← Quay lại trang sách

Chương 719 Khoa Học Kỹ Thuật Úy Lam Lật Bàn!

Lục tiên sinh." Phùng Đức Khanh không biểu lộ cảm xúc ra ngoài, ánh mắt híp lại, trầm giọng nói: "Còn xin ngài… nói cẩn thận!"

"Ngài đã hoài nghi?"

"Sao không thử một lần?” Nụ cười Lục Bình không thay đổi, nói với vẻ chắc chắn.

Trên thực tế, anh hoàn toàn không có nắm chắc chút nào. Trong tình báo liên quan tới Quách gia cũng chỉ có sơ lược thông tin về vị trưởng tử kia. Có thể xác định một chuyện, người của Quách Thế Huân đã tiếp xúc và tiến hành hợp tác với trưởng tử.

Nhưng hợp tác ở phương diện nào hoặc là làm cái gì thì Lục Bình không rõ. ‌

Hiện tại, chuyện Lục Bình cần làm đó là bày ra dáng vẻ chắc chắn, tăng thêm sự hoài nghi trong lòng Phùng Đức Khanh. Anh tin tưởng dựa vào thủ đoạn của đối phương, chỉ cần muốn điều tra thì hẳn là rất nhanh sẽ có thể sờ được dấu vết.

"Xin Lục tiên ‌sinh chờ một lát." Phùng Đức Khanh trầm giọng nói.

Nói xong, ông đứng dậy khỏi ghế sô pha, gọi điện thoại ngay trước mặt Lục Bình.

Trước khi Lục tiên sinh đưa Quách Thế Bình đến, thư ký trẻ tuổi Tiểu Trần bị Phùng Đức Khanh đuổi đi một lần nữa đi vào thang máy.

Tên đầy đủ của cô là Trần Tĩnh, năm nay 26 tuổi, tốt nghiệp đại học tiếng Trung tại Hồng Kông, học vị nghiên cứu sinh thạc sĩ. Cô còn có một thân phận khác, đó là tình nhân của con trai trưởng của Phùng Đức Khanh lão gia tử. Cô là một cô gái có dã tâm; có mộng tưởng gả vào hào môn…

Cô bình tĩnh nhìn về phía hình ảnh phản chiếu của mình trong thang máy, liên tưởng tới khoảng thời gian tốt đẹp không lâu sau đó, khóe miệng vô thức khẽ nhếch lên.

Thang máy nhanh chóng đến nơi.

Trần Tĩnh vội vàng điều chỉnh lại trạng thái của bản thân.

Chỉ nghe thấy một tiếng [ Tinh ——], cửa thang máy chậm rãi mở ra.

Đúng lúc này, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào đầu!

Pằng!

Viên đạn hung mãnh sượt qua bên tai cô gái, ghim vào trong thang máy phía sau.

"A!"

"A!"

Trần Tĩnh mở to hai mắt, dưới chân như nhũn ra, liên tiếp lui về phía sau, hai tay cô ôm lấy đầu, sợ hãi thét lên.

⚝ ✽ ⚝

"Lục tiên sinh."

"Nói đi."

"Ngài muốn cái gì?"

Phùng Đức Khanh thu hồi tầm mắt, ngồi thẳng người, bình tĩnh ‌nói ra.

Lục Bình nhẹ nhàng thở ra, dưới chân cũng có chút mềm nhũn.

"A lô, xin chào."

"Giúp tôi chuyển điện thoại cho trưởng quan Dương.”

"Cám ơn.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Lục Bình gọi điện thoại cho tổ đội điều hành phía sau lưng ngay trước mặt hai ‌người trong phòng.

Trong gian phòng không lớn, ánh sáng lạnh lẽo trước màn hình ánh vào trước mặt từng thành viên. Cô gái trẻ tuổi phụ trách kết nối cùng Lục tiên sinh lập tức ấn vào tai nghe không dây, gương mặt thanh tú lộ ra vẻ khẩn trương, cẩn thận đáp lại mỗi một câu nói. Ở bên cạnh cô có ba vị đồng nghiệp đang cùng lắng nghe từng lời nói của Lục tiên sinh, sau đó nhanh chóng ứng đối.

Vào lúc Lục tiên sinh nói là muốn chuyển điện thoại cho trưởng quan Dương, lập tức đã có người báo cáo tin tức lên phía trên. Chỉ trong chốc lát đã nhận được phản hồi, đối phương ra dấu ok với cô gái.

"Được."

"Tôi sẽ tới ngay."

Bên trong tổ giám thị thế giới, phòng chỉ huy.

Dương Chấn trầm ‌giọng đáp lại.

Sau khi cúp điện thoại, ông nhanh chóng tiến hành giao tiếp một chút, sau đó cất bước hướng ra bên ngoài.

Trong chiếc xe màu đen bình thường, Dương Chấn nghiêm túc báo cáo lại tin tức lên phía trên.

"Ngày thứ hai đến Hồng Kông…"

"Bắt đầu tiếp nhận tài nguyên vào lực lượng của thủ hạ Phật gia; lấy tư thái của phe thứ ba đáp cầu dắt mối cho cơ quan chính phủ bí mật với người cầm đầu ngành ngân hàng tài chính ngầm; hiện tại cũng lấy tư thái của phe thứ ba hư hư thực thực dẫn dắt thành công với vọng tộc Phùng gia."

"Phật gia là sư nương của Mã tiên sinh, vị Cộng Chủ Trần Sĩ Lâm của vòng tròn hạ cửu lưu kia đã mai danh ẩn tích từ giữa thế kỷ trước. Bao nhiêu nhân viên tình báo của chúng ta đã hao tốn cả thanh xuân một đời chỉ để đuổi theo bóng dáng của đối phương, nhưng cũng chỉ mò được chút dấu vết mà đối phương cố ý bày ra…"

"Vị Quách Thế Bình chết giả vài chục năm, ngay cả chính con cái của đối phương đều không hề phát hiện ra được chút khác thường nào."

Bộ phận bí mật tại Yến Kinh.

Q cúp điện thoại, gãi gãi cái đầu ổ gà dầu mỡ xoã tung, đẩy gọng kính trước mũi một cái. Anh ngồi chồm hổm trên ghế da, thân thể dựa vào phía sau, gối đầu lên thành ghế.

Chàng thanh niên thuộc tầng lớp cao nhất bên trong tổ đội giám thị, kẻ được xưng là yêu nghiệt trong rất nhiều lĩnh vực, hiện tại lại đang cực kỳ mê mang.

"Rốt cuộc là đã điều tra như thế nào?"

"Rốt cuộc là thế lực tình báo như nào, ngay cả những bí ẩn đã bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử như này mà cũng có thể khai quật được?!!"

Anh ôm lấy đầu, mười ngón tay xuyên qua ‌mái tóc.

------

Dịch: MBMH Translate