Chương 801 Hợp Tác Vui Vẻ
Vẻ mặt Lục Bình bình tĩnh, dùng một loại tư thái trầm ổn liếc nhìn về phía năm chữ "Thân gửi Lục tiên sinh". Ngay sau đó, ý cười trên gương mặt đậm hơn một chút.
Anh vừa mở thư ra vừa nghĩ thầm trong lòng.
"Nếu như phỏng đoán dựa theo thứ tự này…"
"Các tầng lớp bên trong tổ giám thị thế giới được phân chia theo lá bài poker?"
"Thật là —— không có chút sáng tạo nào cả!"
Lục Bình mở hoàn toàn bức thư ra trước mặt.
Những nét chữ mạnh mẽ có lực in sâu vào giấy ba phần. Người ta thường nói, nét chữ nết người. Lúc Lục Bình trông thấy nét chữ này thì ánh mắt hơi dừng lại, có thể cảm nhận được một loại cảm giác uy nghiêm đập thẳng vào mặt.
Anh cẩn thận đọc từng câu từng chữ trong bức thư, không khỏi bị ý chí và cách cục trong từng câu chữ hấp dẫn. Đầu óc nhìn xa trông rộng, lòng dạ và tầm mắt kia khiến cho Lục Bình cảm nhận được sự chênh lệch như trời với đất.
Vào mấy tháng trước, anh vẫn chỉ là một công nhân viên chức bình thường. Chênh lệch với một người đứng ở đầu ngọn tháp như vậy phải nói là cực lớn…
Trong lòng không ngừng chập trùng, nhưng trên mặt lại không có chút thay đổi nào.
"Thay tôi gửi lời thăm hỏi tới K tiên sinh."
Lục Bình thu hồi ánh mắt, đối diện với ánh mắt của Thái Thự Đông, khẽ cười nói.
Nói xong, anh hơi suy nghĩ một chút, sau đó lại tiếp tục nói: "Cứ nói là, Lục mỗ cảm ơn sự coi trọng của ngài, cũng sẽ thành thực báo cáo lại với các vị tiên sinh phía trên về ý định của ngài."
Ánh mắt trắng đen rõ ràng của Thái Thự Đông nhìn chằm chằm vào người thanh niên thần bí trước mặt. Không lâu sau, vẻ mặt của ông trở nên càng thêm nghiêm túc.
Ông vươn tay ra, lấy phần văn kiện bên trong rương kim loại ra ngoài, nói:
"Lục tiên sinh."
Lục Bình cũng thu hồi ý cười trên mặt. Chuyện chính của tối nay đến rồi. Nói một cách khác, anh treo đầu ở trên thắt lưng, giày vò một phen ở Hồng Kông, chính là vì tờ giấy này.
"Tổ giám thị thế giới bên trong Triệu Quốc sẽ chính thức thiết lập mối quan hệ đối tác chiến lược với Lục tiên sinh từ lúc này."
"Xin ngài hãy xem qua chức năng và nghĩa vụ mà hai bên cần phải thực hiện —— "
Thái Thự Đông nâng cao giọng, nghiêm túc nói ra.
Trong thế giới dưới ánh mặt trời, mối quan hệ hợp tác cao cấp nhất giữa Triệu Quốc và các quốc gia khác chính là hiệp ước phòng ngự chung, sau đó chính là mối quan hệ hợp tác chiến lược. Mà bên trong thế giới mà ánh nắng không thể chiếu tới cũng có một loại quan hệ hợp tác tương tự.
Hiện tại, tổ giám thị thế giới bên trong đã đặt tổ chức phía sau Lục Bình lên ngang hàng, cũng thành lập liên minh đối tác chiến lược cấp hai!
Có phần hiệp ước này, Lục Bình sau này muốn hành động gì đó cũng sẽ càng thuận lợi hơn nhiều!
Phát triển lực lượng dưới tay, liền có thể chân chính nhanh chóng hướng về phía trước!
Nguồn tài nguyên tiềm ẩn bên trong phần hiệp ước này thậm chí có thể sánh ngang với con số chục tỷ, trăm tỷ, ngàn tỷ?!
"Cho dù các người có là thiên kiêu, lòng dạ rộng lớn, mưu trí như biển…"
"Chắc là cũng không thể nghĩ tới chuyện, đối tác chiến lược trong phần hiệp ước này thực ra chỉ có một mình tôi. Một người thành quân bên trong tiểu thuyết huyền huyễn chắc cũng không gì hơn cái này?"
Lục Bình vừa hưng phấn lại khẩn trương.
"Lục tiên sinh, hiện tại có thể không cần ký tên."
"Không cần đâu."
Nghe thấy câu nói này, Lục Bình cười cười, bình tĩnh tiếp nhận bút máy từ trong tay Thái Thự Đông, sau đó ký xuống tên của mình ở bên cạnh tên của K tiên sinh.
Bản hiệp ước này tương đương với một lời chứng. Đối với tổ giám thị thế giới của chính phủ và tổ chức phía sau lưng Lục tiên sinh mà nói, thì hai bên chắc chắn sẽ không tùy tiện làm trái điều ước, tổn hại đến uy tín của hai bên.
Uy tín có thể xem như là có một loại giá trị vô hình đối với những con quái vật khổng lồ như bọn họ!
Nhưng mà ——
K tiên sinh, hoặc là tổ giám thị thế giới bên trong vĩnh viễn cũng sẽ không biết được, Lục tiên sinh chỉ có một người, sau lưng không có thế lực thần bí gì cả.
"Tôi xin đại biểu cho tổ giám thị thế giới bên trong, mong được hợp tác vui vẻ cùng Lục tiên sinh."
Thái Thự Đông nhìn thấy đối phương ký tên, tâm trạng vừa mới thả lỏng một chút lại bắt đầu trở nên căng cứng. Ông đưa tay phải ra, trầm giọng nói.
"Hợp tác vui vẻ." Lục Bình cười nói.
Hai người mạnh mẽ bắt tay trong chiếc xe con màu đen đang chạy êm ru trên làn đường.
"Lục tiên sinh, vậy tôi xin cáo lui trước."
Trước cột đèn giao thông kế tiếp, Thái Thự Đông ôm lấy một phần văn kiện khác, nghiêm túc nói.
Ông đẩy cửa xe ra, nhìn xung quanh một chút, sau đó nhanh chân xuyên qua đội xe, ngồi vào bên trong chiếc xe của mình.
Xe lái đi.
Đèn neon ven đường không ngừng lùi lại phía sau.
Trong xe lâm vào một khoảng yên tĩnh thật dài.
Lục Bình dựa vào cửa sổ xe, không biết đang nhìn cái gì, tự hỏi cái gì.
Qua rất lâu, anh thở dài một tiếng:
"Ai!"
------
Dịch: MBMH Translate