← Quay lại trang sách

Chương 692 Lục Bình Tôi Đánh Bài Ăn Ý Với Các Người Lúc Nào?

Gương mặt Thái Thự Đông trầm ổn, chỉ chờ thời gian kết thúc liền chính thức báo cáo với phía trên.

Đúng lúc này.

Ong ——

Chuông điện thoại đặc biệt rung lên! Ánh mắt Thái Thự Đông ngưng tụ, lập tức đi qua kết nối điện thoại, giọng nói uy nghiêm vang lên:

"A lô."

"Thái tiên sinh, phía trên đã chính thức cho tôi câu trả lời chắc chắn."

"Bởi vì tôi là người phụ trách giật dây…"

Trên mặt Lục Bình mang theo nụ cười, chầm chậm kéo giọng nói: "Bọn họ quyết định, để tôi làm người trung gian trong lần hợp tác này."

"Rất vui khi được hợp tác cùng mọi người.”

"Cũng mong… chiếu cố nhiều hơn!"

⚝ ✽ ⚝

Bên trong màn đêm.

Yến Kinh.

Đôi mắt với đầy quầng thâm của Q đột nhiên mở ra.

Anh và rất nhiều người đều cảm thấy tò mò, không biết vị Lục tiên sinh này‌ đến cùng có lực lượng gì mà có thể tiếp nhận lần hợp tác này!

"Thật đúng là đủ cẩn thận.”

"Vẫn là do vị Lục tiên sinh này giật dây.”

"Có lẽ…"

"Địa vị của Lục tiên sinh ở trong cái tổ chức kia không giống bình thường."

Dưới bóng đêm khó bề phân ‌biệt.

Ánh sáng lạnh lẽo của màn hình chiếu vào gương mặt của Q.

Anh cung kính báo cáo lại tin tức.

Sau cuộc nói chuyện ngắn ngủi, trong văn phòng lâm vào một khoảng yên tĩnh ngắn ngủi. Qua một hồi lâu sau, giọng nói ôn hòa kia lại lần nữa vang lên:

"Bụi đã dần lắng xuống ở các khu vực khác nhau trên thế giới."

"Phương Đông là ngọn hải đăng duy nhất và chiến trường cuối cùng. Các nơi trên thế giới đều che giấu xúc tu của mình, đều sẽ không cam lòng mà hướng về phía mảnh đất hy vọng cuối cùng này của chúng ta."

Giọng nói ôn nhuận như ngọc dần dần trở nên uy nghiêm.

"Chúng ta không thể bởi vì cần càng nhiều trợ lực mà đi tiếp nhận toàn bộ, như này sẽ chỉ làm cho thành phần chúng ta càng thêm hỗn loạn, tất cả lực lượng không thể ngưng lại một chỗ."

"Nhưng cũng không thể từ chối tất cả nguồn trợ giúp, chuyện chúng ta cần làm là nâng cao ngưỡng cửa, cẩn thận xét duyệt."

"Đoạn thời gian gần đây, vị Lục tiên sinh kia sớm đọc được ý đồ của anh, cùng anh đánh mấy trận phối hợp không tệ. Điều này đã cho thấy thái độ muốn vào cuộc của bọn họ, cũng thể hiện xúc tu và nguồn năng lượng ẩn giấu trong bóng tối của bọn họ."

Trong văn phòng yên tĩnh, giọng nói uy nghiêm không ngừng vang lên, thế cục nghiêm trọng dần dần được nói ra rõ ràng.

Ánh mắt Q vô cùng kiên định, cuồng nhiệt mà thành kính.

"Chuyện Hồng Kông đã ảnh hưởng lớn tới chúng ta, nhưng cũng không thể coi là không thể vãn hồi.

Chúng ta phải chuẩn bị trước cho tình huống xấu nhất, xem như là vé vào cửa cho vị Lục tiên sinh kia."

"Bọn họ muốn chân chính vào cuộc thì phải xem bọn họ có cái phân lượng này hay không!"

Giọng nói bỗng nhiên nâng cao.

Cảm giác uy nghiêm vô hình, cảm giác áp lực phảng phất như nháy mắt xuyên thấu màn hình. Q ‌nghiêm túc đứng dậy, cúi đầu với màn hình.

Bộ phận bí mật của chính phủ và thế lực phía sau Lục tiên sinh đã nghiễm nhiên tạo thành một loại ăn ý nào đó. Mảnh đất phương Đông này là ngọn hải đăng duy nhất, nếu như muốn vào cuộc thì phải cho thấy được thủ đoạn của chính mình!

Sự khảo khạch của bộ phận bí mật chính phủ thực sự là cực kỳ nghiêm khắc.

Vị Lục tiên sinh kia đã đánh mấy lần phối hợp ở Trung Hải, sau đó mượn chuyện Hồng Kông lần này, thu được tấm vé khảo hạch vào cửa chân chính! Ở trong này, chỉ cần đi nhầm một bước thôi thì đều sẽ không thể nhận được cơ hội lần này.

⚝ ✽ ⚝

Mưa vẫn đang rơi.

Thành phố Trung Hải, trong căn phòng thuê chật‌ chội.

Ánh đèn màu da cam chiếu xuống.

"Hửm?"

"Câu nói cuối cùng của đối phương là có ý gì?"

Cúp điện thoại.

Lục Bình gãi gãi đầu, lông mày khẽ nhíu, nói nhỏ.

"Lục tiên sinh, chờ mong ngài trở về."

"Xảy ra chuyện gì?"

"Luôn cảm thấy trong câu nói này còn có một tầng hàm nghĩa khác, phảng phất như đặc biệt ngưng trọng, chờ mong mà sầu lo. Tóm lại là… hy vọng chỉ là ảo giác của mình."

"Nhưng mà, cũng may…"

Lục Bình thở dài một hơi, nằm ngửa dựa vào trên chiếc ghế, ánh mắt nhìn về phía trần nhà ố vàng. Sau khi tổ giám thị chính phủ hỏi thăm ý kiến của anh, quyết định ngày mai sẽ ngồi máy bay hàng không dân dụng tiến về Hồng Kông. Bọn họ đương nhiên là sẽ tiến hành các biện pháp bảo mật liên quan.

Lúc Bình lộ vẻ cảm khái: "Còn có thể nằm thẳng một buổi tối cuối cùng."

Nói là nằm thẳng, nhưng đến giờ, Lục Bình vẫn là đứng dậy, nhét ghế vào dưới bàn. Anh điều chỉnh hô hấp, bắt đầu đứng tấn.

Trước khi có thể đổi mới tình báo, Lục Bình có lẽ chỉ là một công nhân viên chức bình thường, không có quá nhiều điểm chớp lóe. Nhưng sau khi thu hoạch được tình báo cũng một đường thúc đẩy cho tới hôm nay, anh đã thể hiện ra tính bền dẻo vô cùng mạnh mẽ, mặc kệ là ở dưới tình huống sụp đổ hay là tuyệt vọng như nào, anh đều cắn chặt răng học tập và rèn luyện dựa theo tiến độ!

Đây là nguyên nhân lớn nhất giúp anh có thể đi đến hiện tại!

Đứng tấn xong, anh lại nhanh chóng luyện tập lắp ráp súng ống.

Lục Bình đi tắm, sau đó chuyên chú đọc ‌tình báo liên quan tới Hồng Kông, Macao và Dương Thành.

------

Dịch: MBMH Translate