Chương 768 Anh Nói Đúng!
Chỉ là, tư thái và động tác của anh không giống với đám người Thiên Vương Thiên Hậu, hoặc là đám phú thương quyền quý kia. Bọn họ đều vỗ mạnh đến đỏ cả tay, hận không thể viết rõ mấy chữ sùng kính lên trên mặt. Lục Bình thì lại thả lỏng, mang theo một chút nghiền ngẫm.
Rất nhanh, hàng người kia đi tới vị trí cách đó không xa.
Không biết là những tồn tại này thực sự mang theo khí chất khiếp người; hay là do nguồn gốc xuất phát từ thân phận nơi đỉnh tháp của bọn họ. Phải biết, bất kỳ người nào trong số những gã khổng lồ này chỉ cần giơ tay nhấc chân, hay là đưa ra mỗi một quyết sách, hoặc là mỗi một lần bố cục, thì đều có thể gây ra sóng gió tại các lĩnh vực khác nhau, gián tiếp ảnh hưởng đến cuộc sống và vận mệnh của hơn triệu người. Hoặc là do bọn họ cùng nhau tụ tập trong khán phòng này, cho nên khí tràng và áp bách mới càng mạnh hơn ——
Tóm lại, trong nháy mắt nhìn thấy bọn họ đến gần, Lục Bình cảm thấy có một cỗ áp bách đập thẳng vào mặt.
Nín thở.
Lông tơ trên người đều dựng thẳng hết cả lên.
Những người cầm lái uy nghiêm kia đều đưa mắt nhìn về phía Lục Bình.
Toàn trường lập tức trở nên yên lặng.
Lục Bình nhẫn nhịn cảm giác muốn cúi thấp đầu xuống.
Ánh mắt trắng đen rõ ràng của Lục Bình nhìn về phía đám người không chút e dè… Bốn phía, các khách mời bắt đầu thuận theo ánh mắt của Lý tiên sinh nhìn về phía khu vực bàn tròn.
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
"Mẹ kiếp!"
Trái tim không khỏi treo lên cao, mắng thầm một câu.
Lục Bình cảm giác mình giống như không thể động đậy được. Loại áp lực vô hình kia ngưng tụ lại, cảm giác phảng phất như thiên uy kia ở khắp mọi nơi khiến cho Lục Bình sắp không thở nổi. Trên người anh không ngừng đổ mồ hôi.
Suy nghĩ một chút, nếu như là lúc còn đi học, bản thân đứng trước đài kéo cờ vào sáng thứ hai… đối diện với ánh mắt của mấy ngàn bạn học, khi đó mình đều sẽ khẩn trương nói không ra lời. Huống hồ là hiện tại?
Càng không dám cử động.
Nhưng cũng không dám bất động…
Trường hợp tối nay rất đặc thù, Lục Bình đảm nhiệm một vai trò đặc biệt bên trong trận đánh cược giữa những vị thần này. Giữa các hàng ghế, bên trong hàng ngàn khách mời, không biết có bao nhiêu người đang quan sát anh. Lúc này, nếu như anh biểu lộ ra cái gì đó, thậm chí có khả năng sẽ ảnh hưởng tới xu thế của toàn bộ trận đấu tranh này!
Khóc!
Lục Bình sắp mất khống chế và gào khóc! Anh không dám cử động, càng không biết nên động đậy như nào! Lại càng không dám cứ sụp đổ như vậy… Chỉ cần dưới chân dịch một chút không đúng, Lục Bình có lẽ sẽ thành tội nhân lịch sử!
Lục Bình biết mình không thể dừng lại thêm được nữa.
Lục Bình kiên trì, quyết định sẽ hơi xê dịch một chút. Anh vẫn như duy trì tư thế dựa vào ghế sô pha, hai chân bắt chéo như cũ… Hai cánh tay buông lỏng rũ xuống đặt ở trước người. Lục Bình nhìn về phía từng ánh mắt kia, thậm chí là những chiếc camera ẩn, khóe miệng hơi giương lên. Ánh mắt anh nhìn thẳng về phía người đứng đầu vọng tộc Lý gia Hồng Kông, gia chủ Lý Lý Dụ Đồng, sau đó thản nhiên gật đầu.
Dáng vẻ Lý Dụ Đồng uy nghiêm, vẻ mặt không thay đổi, cũng nhẹ gật đầu, sau đó liền thu hồi ánh mắt.
Lục Bình cũng thu hồi tầm mắt.
Thình thịch!
Thình thịch!
Thình thịch!
Trái tim sợ hãi nhảy nhót.
Ngón tay giấu ở dưới lòng bàn tay không khống chế nổi mà run rẩy.
Chờ sau khi ánh mắt rơi vào trên người mình ít đi một chút, Lục Bình nhìn về phía chén trà trước bàn. Anh hít một hơi thật sâu, vươn bàn tay về phía trước bàn, cầm lên nhấp một ngụm.
⚝ ✽ ⚝
Cùng lúc đó.
Yến Kinh, trong phòng chỉ huy cầu thang của bộ phận bí mật.
Trước màn hình rộng lớn, ánh mắt của các nhân viên làm việc cũng thu hồi khỏi hình ảnh giằng co giữa Lục tiên sinh và Lý Dụ Đồng.
Trong góc, một nhân viên công tác bình thường tên là Diệp Ba làm việc tại cơ quan bí mật chợt thở dài một hơi.
"Tôi sợ vị Lục tiên sinh kia ứng đối xảy ra vấn đề." Nhìn thấy ánh mắt của đồng nghiệp ở bên cạnh, Diệp Ba gãi gãi đầu, sau đó nói nhỏ.
Mặc dù anh chỉ là một bánh răng rất nhỏ bên trong cái tổ chức to lớn này, nhưng cũng có thể biết được trường hợp hiện tại gấp gáp và khẩn trương như thế nào. Bất kỳ một sai lầm nào có lẽ đều có thể lập tức kéo theo toàn bộ vấn đề khác, chứ đừng nói tới việc Lục tiên sinh không phải là một quân cờ bình thường bên trong trận đánh cược này.
"Anh đang suy nghĩ gì đấy…"
"Vị Lục tiên sinh này có lai lịch bí ẩn, dựa vào hành động và tài nguyên mà đối phương có thể điều hành, tổ chức phía sau đối phương chắc chắn cũng là một phần của ván cờ này."
"Nhân vật được tổ chức như vậy chọn trúng, còn được đẩy lên sân khấu, sao có thể xuất hiện sai sót trong mấy cục diện nhỏ như này được?"
Đồng nghiệp bên cạnh Diệp Ba liếc mắt một cái.
"Ha ha."
"Anh nói đúng!" Diệp Ba đã thả lỏng hơn một chút, cười đáp.
------
Dịch: MBMH Translate