Chương 794 Giao Lại Cho Ông
Lục tiên sinh, thực xin lỗi."
"Điện thoại sẽ được chuyển giao cho trưởng quan cấp trên…”
"Ừm." Mí mắt Lục Bình khẽ giật một cái, sau đó liền lên tiếng đáp lại.
Cùng lúc đó, trong điện thoại vang lên một giọng nam hùng hậu trầm thấp khác.
"Lục tiên sinh, buổi sáng tốt lành."
"Liên quan tới tình bào mà ngài cần, nó sẽ được đưa đến phòng của ngài sau khi ngài quay về khách sạn."
"Tôi đã biết." Khóe miệng Lục Bình khẽ giương lên rất nhỏ, bình tĩnh đáp lại.
Tình báo mà anh có được hầu như đều dựa vào năng lực đổi mới tình báo. Mà Lục Nhĩ do Tiết Hoa Thanh sáng lập còn quá nhỏ bé, còn lâu mới có thể mang đến cho Lục Bình những tư liệu có ích được.
Có thể dùng miễn phí được lần nào thì hay lần đó.
"Lục tiên sinh."
Lục Bình đang muốn cúp điện thoại, giọng nam hùng hậu kia lại vang lên lần nữa, giọng điệu cũng nghiêm túc hơn một chút.
"Nói đi." Lục Bình có một loại dự cảm không ổn, anh ngồi thẳng người, sau đó đáp lại.
"Chúng tôi muốn một phần tình báo liên quan tới Hồng Kông từ trong tay của Lục tiên sinh ngài." Trưởng quan trầm giọng nói.
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
⚝ ✽ ⚝
Có ý gì?! Trái tim Lục Bình không khỏi treo lên cao, nhưng rất nhanh đã hiểu ra. Mạng lưới tình báo mà mình thể hiện ra quá khủng bố, bộ phận bí mật của chính phủ có lẽ là đã nhận định mình cũng đang điều tra chuyện này, muốn chồng hai phần tình báo lên nhau để làm rõ ràng mọi chuyện hơn.
Đúng là một ý kiến hay!
Nhưng vấn đề là, phía sau lưng anh nào có mạng lưới tình báo nào?
"Thật xin lỗi, thứ cho tôi không thể thỏa mãn thỉnh cầu của ngài."
Các loại suy nghĩ nhanh chóng hiện lên. Lục Bình cười khẽ một tiếng, sau đó đưa ra lời từ chối.
Xe bình ổn chạy trên đường, cửa sổ xe phản chiếu nụ cười trên gương mặt của Lục tiên sinh. Ở bên cạnh anh, bầu không khí trong xe giống như đều an tĩnh hơn rất nhiều. Chu Nhĩ Vi, hoặc là Đỗ Bá Trọng bên trong xe đều âm thầm nín thở.
"Thật xin lỗi!"
"Là tôi cân nhắc không chu toàn, còn mong Lục tiên sinh tha thứ!"
Trong tổ giám thị thế giới tại Hồng Kông.
Tại phòng chỉ huy chuyên môn.
Người đàn ông trung niên với gương mặt uy nghiêm không khỏi nhăn mày, nhìn về phía đoàn đội chuyên gia cố vấn ở bên cạnh, sau đó thu hồi ánh mắt, trầm giọng nói ra.
Nói xong, ông liền cúp điện thoại.
"Vị Lục tiên sinh này đúng là cực kỳ cẩn thận."
"Vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra được ý định của chúng ta.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
Trước bàn dài, người đàn ông trung niên đeo kính, mang theo khí chất học giả cảm khái một câu.
"Nói nhảm."
"Nếu như không làm được đến loại trình độ này thì sao có thể khiến cho chúng ta, còn có Khoa học kỹ thuật Úy Lam và dược phẩm Vĩnh Sinh không điều tra ra được một chút vết tích nào." Một người đàn ông hơi mập mạp lên tiếng.
Mặc dù bọn họ đã tạm thời xem vị Lục tiên sinh này có mối quan hệ đồng minh với tổ chức phía sau, nhưng việc điều tra vẫn chưa từng dừng lại. Dù sao thì bọn họ ngay cả một chút lai lịch của đối phương đều không thể sờ tới, thực sự là quá đáng sợ.
Lần này bọn họ muốn một chút tình báo của Lục tiên sinh chính là muốn thông qua nội dung cụ thể trong đó để điều tra ngược lại về tổ chức phía sau.
Nhưng còn chưa bắt đầu thì đã bị Lục tiên sinh nghiêm túc từ chối.
"Hả?"
"Tha thứ? Tha thứ cái gì?"
Trong xe, Lục Bình cúp điện thoại, không khỏi cảm thấy nghi ngờ.
"Được rồi."
"Mặc kệ đi."
⚝ ✽ ⚝
Lục Bình nhận được tình báo tại khách sạn Bốn Mùa, sau đó đọc qua đại khái một lần, dự định sau khi trở về sẽ đưa toàn bộ những tình báo miễn phí cho đội ngũ não bộ.
"Lão Đỗ."
Nhà hàng có view tốt nhất ở tầng này hiện đang không mở cửa cho người ngoài.
Trước bàn ăn gần cửa sổ, Lục Bình ăn một miếng thức ăn, nhìn về phía Đỗ Bá Trọng, sau đó chợt lên tiếng gọi.
"Lục tiên sinh, ngài cứ phân phó."
"Theo lý thuyết thì tôi nên tổ chức một buổi dạ tiệc, tập hợp tất cả những người đang nghiêng về phía tôi lại cùng một chỗ." Lục Bình ôn hòa nói.
Trước bữa tiệc từ thiện, Lục Bình luôn trong trạng thái nhảy múa trên mũi đao, kéo lên lớp da hổ và đánh cược một trận lớn, hành động kia đã hù dọa tới rất nhiều quyền quý và phú thương.
Nếu như chỉ là muốn tối đa hóa lợi ích thì đêm nay nên mời những người này tụ tập lại một chút mới đúng. Nhưng nếu làm như vậy thì chẳng khác gì là đang kiếm chuyện nơi đầu sóng ngọn gió cả.
Lục Bình không có nắm chắc, chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn áp lực lần này, dứt khoát chạy đi trước rồi lại nói.
"Nhưng tôi còn có chút chuyện ở bên phía Trung Hải."
"Chuyện nơi này… tôi sẽ giao lại cho ông."
"Ông sẽ là người phát ngôn của tôi tại Hồng Kông."
Lục Bình bình tĩnh nói.
Đương nhiên, anh cũng không quá lo lắng về Đỗ Bá Trọng, Lão Mã là chuẩn bị phía sau mà anh lưu lại, sau đó anh sẽ hoàn toàn đánh dấu Đỗ Bá Trọng ở bên trong vòng tròn của mình.
------
Dịch: MBMH Translate