Chương 732 Đắc Tội Lục Tiên Sinh? Không Cứu Nổi, Chôn Đi!
Trong căn phòng được đốt đàn hương.
Lục Bình và Chu Nhĩ Vi đều thay một bộ quần áo mát xa mỏng, nằm song song ở trên hai chiếc giường. Hai nhân viên của Vọng Bắc Lâu đang phục vụ hai người. Một người trong đó cởi giày, khẽ nhón đôi chân bọc trong đôi tất da lên, nhẹ nhàng giẫm lên lưng Lục Bình. Cô gái còn lại thì đang xoa bóp bả vai cho Chu Nhĩ Vi.
"Đưa di động đưa cho tôi." Mát xa được hai mươi phút, Lục Bình đột nhiên nói.
"Tiên sinh, xin chờ một chút…"
Nữ nhân viên trẻ tuổi đang đứng ở trên lưng Lục Bình, sau khi nghe thấy lời nói của anh, cô vội vàng xoa xoa mồ hôi trên trán rồi đáp.
Lục Bình mỗi ngày đều rèn luyện, đứng tấn, mặc dù trên người không thể thấy rõ cơ bắp, nhưng trên thực thế lại vô cùng săn chắc, nữ nhân viên nhất định phải sử dụng rất nhiều sức lực để mát xa.
Không lâu sau, điện thoại di động được đưa tới trước mặt Lục Bình.
Lục Bình nở nụ cười nhàn nhạt, sau đó quen thuộc gọi tới một dãy số.
Số điện thoại này là cơ quan chính phủ bí mật đưa cho anh —— tình báo về Vọng Bắc Lâu.
"A lô?"
"Xin hỏi là vị nào?"
Điện thoại vừa vang lên hai tiếng đã có giọng nói uy nghiêm truyền đến.
Lục Bình khoanh chân ngồi dậy, nhìn về phía Chu Nhĩ Vi còn đang tận hưởng dịch vụ mát xa ở bên cạnh. Cô gái này xuất thân hào môn, được các tạp chí hàng đầu bình chọn là một trong ba nữ thần hàng đầu Trung Hải. Làn da toàn thân cô gái lúc này hồng nhuận phơn phớt, thỉnh thoảng toát ra vẻ uyển chuyển xinh đẹp không gì sánh được. Lục Bình thu hồi ánh mắt, khóe miệng hơi giương lên, đáp lại đối phương bằng một giọng nói ôn hòa:
"Đỗ tiên sinh, kỹ thuật xoa bóp của các cô gái tầng 39 đúng là rất tốt."
“Không bằng, Đỗ tiên sinh cũng tới đây thể nghiệm một chút cùng tôi?”
"Tiên sinh là?"
Khách sạn Bốn Mùa cũng chính là văn phòng quan trọng nhất của Vọng Bắc Lâu.
Lông mày của người đàn ông trung niên Đỗ Bá Trọng khẽ nhíu lại. Đối phương có vóc dáng không cao, nhưng ánh mắt lại rất có thần. Ông một tay cầm di động, đồng thời dùng một tay khác thao tác máy tính. Hệ thống giám sát của cả tòa Vọng Bắc Lâu nhanh chóng xuất hiện ở trước mắt…Khi Đỗ Bá Trọng muốn điều tra tầng 39 thì sắc mặt đột nhiên thay đổi.
Dưới tình huống hệ thống an ninh không có phát hiện gì, toàn bộ quyền hàng giám sát của tầng thứ 39 đều đã bị đánh cắp!
"Ồ, quên tự giới thiệu mình."
"Đỗ tiên sinh, tôi đang ở trong phòng tổng thống số 9 trong khách sạn." Lục Bình ôn hòa nói.
"Phòng số 9?" Đỗ Bá Trọng thì thầm trong lòng.
Ông đều luôn chú ý tới tin tức của mỗi một vị khách ở trong phòng tổng thống từ sớm.
