← Quay lại trang sách

Chương 368 Nhưng Ta Biết

Diệp Chân dùng hai chiêu đánh bại Dã Nguyên, làm cho tất cả mọi người đều có chút ngoài ý muốn.

Trong mắt rất nhiều người, dựa vào thực lực Dã Nguyên biểu hiện trước đó cường hoành, tỷ lệ Diệp Chân thắng được cực kỳ nhỏ bé, dù sao tu vi của Diệp Chân chỉ là Hóa Linh cảnh nhị trọng.

Sự thật chứng minh, những người này đoán trước trên căn bản chính xác.

Bởi vì Diệp Chân dùng Phù Vân Chỉ, bị Dã Nguyên hoàn toàn tiếp xuống. Nếu tu vi của Diệp Chân cũng cao tới Hóa Linh cảnh ngũ trọng, dưới một chỉ Phù Vân Chỉ của Diệp Chân, Dã Nguyên đã phải mất mạng.

Dự liệu của bọn hắn chính xác, nhưng không chuẩn bị chịu nổi phía sau của Diệp Chân, trực tiếp dùng Thần Hồn công kích đặt vững thắng bại.

Loại tốc độ này, một phần nhỏ võ giả cho rằng Diệp Chân sẽ thắng cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Trước đây bọn hắn cho rằng Diệp Chân sẽ thủ thắng, nhưng căn bản nghĩ không ra sẽ thắng nhẹ nhàng như thế.

Diệp Chân thắng trận này khiến cho rất nhiều người trước đó dự đoán thứ tự Hắc Long Bảng lập tức có chút xấu hổ.

Dựa theo dự đoán của bọn hắn, hạng thứ nhất Hắc Long Bảng sẽ do Thải Y và Hoa Vô Song tranh đoạt.

Nhưng bây giờ, Diệp Chân thắng liên tiếp bảy trận, bởi vì Hoa Vô Song tao ngộ

Mạc Tâm Thủy mượn nhờ thiên uy, duy trì được chiến tích năm thắng hai thua.

Nếu sau này Diệp Chân liên tiếp thua Thải Y và Hoa Vô Song, sau đó Hoa Vô Song toàn thắng mấy trận, điểm tích lũy chiến tích giữa hai người sẽ bằng nhau, cũng phải thi đấu thêm mới có thể quyết ra hạng hai Hắc Long Bảng.

Về phần hạng nhất Hắc Long Bảng, lúc này đã không có bao nhiêu huyền niệm, chính là Thải Y.

Vị này vẫn luôn yên tĩnh, cho tới bây giờ thanh danh không hiển hách, thậm chí thanh danh thiếu nữ trong Hắc Thủy quốc cũng không lớn.

Cho tới bây giờ Hắc Long Bảng đều không chỉ là thịnh hội võ giả võ đạo, mỗi một lần Hắc Long Bảng đều sẽ để dẫn động tình thế các quốc gia. Nhất là hạng thứ nhất mỗi một lần Hắc Long Bảng, chỉ cần trưởng thành, đều là nhân vật phong vân có thể chi phối thế cục thiên hạ.

Khi hạng thứ nhất Hắc Long Bảng dần dần hiển hiện, từng đạo từng đạo phù tấn như sao băng từ Hắc Long cổ địa bay lên, từng phù tấn bay về phía trạm trung chuyển các quốc gia, cuối cùng bay về phía đế đô các quốc gia.

Sau đó, lại từng đạo phù tấn từ các quốc gia đế đô bay ra, phương hướng cuối cùng, tất cả đều là Hắc Thủy quốc.

Các ám tử, mật thám quốc gia được xếp vào Hắc Thủy quốc. Cả đám đều thức tỉnh từ trong ngủ đông, dò hỏi bất kỳ tư liệu gì liên quan đến thiếu nữ Thải Y thần kỳ này.

Khi Mạc Tâm Thủy trực tiếp nghiền ép Hoa Vô Song, Diệp Chân đánh bại Dã Nguyên, lại tăng thêm một phong cảnh khác cho buổi luận võ gia hôm nay.

Nhận thua!

Trước đây, đại đa số võ giả đụng tới Thải Y và Hoa Vô Song đều sẽ chủ động nhận thua, nhưng hiện tại, còn muốn tăng thêm hai người, chính là Mạc Tâm Thủy và Diệp Chân.

