← Quay lại trang sách

Chương 651 Trợ Thủ Của Lục Tiên Sinh!

Lục Bình nâng cao giọng, trong giọng nói dâng lên cảm giác áp bách hùng hổ dọa người, không tiếp tục cho người pha chế lão Mã của quán bar Ô Nha và Hoàng Quan cơ hội do dự nữa.

Bầu không khí phảng phất như đọng lại.

Trong xe, lão Mã luôn luôn ôn nhuận như ngọc bắt đầu thở dốc dồn dập. Anh cảm nhận được một loại áp lực to lớn, đây là một lựa chọn! Chọn một trận địa để đứng trước bão táp! Anh có lẽ là đang đại biểu cho quần thể Minh- Ám bát môn đã càng ngày càng suy thoái! Trong trận đánh cược ở cấp độ này, việc không đứng về phe nào cũng chính là một mối nguy!

Giãy dụa!

Do dự!

Lão Mã còn chưa đáp lại.

"Mã tiên sinh!" Lục Bình đã trầm giọng hô lớn.

"Lục tiên sinh!"

"Tôi… chỉ có thể đại biểu cho chính tôi!" Lão Mã nắm lấy điện thoại, đáp lại.

Anh vừa dứt lời, trong phòng ngủ chật chội, Lục Bình thở dài một hơi, nhưng nụ cười trên mặt lập tức trở nên xán lạn.

"Hoan nghênh anh gia nhập." Lục Bình đẩy gọng kính phía trước sống mũi một cái, hạ thấp âm thanh rồi nói.

Thân phận của Lão Mã rất đặc thù, cho dù anh chưa từng kế thừa danh tiếng của sư phụ mình thì cũng đã có thể khiến cho xúc tu của Lục Bình ở tầng lớp dưới cùng của Trung Hải được hoàn thiện hơn. Còn nếu như có thể vụng trộm thôi động Lão Mã kế thừa tài nguyên của Trần Sĩ Lâm, như vậy nguồn lực lại càng là không thể đo lường.

Sau khi tiếp tục trấn an vài câu, Lục Bình liền cúp điện thoại.

Trong căn phòng thuê chật chội, dưới ánh đèn màu da cam.

Lục Bình không ngừng hít sâu, trái tim đang đập kịch liệt dần dần bình phục lại. Anh ngồi ở trước bàn đọc sách, dùng hai tay ôm lấy đầu.

"Mình rốt cuộc đang làm cái gì vậy?"

"Ban đầu là vận dụng tình báo để thu hoạch được một khoản tài phú lớn. Sau đó… bởi vì lời nói dối trước đó, mình không thể không tiếp tục sử dụng tình báo. Mình vì để không bại lộ mà đã liều mạng đi học tập, đi nâng cao khả năng diễn xuất, đi tìm hiểu các loại lễ nghi ăn uống."

"Vì bảo vệ lời nói dối đầu tiên, mình đã không ngừng chạy! Không ngừng chạy! Mà bây giờ, mình vì báo thù! Vì để cho chính mình có thể không bại lộ! Vì để cho chính mình an toàn hơn! Mình bắt đầu có ý đồ dùng tình báo để cho thế lực của mình mạnh mẽ hơn!"

Lục Bình không ngừng nói nhỏ.

Thậm chí.

Hiện tại, anh đã khống chế không nổi thế lực đang càng ngày càng bành trướng dưới tay mình. Anh coi như mình không tham dự nữa… Mặc kệ là Tiết Hoa Thanh cũng tốt, hay là Đinh Thanh cũng được, Ngô Thì Chương cũng được… Đám người mũi nhọn mà anh đã tụ tập được này sẽ tự động đi thôi động và phát triển tất cả mọi chuyện!

"Ai!"

"Mình có lẽ là người đầu tiên có thể đi xa được như này thông qua những lời nói dối.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

"Tiết Hoa Thanh‌ đã bắt đầu chiêu mộ giáo sư danh giáo, thu nạp tinh anh từ các nơi! Phối hợp với tình báo cơ mật màu đỏ, nếu còn tiếp tục lăn lộn như vậy thì có trời mới biết được sẽ trở thành dáng vẻ gì?"

Lục Bình thật sự cảm thấy sợ hãi và bất an.

Sau một hồi.

Anh ngồi dậy, cảm giác đã khá hơn‌ một chút, trầm mặc đứng dậy hướng về phía phòng vệ sinh.

Anh tắm rửa một cái, sau đó‌ nằm ở trên giường.

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

Hôm sau.

Ánh nắng tươi đẹp chiếu xuống thành phố hiện đại Trung Hải.

"Lục tiên sinh!"

Lục Bình cắm một tay vào trong túi, bước ra ngoài từ trong thang máy.

Thư ký Hạ Đình đã chờ từ trước, khom người tôn kính kêu một tiếng.

"Ngọc Trân trở về từ lúc nào vậy?" Gương mặt Lục Bình lộ vẻ ôn hòa, đi ở trong hành lang, thuận miệng hỏi.

"Lý tiểu thư buổi sáng hôm nay vừa trở về."

"Ừm."

"Tôi đã biết."

Rất nhanh, Lục Bình đã đứng ở trước phòng làm việc quen thuộc. Anh hơi gật đầu một cái, cửa văn phòng bị đẩy ra, ánh nắng tươi đẹp vẩy lên người. Lục Bình trông thấy người phụ nữ cao lãnh mà kinh diễm đang ngồi ở trong phòng. Đối phương cũng để văn kiện trong tay xuống, ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của Lục Bình.

"Hậu sự Lý Nhị gia đã xử lý xong rồi sao?”

Sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, lúc đối diện với ánh mắt của Lý Ngọc Trân, trong lòng Lục Bình đột nhiên xuất hiện một loại cảm xúc mà ngay chính mình đều không thể nói rõ. Lúc vừa mới bắt đầu, anh sợ hãi khi nhìn thấy Lý Ngọc Trân, mỗi một lần gặp mặt đều vô cùng căng thẳng, cần chuẩn bị vô số văn án từ trước. Nhưng bây giờ, anh lại cảm thấy bản thân có thể buông lỏng dưới cái nhìn chăm chú của đối phương, còn muốn tâm sự với đối phương về những chuyện xảy ra gần đây.

Đi vào trong phòng, giày da dưới chân giẫm lên sàn nhà, phát ra tiếng vang cộp cộp.

Lục Bình kéo cái ghế trước bàn làm việc ra, tùy ý ngồi xuống, gương mặt phía sau cặp kính gọng vàng lộ ra nụ cười nhàn nhạt. Anh không có trực tiếp mở miệng, mà là tinh tế quan sát vị hổ nữ Lý gia này.

Lục Bình chú ý tới biến hóa. Sau khi Lý gia trải qua tầng tầng lớp lớp biến cố, Lý Ngọc Trân không chỉ không có bị đè sập, mà ánh mắt, khí chất… phảng phất như càng ngày càng cô đọng và mạnh mẽ hơn!

Trong lòng anh hơi kinh ngạc, không biết tại sao lại cảm giác có chút vui sướng.

Lục Bình đè xuống suy nghĩ, thân thể dựa vào sau, hai chân bắt chéo, ngậm lấy ý cười hỏi.

"Kết thúc rồi."

Lý Ngọc Trân thu hồi ánh mắt, nhanh chóng xử lý công việc tích lũy trong mấy ngày này với hiệu suất cao. Nghe thấy câu hỏi thì chỉ nhàn nhạt đáp lại.

"Tình huống bên kia thế nào rồi?" Lục Bình cân nhắc ngôn ngữ, tiếp tục nói.

------

Dịch: MBMH Translate