← Quay lại trang sách

Chương 751 Bùng Nổ Dưới Tuyệt Cảnh, Lục Bình Lạnh Nhạt!

Một bên khác, Lục Bình đã đổi sang một bộ lễ phục dạ hội phẳng phiu.

Lục Bình như là một quý công tử anh tuấn, dẫn Chu Nhĩ Vi cùng đội ngũ đi vào tầng hầm ga ra.

Trong nhà để xe rộng lớn là 12 chiếc xe ô tô màu đen treo cờ đỏ lặng lẽ đậu ở đó. Phía trước mỗi một chiếc xe đều là một tài xế mặc đồ đen đeo găng tay màu trắng.

"Mẹ nó?"

"Trâu bò!"

Lục Bình quét mắt nhìn qua, trong lòng sợ hãi thán phục.

"Đi thôi." Anh nhìn về phía Chu Nhĩ Vi, khẽ ‌cười nói.

Vừa ngồi xuống ở trên chủ xe, Lục Bình đã nhạy cảm nhận ra được sự khác biệt của chiếc xe hơi này. Có một loại cảm giác rất dày nặng, mượn động tác đỡ cửa xe chạm đến thân xe, cảm giác vô cùng ấm áp và thoải mái.

"Mẹ nó, chiếc xe này, sợ là ngay cả xe tăng đều không thể đánh thủng?" Lục Bình không ngừng thì thầm dưới đáy lòng.

Chiến trận càng lớn càng khiến cho Lục Bình có chút bất an.

Lục Bình ngồi ở hàng sau, bên cạnh anh là Chu Nhĩ Vi mặc lễ phục màu đen; chỗ ngồi kế bên tài xế cũng không phải là Lý Đại Chung, mà là đội trưởng đội ngũ bảo an do cơ quan chính phủ phái tới. Chính là cái người có chiến lực cấp AA trong miệng Lý Đại Chung.

Tầng hầm gara.

Mười hai chiếc xe con màu đen đồng thời bật đèn pha lên, sau khi tiếng động cơ vang lên, đoàn xe liền chậm rãi lái ra phía ngoài tầng hầm.

Đội xe bình ổn chạy ở trên đường cái.

Một đội xe như này sẽ hình thành nên cảm giác áp bách khi tụ tập lại với nhau, khiến cho tất cả xe và người qua đường đều phải chú ý tới mỗi khi nó đi ngang qua.

Cả tòa thành thị đều phảng phất như bị nhấn xuống nút tạm dừng.

"Còn chưa thỉnh giáo xưng hô của tiên sinh?"

"Không dám, tôi họ Mã."

Bên trong kính chiếu hậu, người đàn ông trung niên đón lấy ánh mắt mang theo ý cười nhàn nhạt của thanh niên phía sau, bình tĩnh nói.

"Thì ra là sư phụ Mã.”

"Các trưởng quan của tổ giám thị thật đúng là lo lắng cho an nguy của tôi nha?"

Lục Bình muốn cố gắng moi ra chút tin tức.

Anh né tránh ánh mắt, nhìn về phía ngoài cửa sổ, khóe miệng giương nhẹ, giọng nói mang theo ý cười vang lên ở trong xe.

"Xin Lục tiên sinh không‌ cần lo lắng…"

"Các đội ngũ khác sẽ đi theo chúng ta ở vòng tròn bên ngoài."

Sư phụ Mã nhìn về phía khóe miệng hơi giương lên của Lục tiên sinh, nghe thấy lời nói giống như cười mà không phải cười của đối phương, lập tức hiểu rõ ý tứ của Lục tiên sinh. Giọng nói hùng hậu có lực lập tức vang lên.

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

⚝ ✽ ⚝

Đây không phải là đáp án mà Lục Bình muốn.

Có ý gì?

Lục Bình cảm thấy mình có chút không rõ ý tứ trong lời nói của đối phương!

Mười hai người chiến lực cấp A, một tông sư chiến lực cấp AA còn chưa đủ? Bên ngoài còn có vòng vây mạnh hơn sao?

Thì ra là như vậy, mình đã thành điểm tập kích?!!

"Ồ?"

"Xem ra các người chuẩn bị khá là vẹn toàn."

Ánh đèn neon hai bên đường không ngừng lùi lại. ‌

Sau khi vị sư phụ Mã này lên tiếng, buồng xe đã lâm vào một khoảng an tĩnh.

Lục Bình tính toán ý tứ trong lời nói của đối phương, đồng thời cẩn thận suy nghĩ xem nên đáp lại như nào, làm sao để có thể thu hoạch ‌được càng nhiều tin tức hơn.

Bất kể như thế nào, cho dù như thế nào thì cũng không thể tiếp tục trầm mặc.

Như vậy sẽ khiến cho người ta cảm thấy mình bị dọa.

Còn chưa nghĩ rõ ràng, nhưng Lục Bình đã có động tác, giọng nói mang theo nghiền ngẫm, sau đó thu hồi ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ lại, nhìn về phía sư phụ Mã có chiến lực cấp AA trong kính chiếu hậu, cười nói.

Suy nghĩ lưu chuyển.

Có chủ ý.

Chỉ thấy, Lục Bình ra vẻ buông lỏng ngáp một cái, đôi mắt nhập nhèm trong một khoảng ngắn ngủi sau đó ngưng tụ lại, giọng nói ôn hòa nhưng không cho người nghe từ chối vang lên:

"Nói một chút đi, các người đã điều tra được tin tức gì rồi?"

Câu nói này phải nói là rất tinh vi.

Dựa vào địa vị của sư phụ Mã, đối phương có thể tiếp xúc được với tình báo có quyền hạn rất cao, đương nhiên hiểu rõ quyền hành và lực ảnh hưởng của vị Lục tiên sinh lực này. Đối phương nói chuyện với tư thái này là chuyện không thể bình thường hơn được.

Cho nên, ở trong tai sư phụ Mã liền tự động lý giải thành: "Tôi đã điều tra rõ ràng mọi chuyện, nói một chút đi, các người điều tra được những gì."

⚝ ✽ ⚝

"Lục tiên sinh mấy ngày nay đã làm không ít chuyện." Sư phụ Mã nhìn về phía người trong kính chiếu hậu, trầm giọng nói.

"Ừm."

Lục Bình bắt chéo hai chân, anh nhìn về phía Chu Nhĩ Vi hoàn mỹ giống như là công chúa bên trong chuyện cổ tích ở bên cạnh. Ánh mắt rơi vào cánh tay và bàn tay trắng nõn hệt như một tác phẩm nghệ thuật của đối phương. Cho dù không phải là không khống chế được, lúc này anh vẫn rục rịch vươn tay ra, nâng tay trái Chu Nhĩ Vi lên, thưởng thức trong tay.

Nghe thấy lời nói này, Lục Bình hơi nhướng mày một cái, đáp lại .

Có quan hệ với chuyện mình gặp mặt mấy người kia sao?

Lục Bình thầm thì dưới đáy lòng.

"Hành động của Lục tiên sinh khiến cho một bộ phận quyền quý và phú hào vốn đang chuẩn bị nghiêng về một bên khác chợt dừng lại."

"Đám người này bắt đầu do dự, dẫn tới một tầng phú hào khác bắt đầu quan sát…"

"Cho nên, Lục ‌tiên sinh vô thanh vô tức trở thành ngọn hải đăng của một phương, bắt đầu đại biểu cho một loại hàm nghĩa nào đó."

------

Dịch: MBMH Translate