Chương 382 Hắc Long Bá Thiên Thức
Bộ Trường Thiên, cuộc sống này, thực sự... Nơi nào không gặp lại a!
Thời khắc Diệp Chân xuất hiện sau lưng Bộ Trường Thiên, Bộ Trường Thiên lúc đầu như gió lốc chuyển hướng, vẻ mặt tràn đầy ngạc nhiên, chấn kinh, bực bội, thậm chí tâm tình bao hàm thêm một tia sợ hãi, rất phức tạp, như một trận bi hài kịch nhân gian, thay nhau chiếu lên trong mắt hắn.
Nếu như kể ra danh sách những người lúc này Bộ Trường Thiên không muốn nhìn thấy nhất, Diệp Chân nhất định là một trong số đó, nhất là khi hắn phát hiện chỗ cửa vào bí cảnh trước mắt này.
Bộ Trường Thiên bôn ba bên trong Hắc Long Bí Cung hai ngày mới phát hiện nơi này, không ngờ, còn chưa hưởng thụ thành quả, Diệp Chân đã xuất hiện phía sau hắn.
Bộ Trường Thiên không khỏi có chút thầm hận Hoa Vô Song vô năng, đã lâu như vậy, lại chưa có động thủ với Diệp Chân.
- Ngươi.... Theo dõi ta?
- Ngươi xứng sao?
Cơ hồ là đồng thời, thân hình Diệp Chân như thiểm điện vọt hướng về vòng xoáy lối vào bí cảnh.
Hưu!
Phong Vân kiếm cương kinh khủng cơ hồ như trảm mà lao qua vòng xoáy chi môn đi vào bí cảnh màu đen, làm cho Bộ Trường Thiên ngừng lại.
Cảm giác được Phong Vân kiếm cương cơ hồ đi sát qua chóp mũi của mình, mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống mặt.
Diệp Chân lại càng mạnh mẽ!
Là một trong những võ giả cực kỳ lưu ý Diệp Chân, Bộ Trường Thiên vô cùng rõ ràng thực lực của Diệp Chân, nhưng đạo Phong Vân kiếm cương hiện tại lại mạnh hơn năm thành so với Phong Vân kiếm cương trước đó Diệp Chân thi triển.
- Chỗ vào bí cảnh này do ta phát hiện, Diệp Chân, ngươi sẽ không vô sỉ đến mức muốn cướp đoạt chứ?
Linh Lực quanh người Bộ Trường Thiên bắt đầu hiện ra.
- Thật sao?
- Vết máu kia, ngươi giải thích thế nào? Ngươi hủy thi diệt tích, hủy không sạch sẽ?
Diệp Chân chỉ vào một vết máu màu nâu mấy chục mét sau lưng Bộ Trường Thiên.
Vết máu màu nâu này có thể chứng minh, Bộ Trường Thiên cũng không phải võ giả đầu tiên đi tới trước chỗ vào bí cảnh, đi trước hắn, ít nhất có một người, hơn nữa đã bị hắn chém giết.
Đương nhiên, những thứ này đều không quan trọng.
Mặc kệ có vết máu kia tồn tại hay không, lối vào bí cảnh này, Diệp Chân đoạt chắc rồi.
Không vì sao khác, cũng bởi vì nó do.... Bộ Trường Thiên phát hiện!
Sắc mặt Bộ Trường Thiên đột ngột biến đổi.
- Vết máu kia, trước khi ta đến đã có!
Đột nhiên, Diệp Chân cười khẽ, trong tiếng cười tràn đầy trào phúng, tràn đầy khinh miệt!
- Bộ Trường Thiên, ngươi sẽ không ngây thơ cho rằng vết máu kia không quan hệ gì với ngươi, ta sẽ lui bước, thậm chí buông tha ngươi chứ?
- Ngươi cảm thấy, ta đụng phải ngươi ở chỗ này còn có thể buông tha ngươi?
Diệp Chân cười lạnh.
- Ngươi?
Thần sắc của Bộ Trường Thiên mãnh liệt, đột ngột trở nên dữ tợn.
- Diệp Chân, ngươi chớ cho rằng, ta sợ ngươi? Ngươi cho rằng tiến vào Hắc Long Bí Cung này, vũ kỹ của ta sẽ không tăng lên?
- Liều mạng mà thôi, ai không biết?
Bộ Trường Thiên quát chói tai một tiếng, đại đệ tử Huyễn Thần tông đã từng quát tháo phong vân không phải nói chơi, sát khí tản ra quanh người, vô tận chưởng ảnh lập tức xuất hiện.
Trả lời hắn là một đạo bản nguyên kiếm mạch màu vàng to lớn, dài đến vài chục trượng.
Chưởng ảnh, linh cương hộ thể đều bị tồi khô lạp hủ xé mở, kiếm quang kim sắc vào thịt, Hậu Thiên linh thể gần đến đỉnh phong của Bộ Trường Thiên phát ra âm thanh xoạt xoạt xoạt, nhưng vẫn không cách nào ngăn cản từng tơ máu đang phóng đại vô hạn trên trán hắn.
Con mắt Bộ Trường Thiên đột ngột trừng lớn.