Đương nhiên, có quan hệ với việc Diệp Chân chiến đấu với đối thủ mạnh.

Về phần Mạc Tâm Thủy, nguyên nhân rất đơn giản.

Mây đen phía trên chỉ cần nhất thời không tán đi. Ai dám đi tìm Mạc Tâm Thủy?

Huống chi, thực lực Mạc Tâm Thủy vốn cũng vô cùng cường hãn.

Đương nhiên, mây đen âm trầm phía trên, đối với mấy vị võ giả, như đám người Lãnh Đào, Tất Chính, Lỗ Bồi, chỉ khiến cho bọn hắn vốn dĩ do dự, lại trở nên vô cùng kiên định, trực tiếp hướng về phía Mạc Tâm Thủy nhận thua.

Nhưng Bộ Trường Thiên lúc này lại hận không thể hóa thân cự long, thổi tan mây trên bầu trời đen.

Trận đầu hôm qua, Bộ Trường Thiên thảm bại dưới tay Diệp Chân, Thần Hồn bị trọng thương, chiến lực bị hao tổn rất nhiều.

Xưng là chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên, bây giờ có thể xông ra danh tiếng lớn như vậy, không chỉ riêng vì thực lực, đầu óc của hắn, trí tuệ của hắn cũng không thể thiếu.

Bởi vậy, trận đầu hôm qua thảm bại dưới tay Diệp Chân, sau khi chiến lực bị hao tổn, Bộ Trường Thiên đã đưa ra lựa chọn chính xác nhất.

Khiêu chiến kẻ yếu!

Chủ động khiêu chiến những võ giả tu vi yếu hơn hắn.

Giống như ba người Tất Chính, Lãnh Đào, Lỗ Bồi, ba người này, hắn đều có nắm chắc thắng dễ dàng.

Mượn khiêu chiến kẻ yếu trước thủ thắng, tranh thủ thời gian, tranh thủ khôi phục càng nhiều thực lực, tranh thủ càng nhiều thắng lợi.

Nhưng trong lúc đó lại ngoài ý muốn gặp đồng môn sư đệ Tả Tân, vị sư đệ này dã tâm rất lớn nên khiến cho hắn lần nữa bị trọng thương.

Bất đắc dĩ, còn chỉ có thể lựa chọn khiêu chiến Thải Y, tranh thủ thời gian khôi phục chiến lực.

Đương nhiên, hắn thấy, hắn đối mặt với Thần Hồn công kích kinh khủng kia của Thải Y, cũng không có bất kỳ sức hoàn thủ, hắn thậm chí hoài nghi, Thần Hồn công kích của Thải Y thậm chí có thể trực tiếp biến hắn thành tro bụi.

Cứ như vậy, Bộ Trường Thiên có chiến tích sáu trận chiến bốn thắng hai thua, chịu đựng qua u ám ngày đầu tiên. Sau một đêm khôi phục, chiến lực của hắn, khôi phục được hơn chín thành, nguyên bản, hắn muốn đại triển thân thủ.

Nhưng, hiện tại, hắn lại phát hiện, tiền đồ của hắn, hoàn toàn u ám.

Ngày thứ hai vốn dĩ có năm vòng đấu, bởi vì Đào Huy bị Diệp Chân chém giết, ngoại trừ Diệp Chân ra, những người khác chỉ có bốn vòng luận võ.

Vòng thứ nhất, đối thủ Bộ Trường Thiên là Bạch Tâm, Bạch Tâm rất mạnh, đấu pháp cũng làm cho Bộ Trường Thiên bị đè nén muốn thổ huyết, nhưng cuối cùng, vẫn thắng.

Nhưng lúc mới bắt đầu đợt thứ hai, Bộ Trường Thiên cũng có chút tuyệt vọng.

Hắn còn có ba đối thủ.

Hoa Vô Song, Dã Nguyên, Mạc Tâm Thủy!

Vốn dĩ trong kế hoạch của Bộ Trường Thiên, Hoa Vô Song hắn căn bản không có bao nhiêu hi vọng, nhưng bây giờ theo Hoa Vô Song trọng thương, hắn có một tia thủ thắng hi vọng, mặc dù chút hy vọng này rất xa vời.

Dựa theo trưởng lão trong tông môn dự tính, hắn đối đầu Dã Nguyên, khả năng thắng cao tới sáu thành, nhưng khi địa từ lực trường của Dã Nguyên bại lộ, tỷ lệ hắn thắng ngày càng thấp, càng ngày càng thấp.

