽ khiến bọn họ càng thêm e ngại và khát vọng.
⚝ ✽ ⚝
"Được rồi."
"Hồi tưởng đến đây là được rồi." Tiết Hoa Thanh hơi nâng cao giọng, trầm giọng nói.
Anh ngồi thẳng người hơn một chút.
Chỉ một động tác như vậy, bầu không khí trong xe lập tức trở nên nghiêm túc. Người pha chế lão Mã cũng thu liễm cảm xúc, ánh mắt trắng đen rõ ràng nhìn chăm chú vào Tiết Hoa Thanh.
Lượn quanh một vòng lớn như, vở kịch chính cuối cùng cũng bắt đầu.
"Trần tiên sinh có lẽ còn không biết bí mật thật sự của Trần lão tiền bối."
"Hửm?" Lão Mã nhíu mày.
Anh có biết chuyện sư phụ vẫn luôn che giấu cái gì đó.
Lúc còn nhỏ, anh đã từng có ý đồ tìm kiếm qua, nhưng phản ứng của sư phụ lúc đó lại khiến cho anh cảm thấy sợ hãi và e ngại, không còn dám nhắc tới nữa.
"Trần lão tiền bối còn có một thân phận khác." Tiết Hoa Thanh trầm giọng nói.
"Vào giữa thế kỷ trước, Triệu Quốc vẫn là nơi rồng rắn lẫn lộn, lúc đó có một vòng tròn màu xám xen lẫn giữa sáng tối —— Cộng Chủ!"Anh kéo dài ngữ điệu, sau đó phun ra hai chữ cuối cùng.
Bên trong xe con màu đen lờ mờ, hai chữ "Cộng Chủ" tựa như là một tiếng sấm sét kinh thiên động địa nổ vang! Người pha chế lão Mã đột nhiên mở to hai mắt, trong ánh mắt cất giấu sự kinh ngạc và không thể tin nổi?!!
Ở bên cạnh anh, Đinh Thanh vốn đang điều chỉnh tư thế ngồi để cho mình thoải mái hơn một chút cũng lập tức cứng đờ người. Anh quay đầu, nhìn về phía Tiết Hoa Thanh với vẻ không thể tượng tưởng nổi.
Tào Môn cũng có thể được xem là thuộc cái vòng tròn màu xám này.
Sau khi anh ngồi vào vị trí Tông Trưởng này, đương nhiên là có lật xem qua không ít bí ẩn. Anh hiểu sơ qua về cái vòng tròn hạ cửu lưu của Triệu Quốc. Vị Cộng Chủ cuối cùng này, nói là Cộng Chủ chẳng bằng nói là người phát môn chung của Minh bát môn, Ám bát môn. Theo như cách gọi trong tiểu thuyết võ hiệp thì đó chính là minh chủ võ lâm.
Có Cộng Chủ tồn tại thì mới có thể bện cái vòng tròn rồng rắn lẫn lộn này thành một sợi dây thừng, hình thành thế lực mà ai cũng không có thể coi nhẹ.
Năm đó, sau khi bị đánh tan, vòng tròn hạ cửu lưu bị chia thành năm bè bảy mảng, thực sự trở thành những con rệp tầng chót trong cống thoát nước.
"Hô!"
"Hô!"
"Hô!"
Lão Mã đón lấy ánh mắt của Tiết Hoa Thanh, khó mà ngăn nổi sự run rẩy, chỉ cảm thấy lông tơ của mình dựng thẳng từng cơn.
⚝ ✽ ⚝
Trong căn phòng thuê chung chật chội.
Dưới ánh đèn màu da cam.
"Không tầm thường!"
"Thật sự là không tầm thường!'
Lục Bình ngồi ở trước bàn sách, cẩn thận đọc tình báo cơ mật màu đỏ được lấy ra từ trong kho rương. Trong tập hồ sơ màu nâu này chính là tư liệu liên quan tới vị Trần Sĩ Lâm kia.
"Vào giữa thế kỷ trước, trận biến động kia đã quét sạch toàn quốc. Nguyên nhân ban đầu là bởi vì có người nào đó muốn phá đám mây đen cũ tích tụ đã lâu, hy vọng có thể để cho chúng sinh được tắm dưới ánh mặt trời."
"Dưới nguyên nhân này, đám người hạ cửu lưu bắt đầu tụ tập lại một chỗ, hình thành một cỗ lực lượng, đương nhiên vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị đạp đổ."
------
Dịch: MBMH Translate