- Ngươi.... Làm sao có thể.... Mạnh như vậy....
Trong nháy mắt tiếp theo, Bộ Trường Thiên ngẹo đầu, lập tức khí tuyệt.
Đại đệ tử chân truyền của Huyễn Thần tông danh tiếng đang thịnh bên trong Hắc Long Vực, chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên, như vậy bị giết, bị Diệp Chân một chiêu miểu sát.
Khi tiến vào Hắc Long Bí Cung, Bộ Trường Thiên cũng trải qua kinh nghiệm đối chiếncùng huyễn ảnh, thực lực hẳn được tăng lên trình độ nhất định.
Nhưng vì sao vẫn bị Diệp Chân tung một chiêu miểu sát?
Nguyên nhân rất đơn giản, Hắc Long Bí Cung cho tất cả võ giả cơ hội đối chiến cùng huyễn ảnh, tăng lên là cảnh giới võ kỹ, thông tục mà nói, tăng lên là lực công kích, năng lực phòng ngự của tất cả mọi người vẫn không tăng chút nào.
Quan trọng nhất chính là, ban thưởng hạng thứ nhất Hắc Long Bảng mới là thứ chính để tăng thực lực chân chính của Diệp Chân, đer cho kiếm mạch thứ nhất của hắn tăng vọt gấp ba.
Kiếm mạch thứ nhất, bản nguyên kiếm mạch Kiếm Tâm Thông Minh trước đây cũng đã có uy lực vô cùng cường đại, bây giờ kiếm mạch thứ nhất dài ra, lớn hơn, uy lực cũng gia tăng gấp bội.
Bị Diệp Chân một kiếm miểu sát là chuyện không thể bình thường hơn.
Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, Diệp Chân không muốn cùng hắn lãng phí thời gian.
Dị tượng nơi này đã có thể hấp dẫn Diệp Chân tới, cũng có thể hấp dẫn người khác tới, mặc dù trước mắt võ giả bên trong Hắc Long Bí Cung, trên cơ bản tìm không ra đối thủ của Diệp Chân, nhưng đối chiến với huyễn ảnh để võ kỹ tăng lên vô cùng thần kỳ, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
- Tiểu Miêu, cảnh giới bốn phía!
Khi Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu bay lên không trung quan sát, Diệp Chân đã chuẩn bị xử lý thi thể Bộ Trường Thiên, nói không chừng, Bộ Trường Thiên còn có thể cho hắn một vài thu hoạch ngoài định mức.
Đại đệ tử chân truyền Huyễn Thần tông, chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên quát tháo phong vân mấy năm, tuyệt đối là mập chảy mỡ.
Nhưng ngay khi Diệp Chân chuẩn bị dùng linh hỏa hủy thi diệt tích Bộ Trường Thiên, động tác đột nhiên một chậm lại, một kế hoạch khả thi cực cao nổi lên trong lòng.
Trước đó, Hoa Vô Song chết có khả năng mang tới hoạ lớn ngập trời một mực quanh quẩn tại trong lòng Diệp Chân.
Không có cách, chỉ cần Hoa Vô Song chết, tất cả mọi người theo bản năng sẽ hoài nghi Diệp Chân, nếu Hoa Vô Song không chết, hắn sẽ quyết chí thề muốn giết chết Diệp Chân tìm về tôn nghiêm, đối với Diệp Chân mà nói, cũng là một phiền toái cực lớn.
Bất luận sống chết, Hoa Vô Song đều là một phiền toái cực kỳ khó chơi, có điều, Diệp Chân càng ưa thích một phiền toái có thể che lấp, cho nên, Hoa Vô Song chết rồi.
Nương theo lấy Hoa Vô Song chết, bóng râm của quái vật khổng lồ như Thiên Nam Hoa gia trở thành một ngọn núi lớn ép lên đầu Diệp Chân.
Nhưng bây giờ, Diệp Chân lại tìm được thời cơ giải quyết phiền toái này!
Trầm ngâm một hồi, Diệp Chân nghĩ kế hoạch của mình trước sau mấy lần, mới tạm thời thu thi thể chưởng tuyệt Bộ Trường Thiên vào bên trong một chiếc nhẫn trữ vật.
Kế hoạch này phải bố trí vô cùng kín đáo, cần Diệp Chân từng bước một an bài, hiện tại, Diệp Chân cần đi thăm dò bí cảnh trước.
Meo ô!
Trên bầu trời, Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu kêu nhỏ một tiếng, ra hiệu có người tới, làm cho Diệp Chân gấp rút thời gian xử lý xong mọi việc dấu vết nơi đây, bao gồm một vũng máu lúc trước Bộ Trường Thiên giết người lưu lại.
Chém giết người mà thôi, dưới tình huống bình thường, loại giết người này thì không cần Diệp Chân che giấu. Nhưng bây giờ, kế hoạch thoát khỏi bóng râm của Thiên Nam Hoa gia, Diệp Chân không thể không cẩn thận.
- Diệp huynh?
