← Quay lại trang sách

Chương 726 Khoa Học Kỹ Thuật Úy Lam Ném Cành Ô Liu Với Lục Tiên Sinh!

Tiết Hoa Thanh ngồi xuống ở bên cạnh, tháo kính mắt xuống, cẩn thận lau sạch gọng kính. Sau khi đeo lên, anh bình tĩnh cất lời.

Nghe thấy câu nói này, động tác của Đinh Thanh hơi dừng lại. Anh cầm chén rượu lên, ngửa đầu uống sạch sẽ, lau miệng một cái, trên mặt lại không lộ ra chút cảm xúc nào.

"Nói một chút đi." Anh trầm giọng nói.

"Hẳn là có quan hệ rất lớn tới Lục tiên sinh, tôi cũng không rõ tình hình cụ thể cho lắm…"

Tiết Hoa Thanh thành lập Lục Nhĩ, trước mắt đã nắm giữ một mạng lưới tình báo không nhỏ. Anh đã ngửi được cái gì đó. Với anh mà nói, cảm giác của anh rất giống với đám người Phật gia, giống như là sâu kiến nhỏ bé đang nhìn về phía đám mây đen như là tận thế che khuất bầu trời cùng với vòng xoáy đang càn quét khắp nơi.

"Đã không liên lạc được với Lục tiên sinh."

"Cho nên, chúng ta phải làm gì đây?" Đinh Thanh bình tĩnh hỏi.

Giờ phút này, dưới màn đêm, tại thành phố không ngủ, ánh đèn neon bên dưới Trung Hải đây chẳng qua chỉ là một hình ảnh thu nhỏ của rất nhiều nơi mà thôi.

Mọi người…

Đều đang nhìn.

Đều đang đợi.

Đều đang run rẩy.

"Hô!"

"Cuối cùng cũng đến…"

Bóng đêm như nước.

Vọng Bắc Lâu, khách sạn Bốn Mùa.

Sau khi thái độ của thư ký gia chủ vọng tộc thay đổi, bầu không khí trong phòng khách cũng lập tức thay đổi theo.

Trái tim Lục Bình không ngừng đập mạnh, nhưng cũng may, cảm giác giống như là sắt thép lúc ban đầu kia cuối cùng cũng mềm nhũn xuống. Trong lòng anh chưa từng buông lỏng chút nào, có lẽ là do lực chú ý đã chuyển đi chỗ khác, cảm giác vừa mềm xuống kia lại có phản ứng khôi phục lần nữa. Lục Bình liền vội vàng nhìn chăm chú về phía thư ký trước mặt.

"Nếu Lục tiên sinh đã hỏi thì tôi cũng không che giấu nữa."

"Nói cái giá đi."

"Ngài và thế lực phía sau lưng ngài đã thành công giành được sự tôn trọng của chúng tôi. Các tiên sinh phía trên đã thảo luận và cho ra kết quả, bọn họ nhất trí cho rằng thế lực phía sau lưng Lục tiên sinh ngài có tư cách hợp tác cùng Khoa học kỹ thuật Úy Lam."

Hạ Tranh Trân ngồi bắt chéo hai chân, cô nhìn thẳng vào ánh mắt của Lục Bình, mỉm cười nói.

Cô ngồi thẳng người, dáng vẻ chắc chắn, từng chi tiết trên người đều lộ ra sự tự tin và ngạo mạn tuyệt đối.

Khoa học kỹ thuật Úy Lam và dược phẩm Vĩnh Sinh hai con quái vật lớn ẩn núp trong biển sâu. Hiện tại, con quái vật thần bí mà khủng bố kia muốn lên bờ, đồng thời dần dần vươn xúc tu của mình ra khắp toàn bộ thế giới.

Không ai có thể từ chối được điều kiện hợp tác của bọn họ.

Nói thực thì, lúc nhận được tin tức hợp tác của lãnh đạo phía trên đối với vị Lục tiên sinh này, cô không khỏi cảm thấy kinh ngạc. Bởi vì, điều này đại biểu cho việc công ty sẵn lòng nhượng bộ lợi ích. Trong tương lai, sau khi ngọn hải đăng cuối cùng này bị dập tắt, thế lực thần bí này sẽ có thể nhảy lên trở thành kẻ thống trị thực sự của khu vực.

"Tư cách hợp tác?"

"Có ý gì?"

Vẻ mặt Lục Bình không thay đổi, cẩn thận suy ngẫm hai câu nói này.

Anh chưa từng nghĩ tới việc chấp nhận. Mặc kệ là bởi vì cái gì.

Nhưng cho dù trong lòng đã có quyết định, Lục Bình vẫn không thể tùy ý thể hiện ra thái độ của mình, chỉ có thể bày ra dáng vẻ suy ngẫm mang theo ý cười.

Trong phòng khách, Chu Nhĩ Vi còn không hiểu rõ phân lượng trong mấy câu nói kia cho lắm. Nhưng sư phụ Lý, người đã từng trà trộn trong vòng tròn quyền anh đen ở nước ngoài thì cảm thấy như mơ hồ chạm đến thứ gì đó, giống như liên hệ được rất nhiều thứ lại cùng một chỗ. Lông tơ trên người không ngừng dựng thẳng, xương cốt không khỏi run rẩy.

Anh biết, cuộc nói chuyện giữa Lục tiên sinh và người phụ nữ kia giờ phút này có lẽ có thể ảnh hưởng tới hướng đi cuối cùng.

"Xem ra quý phương rất coi trọng chúng ta?"

"Lục tiên sinh không ngờ tới sao, tôi cũng kinh ngạc khi thấy bên trên đưa ra hứa hẹn."

"Căn cứ theo điều tra, Lục tiên sinh quả thực đã gây ra cho chúng tôi một chút phiền toái tại Trung Hải và Hồng Kông, nhưng cũng chỉ thế mà thôi. Dù sao, những hành vi kia thậm chí còn không được tính là gãi ngứa đối với một con quái vật khổng lồ thực sự."

Hạ Tranh Trân mặc váy hai dây màu đen, vẻ mặt lạnh lùng, sự ngạo mạn toát ra từ sâu bên trong xương cốt. Cô khẽ cười nói: "Sau đó, tôi lại phát hiện, Lục tiên sinh đã xử lý một số nhân tố vô cùng tốt."

"Ồ?"

"Mời Hạ nữ ‌sĩ chỉ giáo thêm?" Lục Bình giữ vững tinh thần, bày ra vẻ mặt hứng thú, đáp lại.

"Đội ngũ đặc biệt của chúng tôi… không thể điều tra ra bất cứ tin tức gì liên quan tới thế lực phía sau Lục tiên sinh!"

"Mà điều này… liền đại biểu cho sự không biết! Đại biểu cho việc không thể khống chế!"

Hạ Tranh Trân kéo dài ngữ điệu, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào gương mặt của Lục Bình, giống như là muốn nhìn ra cái gì đó. Từng câu từng chữ được nói ra, bình tĩnh quan sát, nhưng nhìn nửa ngày cũng không nhìn ra được đáp án mình muốn.

------

Dịch: MBMH Translate