Chương 748 Tôi Nói Có Đúng Không?
Lục Bình nhìn về phía cách đó không xa, đó là một đội ngũ trang nghiêm đang canh giữ.
"Lục tiên sinh vừa rồi đang bận nên không có nghe tin tức, bọn họ do tổ điều hành phái tới, nói là hộ tống ngài tiến về dạ yến." Chu Nhĩ Vi nhìn lại theo ánh mắt của Lục tiên sinh, cung kính nói.
"Tôi đã biết."
Lục Bình cảm giác không đúng lắm. Tầm mắt của anh đã được nâng cao rất nhanh, liếc mắt liền có thể nhìn ra đây không phải là đội ngũ bình thường. Chỉ là hộ tống anh tới buổi dạ yến kia thôi, cho dù như thế nào cũng không cần chiến trận như vậy.
Lục Bình không có biểu hiện ra cảm xúc gì, đáp một tiếng rồi trở lại trong phòng, ngồi trở lại trước bàn đọc sách.
Lục Bình tiếp tục xem tình báo, bên phía Tiết Hoa Thanh đã gửi tới những tin tức cuối cùng, cô đọng lại những chiến lược mà buổi sáng còn chưa được kết nối lại với nhau. Tình báo cốt lõi không nhiều, nhưng lượng tin tức suy diễn ra lại rất khổng lồ. Thời gian của Lục Bình eo hẹp, chỉ có thể cố gắng đọc thuộc lòng nội dung chủ yếu. Trong miệng anh không ngừng nói lẩm bẩm, nhảy múa trên mũi đao, ký ức điên cuồng hiện lên.
Không lâu sau đó, Lục Bình vẫn là ngồi không yên. Anh đưa tay cầm điện thoại lên: "Để lão Lý tiến vào."
"Lục tiên sinh, ngài tìm tôi."
Điện thoại vừa cúp máy, quyền sư truyền võ Lý Đại Chung đã gõ cửa rồi cất bước đi vào.
Anh nhìn về phía thanh niên nho nhã đeo kính gọng vàng trước bàn làm việc, trong lòng không khỏi cảm thấy kính sợ. Anh khom người xuống từ xa sau đó mới đứng thẳng, dừng lại cách đối phương mấy bước, cung kính nói ra.
Anh đã từng trà trộn trong các chợ đen, xem như từng có một đoạn trải nghiệm đáng nhớ. Lúc được vị Lục tiên sinh này mời tới làm việc cho đối phương, trong lòng anh đã từng ngạo nghễ và đắc chí, nhưng bây giờ dạng suy nghĩ kia đã biến mất từ lâu.
Đặc biệt là vào lúc này… Anh rõ ràng ý thức được mình chỉ là một kẻ thiển cận.
Mỗi một người bên trong đội ngũ tác chiến tinh nhuệ bên ngoài phòng kia đều có chiến lực cấp A, mặc kệ là trang bị hay là kỹ thuật giết người, hoặc là sự hợp tác ăn ý, đều có thể xưng là khủng bố!
So sánh với những người kia, mình thật sự là không ra gì.
"Sư phụ Lý."
"Hai ngày này vất vả cho anh rồi."
Vào lúc cửa phòng bị gõ vang, Lục Bình ngồi thẳng người, điều chỉnh tốt tư thế.
Anh nghe thấy tiếng gọi, cũng không có trực tiếp nhìn lại, tiếp tục nhìn thêm vài trang tình báo, sau đó tháo cặp kính gọng vàng xuống, ôn hòa nhìn về phía sư phụ Lý, cười nói.
"Đây đều là chuyện tôi phải làm!" Sư phụ Lý, cung kính nói.
"Đúng rồi."
"Hiện tại là thời kỳ đặc thù, con người của tôi lại rất sợ chết."
"Sư phụ Lý đã tiếp xúc với đội ngũ bảo an do chuyên môn phái tới chưa?"
Lục Bình muốn tìm hiểu về đội ngũ ở bên ngoài, nhưng không thể nói thẳng. Anh hơi dựa người vào sau ghế, đầu ngón tay gõ gõ tay vịn, mang theo ý cười nói.
Nghe thấy câu nói này, tim Lý Đại Chung đập rộn lên, mí mắt bỗng nhiên giật giật. Thế lực có thể nuôi dưỡng và huấn luyện được cái đội ngũ này chỉ sợ chỉ có tồn tại như Khoa học kỹ thuật Úy Lam.
Anh vốn cho rằng đội ngũ này là do bộ phận chính phủ điều động, nhưng nghe Lục tiên sinh nói như vậy, hiển nhiên không có đơn giản như vậy.
"Đã gặp qua." Lý Đại Chung khom người thấp hơn, trầm giọng đáp.
"Vậy là tốt rồi…"
"Sư phụ Lý cảm thấy, bọn họ như thế nào?"
"Có trở ngại gì hay không?"
Lục Bình tiếp tục cười nói.
"Mạnh mẽ!"
"Tinh nhuệ!"
"Ồ?"
"Nói tiếp đi."
Lục Bình đan xen mười ngón tay, mí mắt khẽ giật, ôn hòa nói: "Còn nhìn ra cái gì nữa? Sư phụ Lý nói được càng nhiều chuyện, tôi sẽ ban thưởng càng nhiều."
"Toàn bộ mười hai thành viên đều được trang bị vũ khí nóng hiện đại, mỗi một người hẳn là đều đạt đến chiến lược cấp A."
"Với lại, theo cái nhìn của tôi, mười hai nhân viên A kia đều có một đặc điểm chiến đấu khác nhau…"
"Lục tiên sinh, tôi nói có đúng không?'
Lý Đại Chung trầm giọng nói.
Sau khi nghe thấy mười hai nhân viên chiến lực cấp A thì mười ngón tay đan xenc của Lục Bình không khỏi siết chặt lại, trái tim gấp rút nhảy nhót lấy, cả người bị một loại dự cảm không tốt bao phủ.
"Ánh mắt sư phụ Lý đúng là rất tốt."
Lục Bình làm sao biết những chuyện này. Tin tức do cơ quan giám thị của chính phủ gửi tới cũng không bao gồm những thứ này.
"Ngoại trừ mười hai đội viên kia…”
"Đội trưởng dẫn đầu đội ngũ này là một người đàn ông nhìn qua khoảng tầm hơn bốn mươi tuổi.”
"Đối phương mang đến cho tôi cảm giác kinh khủng nhất. Đôi phương thu liễm tất cả kình lực và phong mang, nhìn hệt như là một người bình thường. Nhưng lúc bọn họ vừa đến đây, người đàn ông trung niên kia đã nhìn thoáng qua tôi một chút. Nhưng chỉ trong chốc lát kia, lông tơ trên người tôi không chịu nổi mà dựng hết cả lên, giống như đang bị thiên địch bên trong chuỗi thức ăn để mắt tới!"
------
Dịch: MBMH Translate