Khi nhìn thấy Diệp Chân, Thiếu chủ Thần Ẩn sơn trang Mạc Tâm Thủy trước hết nở nụ cười khổ, vốn tưởng rằng nhìn thấy dị tượng, có thể có thu hoạch. Nhưng không ngờ, Diệp Chân đã xuất hiện trước hắn một bước.
- Cùng nhau thăm dò?
Mạc Tâm Thủy thử thăm dò hỏi một câu.
- Ngươi cảm thấy thế nào?
Diệp Chân thốt ra một câu làm cho Mạc Tâm Thủy buồn bực, bất đắc dĩ nhìn trời một chút, âm thầm tiếc hận một tiếng, sau đó đành rời khỏi nơi này.
Đáng tiếc, bên trên không có mây đen.
Vẫy tay một cái, tiểu Miêu hóa thành nhỏ cỡ nắm tay tiến vào trong ngực Diệp Chân, Diệp Chân quay người, bước vào vòng xoáy màu đen.
Sau khi thân hình Diệp Chân biến mất trong cánh cửa vòng xoáy màu đen, thân ảnh Mạc Tâm Thủy xuất hiện từ sau gò núi, nhìn về phía vòng xoáy nơi Diệp Chân biến mất, triệt để buồn bực.
- Quả nhiên, chính như gia tộc ghi chép, bên trong Hắc Long Bí Cung nếu xuất hiện lối vào bí cảnh, chỉ cho một người ra vào..... Đáng tiếc, ta chỉ có thể đi tìm kiếm cơ hội khác!
Lần nữa thầm than một tiếng, Mạc Tâm Thủy bất đắc dĩ rời xa, lần này là chân chính rời đi.
Rống!
Âm thanh chấn động tâm hồn lần nữa vang dội.
Theo tiếng rồng ngâm, Diệp Chân không vội vã quan sát nơi này, mà nhìn về thạch châu màu đen trong trữ vật giới chỉ có bộc phát ra nham tương phong bạo hay không.
May mắn, một tiếng ngâm này cũng không dẫn động phong bạo, nhưng lại làm cho Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu lần nữa trợn trắng mắt, hôn mê bất tỉnh.
Bên trong bí cảnh, một đầu hắc long đang đại chiến với một quái thú ba đầu, quái thú ba đầu cắm đầu xô ra, một ngọn núi lớn vỡ nát, xuyên qua đại sơn, một đầu huyết quang của quái thú ba đầu bùng lên, hung hăng đánh tới hắc long.
Ra trảo, vẫy đuôi, cắn mạnh, ba chiêu này của hắc long một mạch mà thành, làm cho hai đầu của quái thú ba đầu trong thời gian ngắn vỡ nát.
- Rống!
Quái thú ba đầu phát ra một tiếng rống tức giận, huyết quang quanh người bùng lên, một đạo huyết sắc xạ tuyến như tên nỏ bão táp hướng về phía hắc long, miệng to hé mở, huyết hà càng giống như hồng thủy tuôn đến hắc long.
Liệt diễm phun ra từ bên trong miệng rồng, huyết hà lập tức trở nên khô hạn, thân hình hắc long lần nữa đánh về phía quái thú ba đầu, vẫn như cũ ra trảo, vẫy đuôi, đánh ra trước ba chiêu, một đầu lần nữa vỡ nát đầu.
- Đây là...
Diệp Chân suy nghĩ khẽ động, hình ảnh trước mắt đột ngột vỡ vụn, sau đó, tiếp tục là một màn trình diễn lần nữa, hắc long cùng quái thú ba đầu lần nữa trình diễn, vẫn như cũ là ba chiêu kia.
- Đây là một loại võ kỹ?
Tâm niệm Diệp Chân vừa động, lực lượng Thần Hồn toàn bộ thôi động, toàn lực quan sát bắt đầu tìm hiểu huyễn cảnh.
Một màn cảnh tượng này không sai biệt lắm cùng với bí cảnh bên trong Phù Vân Động mà Diệp Chân học được Phù Vân Chỉ, nhưng không rõ ràng như bí cảnh trong Phù Vân Động, bắt đầu tìm hiểu cực kỳ tối nghĩa.
Cũng không biết nhìn bao lâu, khi hai mắt Diệp Chân trừng tròn xoe đến chua xót chịu không nổi, đột nhiên thấy hoa mắt, hắc long uy phong lẫm lẫm đầu có hai sừng trên bầu trời ở trong mắt Diệp Chân không biết làm tại sao lại biến thành một võ giả mặc áo đen, bộ mặt mơ mơ hồ hồ.
Quỹ tích ra quyền, đột ngột trở nên vô cùng rõ ràng trong đôi mắt Diệp Chân, thậm chí khi Diệp Chân động thần niệm cẩn thận lĩnh hội, từng đạo lộ tuyến hành công phức tạp cũng hiển hiện từ trên người võ giả áo đen kia.
Trong thời gian ngắn, một thanh âm kỳ dị lại cực kỳ mịt mờ dạy bảo từ trong miệng võ giả áo đen ra quyền xuất hiện trong đầu Diệp Chân.
Hắc Long Bãi Vĩ!
Hắc Long Thần Trảo!
Hắc Long Bá Quyền!
Ba chiêu này là Hắc Long Bá Thiên thức!