Vốn, Mạc Tâm Thủy là một vị hắn chắc chắn nhất có thể chiến thắng, mơ hồ chín thành thậm chí nhiều hơn.

Làm chân truyền đại đệ tử Huyễn Thần tông, hắn có tự tin này, dù sao Thần Ẩn sơn trang, vẫn kém xa nếu so với Huyễn Thần tông tới.

Nhưng mây đen dày đặc trên bầu trời lại đánh nát hi vọng nắm chắc thủ thắng duy nhất của Bộ Trường Thiên.

Hiện tại, Bộ Trường Thiên chỉ hy vọng, khi tới lượt hắn đối chiến Mạc Tâm Thủy, mây đen trên bầu trời có thể tán đi, hắn hi vọng kéo dài thời gian, hy vọng hắn có thể quyết chiến một trận cuối cùng với Mạc Tâm Thủy.

Lúc chờ vòng thứ tư, đã qua buổi trưa, chính vào thời điểm mặt trời lên cao, có lẽ ánh nắng có thể xua tan mây đen phía trên.

Xác thực, Bộ Trường Thiên rất thông minh, nhưng người khác cũng không ngốc.

Giống như Mạc Tâm Thủy, hắn hiểu được ưu thế lớn nhất mình lúc này, chính là thiên thời.

Thiên thời không tính, nói không chừng lúc nào sẽ tan mây thấy mặt trời. Cho nên, hắn nhất định muốn trong thời gian nhanh nhất tối đại hóa ưu thế của hắn.

Đáng tiếc, ngoại trừ Hoa Vô Song, mấy vị đối thủ cường thế nhất, hôm qua đều đấu qua, dưới mắt, đối thủ mạnh nhất của hắn cũng chỉ có Bộ Trường Thiên.

Về phần mấy vị khác, mặc dù không nhờ vào thiên thời, hắn cũng có thể nhẹ nhàng thủ thắng.

- Bộ huynh, sắc trời vừa vặn, hai người chúng ta nên đấu một trận.

Nếu có lựa chọn, Bộ Trường Thiên tuyệt đối không muốn nghe đến câu nói này, câu nói này của Mạc Tâm Thủy như ma âm đánh nát một tia hi vọng cuối cùng của hắn.

Trên bầu trời, mây đen càng dày đặc!

Lúc này, Bộ Trường Thiên có một loại cảm giác muốn thổ huyết, mỗi người có sáu lần cơ hội khiêu chiến, đã được hắn dùng hết toàn bộ. Lúc này, hắn đang bị người khác khiêu chiến.

Hắn không có lựa chọn khác!

- Bộ huynh, mời?

Nhìn chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên không lên lôi đài đầu rồng, Mạc Tâm Thủy lần nữa thúc giục một, trong giọng nói có một loại nhẹ nhàng trước nay chưa có.

- Bộ Trường Thiên, lại không lên đài ứng chiến, chính là nhận thua!

Trên bầu trời, thanh âm Thanh Dực vang lên.

- Ta.... Nhận thua!

Khi nói ra ba chữ kia, sắc mặt Bộ Trường Thiên trở nên đen hơn đáy nồi.

Vẫn là câu nói kia, Hoa Vô Song có thể vượt qua, Bộ Trường Thiên hắn cũng không nhất định có thể.

Hoa Vô Song có thể chọi cứng một đạo Thiên Lôi Mạc Tâm Thủy đánh xuống mà không chết, nhưng đổi thành hắn, khả năng chính là hóa thành tro bụi.

Nhận thua,là tốt nhất, cũng là lựa chọn duy nhất!

Có câu nói trời không thuận theo người!

Khi thấy một luồng ánh nắng từ trong mây đen nặng nề bắn xuống, Bộ Trường Thiên đột nhiên có một loại xúc động muốn thổ huyết.

Hắn vừa mới bị Mạc Tâm Thủy bức thua, mây đen đầy trời có xu thế muốn tán.

Sau nửa canh giờ, đợt luận võ thứ hai của ngày thứ hai kết thúc, tiến vào một thời gian canh giờ nghỉ ngơi, Bộ Trường Thiên thực sự muốn thổ huyết.