Ông đương nhiên là đã xem qua gian phòng tổng thống số 9 này, nhưng trong trí nhớ lại tựa như không có gì đặc biệt cả. Đối phương chỉ là một vị phú hào bình thường, không nên có được năng lực đánh cắp quyền hạn.
Ông lại lần nữa thử điều ra video giám sát trong khu vực tương ứng, dấu chấm than màu đỏ không ngừng hiện ra! Thậm chí, Đỗ Bá Trọng còn chú ý đến mình đang bị một lực lượng khác theo dõi ngược lại.
Ông vẫn tiếp tục trò chuyện với Lục Bình, đồng thời còn bí mật đưa ra mệnh lệnh, để nhân viên bảo an tự mình tiến về phòng tổng thống số 8, và phòng mát xa ở tầng 39 tầng.
⚝ ✽ ⚝
"Tôi họ Lục."
"Các bạn bè nể tình đều sẽ gọi tôi một tiếng Lục tiên sinh."
"Nói đến đây thì công việc kinh doanh của chúng ta hình như có rất nhiều điểm chung đó. Chúng ta nhất định sẽ có rất chủ đề để trò chuyện."
Nghe thấy câu nói kia, mí mắt Đỗ Bá Trọng lập tức nhảy lên, bị một loại dự cảm bất an cắn nuốt.
Ông còn nhớ rõ tư liệu của vị khách trong phòng tổng thống số 9 tuyệt đối không phải họ Lục. Khu vực an toàn mà ông vẫn luôn lấy làm tự hào lại bị một thế lực khác thay thế một cách thần không biết quỷ không hay?
Rốt cuộc là tồn tại như nào thì mới có được lực lượng như này?! Hay là do thời điểm hiện tại đặc thù?
"Hửm?"
"Cô có tâm sự gì sao?"
"Tiếp tục đi chứ?"
"A?!!"
"Thật xin lỗi tiên sinh! Thật xin lỗi!"
Sau khi giới thiệu một câu Lục tiên sinh xong, Lục Bình không còn nói thêm gì nữa, trực tiếp cúp điện thoại.
Anh để điện thoại sang một bên, một lần nữa nằm xuống trước giường.
Lúc này, bộ quần áo mát xa trên người Lục Bình đã được cởi ra từ lâu, nhân viên xoa bóp trẻ tuổi bắt đầu bôi tinh dầu lên lưng. Lục Bình nằm xuống một hồi lâu mà vẫn không thấy nhân viên có động tác gì thì bèn nghiêng người, lên tiếng nói.
Vừa rồi lúc vị tiên sinh này gọi điện thoại, cũng không có kiêng kị hai nhân viên mát xa trong phòng. Mặc dù bọn họ không hiểu rõ ý ý trong câu nói của đối phương, nhưng mơ hồ cũng có thể ý thức được thân phận của vị khách này không tầm thường.
Trong lúc các cô còn đang suy nghĩ lung tung thì chợt bị một tiếng gọi đánh thức, cô gái liền vội vàng cung đáp lại.
Bàn tay mềm mại tinh tế lại lần nữa đặt ở trên lưng Lục Bình.
Lục Bình thoải mái nhắm mắt lại.
Dựa theo tài nguyên của bản thân, muốn chấn nhiếp lão hồ ly Đỗ Bá Trọng của Vọng Bắc Lâu kia là chuyện rất khó. Nhưng mượn nhờ uy thế của tổ giám sát chính phủ, mượn nhờ vòng xoáy đang quét ngang đất trời vào giờ phút này… Đỗ Bá Trọng kia không điều tra còn tốt, càng điều tra thì sẽ càng cảm thấy kính sợ bất an đối với anh!
Hiệu quả của việc mượn nhờ thế lực này có thể sánh ngang với thiên uy!
"Nhĩ Vi."
------
Dịch: MBMH Translate