← Quay lại trang sách

Chương 694 Lục Tiên Sinh Muốn Đi Chỗ Nào?

Lục Bình bình tĩnh nói.

Nói xong, anh liền cúp điện thoại. Anh tiến đến Hồng Kông, bộ phận bí mật của chính phủ đã điều nguyên một đội ngũ để phục vụ cho anh.

"Có hai mục đích."

"Thứ nhất, kiểm tra quyền hạn mà bọn họ cho mình một chút."

"Thứ hai, cố gắng kiếm một phần tình báo miễn phí."

Lục Bình không ngừng suy nghĩ.

Bởi vì cái gọi là bao nhiêu dục vọng và mưu tính, bấy nhiêu bố cục và chờ đợi. Toà Vọng Bắc Lâu này có vị trí đặc thù, không ngừng có các nguồn vốn khổng lồ tới từ các tồn tại trên đỉnh tháp, hội tụ đám người có thể lật tay thành mây trở tay thành mưa…

Dùng để kiểm tra tình báo của chính phủ đúng là rất thích hợp.

"Báo cáo!"

"Lục tiên sinh‌ muốn tình báo của Vọng Bắc Lâu."

Hồng Kông, trong tổ điều hành chuyên phục vụ Lục tiên sinh.

Gian phòng không lớn.

Giám sát đang cẩn thận theo dõi từng milimet bên ngoài gian phòng của Lục tiên sinh. Ánh sáng lạnh lẽo chiếu vào thanh niên đầu đinh bình thường, thanh niên lập tức báo cáo lại với bên phía Yến Kinh.

"Vọng Bắc Lâu?" Q ngồi chồm hổm ở trên ghế, nói nhỏ một tiếng.

Vọng Bắc Lâu chính là một con quái vật khổng lồ đối với phú thương và quyền quý bình thường. Nhưng đối với các vọng tộc chân chính, đối với tổ chức tình báo phía sau Lục tiên sinh mà nói thì hẳn là độ khó không cao.

"Thăm dò biên giới sao?"

"A!"

"Tìm kiếm lục soát, chúng ta cũng không thiếu những thứ này. Giao tình báo cao cấp nhất có liên quan tới Vọng Bắc Lâu cho đối phương!" Q thu hồi suy nghĩ, trầm giọng ra lệnh.

Anh chính là người trực tiếp phụ trách tổ đội phục vụ riêng cho Lục tiên sinh này.

⚝ ✽ ⚝

Cốc cốc cốc…

Cửa phòng bị gõ vang.

Lục Bình thả nhẹ bước chân, vội vàng đi trở về trước ghế sô pha. Anh bắt chéo hai chân, tiện tay cầm lấy một quyển tạp chí, ôn hòa nói:

"Mời vào."

"Lục tiên sinh, trước cửa có một nhân viên phục vụ nói là ngài có gọi chút điểm tâm."

"Ừm, để cho bọn họ vào.”

Chu Nhĩ Vi đứng ở ‌ trước cửa, nói.

"Đúng rồi, Nhĩ Vi. Cô cùng vào đây ngồi một lúc đi." Ánh mắt Lục Bình rơi vào tư thái yểu điệu của Chu Nhĩ Vi, mỉm cười nói.

Chu Nhĩ Vi không có từ chối, ngồi ở đối diện Lục tiên sinh. Đúng lúc này, nhân viên phục vụ đẩy một xe đồ ăn, chậm rãi đi vào.

"Tiên sinh, đây là trà chiều mà ngài muốn."

Nhân viên phục vụ lấy cái lồng đậy phía trên xe đồ ăn xuống, lộ ra đồ ngọt và trà chiều rực rỡ muôn màu. Đối phương còn lấy một chiếc máy tính bảng ra từ phía dưới cùng, đưa ra ngoài: "Trong này còn có thực đơn mới."

"Được."

"Cô đi xuống đi.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Nụ cười Lục Bình không thay đổi, thong dong tiếp nhận chiếc máy tính bảng. Anh biết, tình báo hẳn là ở ngay trong chiếc máy tính bảng này.

Anh cố gắng nhẫn nhịn xúc động muốn mở ra xem.

Anh ăn đồ ngọt cùng Chu Nhĩ Vi một lúc, sau đó không chút hoang mang ấn mở màn hình.

Ánh mắt cẩn thận đảo qua giữa các tin tức tình báo.

"Hả?"

Không lâu sau đó.

Sâu trong đôi mắt Lục Bình nổi lên một vòng kinh nghi, mặc dù còn không có suy nghĩ sâu xa, nhưng phần tình báo tỉ mỉ về Vọng Bắc Lâu này xác thực có chút vượt qua dự đoán của anh.

"Giá trị rất cao!"

"Đây là phần tình báo miễn phí thứ nhất mà mình nhận được dựa vào bản lĩnh ngoại trừ năng lực đổi mới tình báo!"

Tim Lục Bình đập rộn lên mấy phần. Trong lòng anh lại vì thế mà sinh ra một loại cảm giác hưng phấn.

Lục Bình đưa tay sờ sờ lên chiếc máy tính bảng, rất ấm áp tinh tế tỉ mỉ, không thấy có camera. Lục Bình đang suy nghĩ, chờ lúc ở một mình, có nên dùng di động chụp lại toàn bộ bên trong máy tính bảng hay không, bởi vì chỉ dựa vào trí nhớ thì không thể nhớ được bao nhiêu tin tức.

"Đúng rồi."

"Nhĩ Vi, buổi chiều cô theo tôi ra ngoài một chút." Lục Bình bỗng nhiên nói.

“Được!" Chu Nhĩ Vi thả đồ ngọt trong tay xuống, đáp một tiếng. Ánh mắt cô hơi lấp lóe, nhìn về phía Lục tiên sinh, hỏi:

“Nhưng mà, Lục tiên sinh muốn đi chỗ nào?"

"Cửu Long."

Lục Bình nở nụ cười. Anh đứng lên khỏi ghế sô pha, đi tới phía trước cửa sổ, một tay cắm ở trong túi, nhìn ra ngoài cửa sổ trong phút chốc, quay đầu ôn hòa nói:

“Lúc tôi còn đi học, đã thường xuyên nhìn thấy nơi này ở trong các bộ phim Hồng Kông, trong lòng hướng về đã lâu."

Câu nói này là lời thật lòng của Lục Bình.

Anh còn nhớ rõ, lúc còn học tiểu học, điều kiện vật chất cũng không giàu có, lão ba thích thuê DVD về nhà, nhất mấy bộ phim hành động Hồng Kông.

Đứa con trai là Lục Bình cứ như vậy đi theo cha xem không ít phim Hồng Kông.

"Tôi đã biết." Chu Nhĩ Vi cung kính đáp lại.

Cô không tiếp tục hỏi, nhưng trong lòng hiểu rõ với thân phận này của Lục tiên sinh làm sao có thể hướng về Cửu Long này được chứ?

⚝ ✽ ⚝

"Báo cáo."

"Lục tiên sinh đã rời khỏi khách sạn Bốn Mùa."

"Mục đích là phụ cận du ma Cửu Long, đã sắp xếp bảo an sớm chuẩn bị."

Bên trong phòng điều hành, giọng nói báo cáo lần nữa vang ‌ lên.

Tại trung tâm hình ảnh theo dõi, Lục Bình và Chu Nhĩ Vi, cùng người pha chế Lão Mã, quyền sư truyền võ Lý Đại Chung ăn mặc giống như là du khách, ngồi lên hai chiếc xe taxi.

Xe nhanh chóng hòa vào trong thành thị ngựa xe như nước.

------

Dịch: MBMH Translate