← Quay lại trang sách

Chương 714 Hai Ông Lão Gặp Nhau!

Nhìn thấy động‌ tác này, hai tiểu đội lập tức nhanh chóng bố cục, hướng về phía tầng năm.

Biến nhiều thành một.

Sau một trận chém giết lưu loát.

"Không đơn giản, lại có một người chiến lực cấp A."

"Chỉ là có hơi chủ quan một chút."

Giọng nói thì thầm vang lên ở trong hành lang.

Hàng loạt bóng người liên tiếp xông vào bên trong phòng bệnh cuối cùng, ánh mắt sắc bén nhìn chăm chú về phía hai ông lão trong phòng.

"Ai là Quách Thế Bình?!" Một người trầm giọng hỏi.

Ông lão gầy gò nằm gần cửa sổ phảng phất như ý thức được thứ gì đó, hai hàng nước mắt lập tức lăn xuống từ khóe mắt. Miệng phát ra tiếng ô ô, bàn tay giống như là như móng gà đang liều mạng đập đập xuống giường.

"Thật đúng là Quách Thế Bình."

Phòng chỉ huy tại Hồng Kông phòng, Dương Chấn nhìn chăm chú vào ông lão xuất hiện trên màn hình. Công nghệ nhận dạng gương mặt đã nhanh chóng quét qua gương mặt của ông lão kia từ trước, mức độ tương tự với vị trưởng công tử đã từng là gia chủ vọng tộc Quách gia đạt đến 99%.

"Xem ra, Quách Thế Huân có vấn đề lớn." Sắc mặt Dương Chấn trở nên khó coi.

Hiện tại, danh tiếng của gia chủ vọng tộc Quách gia, Quách Thế Huân tại Hồng Kông đang cực kỳ tốt, giống như là được bao phủ ở bên trong một tầng hào quang.

⚝ ✽ ⚝

"Được, tôi đã biết."

"Trực tiếp đưa người tới quảng trường Như Tâm."

Lục Bình đang ngồi ở bên trong một quán cà phê ở góc đường.

Anh giương mắt lên, nhìn về phía tòa nhà cao nhất Hồng Kông đối diện với mình ở bên ngoài cửa sổ, trên mặt lộ ra ý cười ôn hòa, nói ra.

Nói xong, Lục Bình dùng thìa khuấy khuấy cà phê trong ly.

Giống như là nhớ ra cái gì đó, anh tiếp tục nói: "Đúng rồi, số điện thoại của vị lão gia Phùng gia kia là bao nhiêu?"

"Xem trí nhớ của tôi này."

"Ngay cả chuyện này đều quên mất."

Lục Bình nghiền ngẫm cười nói.

"Được rồi."

"Cám ơn anh."

Lục Bình nhớ kỹ dãy số kia, thậm chí còn lặp đi lặp lại hai lần dưới đáy lòng, lúc này mới cúp điện thoại.

Không phải là anh quên mất, là trong tình báo thật sự không có quá nhiều tin tức về lão gia tử này.

Nhưng mà, Lục Bình biết rõ, vị Quách Thế Bình kia và Phùng gia lão gia tử chính là bạn thân tri giao thực sự…

"Số điện thoại của Phùng lão gia tử?"

Phòng chỉ huy tại Hồng Kông.

Dương Chấn nhận ‌được thông báo.

Ông thấp giọng thuật lại một câu. Người như Lục tiên sinh sao lại không rõ số điện thoại của Phùng lão gia tử cho được? Lui 1 vạn bước mà nói, cho dù thật sự không nhớ rõ thì đối phương cũng có vô số biện pháp để có thể tra được tin tức.

Tại sao phải đi một vòng tới hỏi thăm bọn họ?

"Nhanh!"

"Lập tức điều tra lại tình báo về Phùng gia!"

Ánh mắt Dương Chấn lấp lóe, ngẩng đầu nhìn về phía màn hình trước mặt, tin tức tương ứng lập tức xuất hiện. Gương mặt cứng nhắc và mạnh mẽ của Phùng Đức Khanh xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Phùng Đức Khanh, 85 tuổi. Dù đã đến cái tuổi này rồi nhưng đối phương vẫn có thể gánh vác cả Phùng gia, được xưng là Phùng siêu nhân trong giới thượng tầng Hồng Kông.

Sự phân bố chi tiết của sản nghiệp Phùng gia, cùng với trận giằng co của tổ giám thị thế giới bên trong và Khoa học kỹ thuật Úy Lam, dược phẩm Vĩnh Sinh đang được phơi bày ra.

Vị Lục tiên sinh kia đã ám chỉ rõ ràng như vậy, nếu như còn không thể hiểu ra thì cũng có chút không hợp thói thường.

"Đầu tiên là ngân hàng tài chính ngầm."

"Hiện tại, ngay cả những phân bố này đều có thể điều tra ra được sao?"

Trưởng quan chỉ huy Dương Chấn hít vào một ngụm khí lạnh, thấp giọng tự nói.

Nhưng kiêng kị thì kiêng kị, hiện tại Lục tiên sinh đang hợp tác cùng bọn họ, những điều này đều có ích cho bọn họ.

Ánh mắt kiên nghị ngưng tụ lại.

Không có thời gian lo lắng những chuyện này nữa, ông nhất định phải bố cục sớm một chút, như vậy thì mới có thể nhanh chóng kéo những người anh em trong cơ quan bí mật ra khỏi vòng xoáy cùng vũng bùn.

⚝ ✽ ⚝

Ánh nắng tươi đẹp chiếu xuống.

Thời tiết có chút ấm áp.

Tại quán cà phê trong góc đường, Lục Bình lập tức nhấn gọi tới một dãy số khác, trong tai nghe truyền đến tiếng nhắc nhở. Trong lúc chờ đợi, trong đầu Lục Bình không ngừng suy nghĩ miên man:

"Con mẹ hắn!"

"Mình thu hoạch được năng lực này, nhưng sao lại chỉ có thể bị động chờ đổi mới? Nếu như muốn tìm kiếm tình báo mà mình chỉ cần dùng tiền là có thể mua được tình báo thì tốt biết bao nhiêu?"

"Ai!"

"Căn cứ theo tư liệu của Quách gia, Phùng gia hẳn là không bị Khoa học kỹ thuật Úy Lam và dược phẩm Vĩnh Sinh xâm nhiễm. Mà là một gia tộc lâu đời sống qua trận biến đổi giữa thế kỷ trước, sao lại có thể trợ giúp cho cơ quan bí mật của chính phủ được?"

Trong lòng anh có chút bất an.

Lục Bình không ngừng lẩm bẩm, muốn tự thuyết phục chính mình, giảm thiểu áp lực tâm lý.

Trước khi tới đây, đội ngũ não bộ tinh nhuệ cũng đã phân tích qua các thế lực vọng tộc tại Hồng Kông, nhưng lượng tin tức thu hoạch được không đủ, rất nhiều chỗ đều chỉ là dựa vào suy đoán.

------

Dịch: MBMH Translate