Nhìn thái dương treo cao đỏ rực giữa trời, khí huyết trong cơ thể Bộ Trường Thiên phun trào, vì ngụm bất bình chi khí kia trong lồng ngực, huyết khí dư thừa trong cơ thể Bộ Trường Thiên như giọt máu di chuyển khắp nơi trong cơ thể, khuôn mặt trong thời gian ngắn trở nên đỏ thẫm.

Nếu không phải trưởng lão Hồng Phong kịp thời trợ giúp hắn dẹp loạn khí huyết, Bộ Trường Thiên có thể sẽ nhập ma ngay tại chỗ, máu tươi cuồng phún.

Chuyện này thật sự quá khinh người.

Cách hắn nhận thua mới nửa canh giờ, lúc này trên bầu trời, không còn một chút hình bóng mây đen nào?

- Trường Thiên, thời vận thôi!

- Mỗi người đều khó có khả năng vĩnh viễn thuận buồm xuôi gió! Trải qua lần này ngăn trở, sau này chỉ cần ngươi có thể tìm về tự tin lúc trước của ngươi, có lẽ chính là thời cơ ngươi đột phá Hồn Hải!

Hồng Phong nói.

Một góc Hắc Long cổ địa, Hoa quản gia không ngừng nhìn quanh, mỗi một tên võ giả lên đài trước đó, Hoa quản gia đều sẽ không tự chủ được nhìn Diệp Chân một cái.

Hắn lo lắng, Diệp Chân sẽ nhân lúc cháy nhà đi hôi của, khiêu chiến công tử nhà hắn.

Một đạo Thiên Lôi kia, khiến cho Hoa Vô Song từ trong tới ngoài, toàn bộ lục phủ ngũ tạng bị hao tổn nghiêm trọng, bất đắc dĩ, trực tiếp vận dụng linh dược lão tổ tông ban thưởng kéo dài tính mạng, mới có trạng thái hiện nay.

Nhưng, thời gian!

Hoa Vô Song vẫn như cũ cần rất nhiều thời gian, mới có thể khôi phục càng nhiều chiến lực.

Vòng thứ tư trước đó, Hoa quản gia cảm giác trên đầu đang treo lấy một thanh lưỡi dao, chuôi lưỡi dao này tên Diệp Chân.

Hắn sợ Diệp Chân khiêu chiến công tử nhà bọn hắn.

Khi đến vòng thứ tư, Hoa quản gia mới thoáng thở dài một hơi, dưới tác dụng linh dược kéo dài tính mạng, khí tức công tử Hoa Vô Song đã trở nên ổn định, Hoa quản gia đoán, đã khôi phục sáu thành chiến lực.

Sáu thành chiến lực, có thể thôi động ra tam sắc Linh Sơn, làm cho Bộ Trường Thiên trực tiếp nhận thua.

Sáu thành chiến lực, đủ để cho công tử nhà mình ứng đối vô số nguy hiểm.

Mà vòng thứ tư, Hoa quản gia cảm thấy trận chiến cuối cùng Diệp Chân và nhà mình công tử, muốn tránh cũng không thể tránh.

Đến vòng thứ tư, tất cả mọi người chỉ còn lại có một đối thủ, chỉ có Diệp Chân, còn có hai đối thủ.

Thải Y và Hoa Vô Song!

Hai người cự vô phách!

Nhưng, Thải Y và Diệp Chân rất thân mật, tất cả mọi người đều thấy, thậm chí phần lớn người đều cho rằng khi Diệp Chân quyết chiến một trận với Thải Y, chính là trận cuối cùng, tức cũng chỉ có một trận chiến đấu vòng thứ năm, ngay cả Hoa quản gia cũng cho như thế.

- Thải Y, hai ta cũng nên lên đài.

Cho nên, khi Hoa quản gia nghe được câu nói này của Diệp Chân, cơ hồ có một loại cảm giác khó có thể tin, Hoa quản gia mơ hồ vô cùng mừng rỡ nhìn về phía công tử nhà mình.

- Công tử, quá tốt rồi, vòng này Diệp Chân khiêu chiến với Thải Y, không có khiêu chiến công tử, người chờ một vòng này kết thúc, ngươi có thể khôi phục một thành tu vi!

Nhìn quản gia bản thân vui mừng, Hoa Vô Song đột nhiên lắc đầu.

- Tâm tư Diệp Chân, ngươi không biết.... Nhưng ta biết!

Tạo Hóa Chi Vương -