Chương 653 Sự Trừng Phạt Của Lục Tiên Sinh!
Theo thông lệ thông thường, các thành viên của tổ đội tiền xử lý thông tin sẽ không thể rời khỏi khu vực này."
"Nhưng cân nhắc đến thân phận đặc biệt của hai người, sau khi nhận được sự đồng ý của Lục tiên sinh, chúng tôi cho phép Mã tiên sinh và giáo sư Hoàng rời khỏi đây trong lúc làm việc."
Tiết Hoa Thanh khoác tay lên thành ghế của lão Mã, ôn hòa nói.
Mặc kệ là giáo sư Hoàng Thạch Mặc cũng tốt, hay là lão Mã cũng được, thói quen duy trì xã giao vốn có sẽ càng phù hợp với lợi ích sau này của Lục tiên sinh.
"Như vậy, làm thế nào mới có thể khiến cho hai bên đều cảm thấy yên tâm đây?" Tiết Hoa Thanh hỏi ngược lại.
Dứt lời, trên gương mặt ôn hòa lập tức hiện lên nụ cười, anh nhìn về phía hai người, không tiếp tục nói nữa.
Căn phòng này nằm ở chỗ sâu của tầng ba hầm gara, bầu không khí hiện tại đều phảng phất như đọng lại. Trước bàn dài, giáo sư Hoàng Thạch Mặc vừa về hưu không lâu, vì cứu cháu gái mà bị đưa vào chỗ này không khỏi nắm chặt hai tay. Ông có một loại cảm giác bất an khi bị kéo vào vòng xoáy và vực sâu… Nhưng ông biết rõ, mình không thể lại hướng vào bên trong nữa, nếu không thì sẽ thực sự không thể quay đầu…Thế nhưng, gương mặt non nớt suy yếu của cháu gái lại xuất hiện ở trước mặt ông.
"Thứ nhất, đây là một loại cúc áo có khả năng quay chụp và ghi âm."
"Tôi sẽ lắp đặt nó ở trên người hai vị."
Tiết Hoa Thanh lấy ra hai cái hộp bằng kim loại, sau khi mở ra thì dùng ngón cái và ngón trỏ vân vê một cái thiết bị to bằng móng tay trước mặt hai người, ôn hòa nói:
"Mong hai người không nên làm mấy chuyện tình ngay lý gian."
"Thứ hai, đây là một loại thiết bị sẽ được cấy ghép vào dưới làn da của hai người, dùng để kiểm tra nhịp tim và hormone của hai người. Nếu như một trong hai hạng mục xảy ra ngoài ý muốn, có lẽ sẽ đồng bộ gây nên phản ứng của thiết bị."
Tiết Hoa Thanh lại lấy hai cái hộp kim loại khác ra sau đó mở ra.
Dưới cái nhíp của Tiết Hoa Thanh là một sản phẩm khoa học kỹ thuật rất nhỏ, nhưng cẩn thận nhìn lại thấy có chút giống một con nhện. Sau khi thiết bị này tiến vào trong thân thể, bọn họ có thể trực tiếp can thiệp vào sự sống chết của mục tiêu ở ngay trong tổ chức. Đây là điều mà Tiết Hoa Thanh đã bắt tay vào chuẩn bị ngay sau khi thành lập tổ xử lý tình báo.
Không lâu sau đó, lúc mọi phương diện đã ổn định, tất cả thành viên đều sẽ bị cấy ghép thiết bị này vào trong người.
"Công việc cấy ghép sẽ được tiến hành trước khi hai người rời khỏi đây, hai người có ý kiến gì đối với việc này không?" Tiết Hoa Thanh hỏi.
"Không có." Lão Mã trầm giọng nói.
Anh có thể ý thức được hàm lượng của ba phần tin tức này và những tình báo đang được xếp trong giá sách kia. Sau khi Tiết Hoa Thanh đưa ra từng biện pháp như này, anh ngược lại cảm thấy buông lỏng hơn nhiều.
"Tôi cũng không có ý kiến." Giáo sư Hoàng Thạch Mặc đáp lại.
"Rất tốt. Thứ ba, trước khi hai người hoàn toàn được tổ chức tín nhiệm, tôi sẽ sắp xếp bảo an riêng cho hai người. Bọn họ sẽ đi theo hai người 24/24."
"Thứ tư, cũng là phần cuối cùng: Liên quan tới khảo hạch về sự tín nhiệm."
Tiết Hoa Thanh liên tiếp nói ra.
Anh không có dừng lại, trầm giọng nói ra một điểm cuối cùng: "Mời các vị căn cứ theo tình báo, độc lập lên kế hoạch và thúc đẩy hoàn thành ít nhất năm nhiệm vụ!"
Buộc chặt lợi ích lại một chỗ, để hai người này thông đồng làm bậy với bọn họ… Hoặc có thể nói là chân chính có mối liên hệ chặt chẽ với Lục tiên sinh.
Nói xong, Tiết Hoa Thanh sải bước đi tới trước bàn dài. Anh chống hai tay lên mặt bàn, ánh mắt trở nên uy nghiêm quét qua ba thành viên bên trong đội ngũ não bộ. Sau khi hơi dừng lại một chút, anh trầm giọng nói:
"Được rồi. Hiện tại, mời các vị bắt đầu đọc tình báo về ba vọng tộc Cao gia, Kiều gia và Ngô gia."
"Lục tiên sinh muốn tiến hành trừng phạt ba nhà này trước tiên."
"Yêu cầu là —— "
"Đánh đau bọn hắn, nhưng phải nắm giữ chừng mực. Lục tiên sinh muốn dùng tư thái hất bàn mà không lật bàn."
"Các vị còn có ý kiến gì không?" Anh nâng cao giọng, hỏi.
"Không có!" Lê Đình Đình ngồi trước xe lăn là người đầu tiên đáp lại.
"Không có." Lão Mã và giáo sư Hoàng Thạch Mặc cũng lần lượt đáp lại.
Bọn họ suy nghĩ về ý tứ trong lời nói của Tiết Hoa Thanh, hiểu rõ đây là ba nhà đắc tội với Lục tiên sinh. Người pha chế lão Mã liên tưởng đến thảm án mà Lục tiên sinh gặp phải vào mấy ngày trước, như có điều suy nghĩ. Mà giáo sư Hoàng Thạch Mặc thì lại hoàn toàn không biết gì.
"Hiện tại bắt đầu đi."
⚝ ✽ ⚝
Thời gian trôi từng phút từng giây.
Gần chạng vạng tối.
Lục Bình ngồi trước bàn làm việc, ánh mắt bình tĩnh dời khỏi Binh pháp Tôn Tử về phía trước. Anh ngáp một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn xung quanh văn phòng bình thường một chút.
------
Dịch: MBMH Translate