Chương 418 Tả Tân Hố Tông Môn
Hoa lão gia tử, ngươi có phải hay không thông qua bí pháp nào đó, cho rằng lệnh tôn bị đệ tử Huyễn Thần tông bọn ta tính kế sát hại?
Thanh Dực chỉ vào một đống phế tích trong đại điện tông môn ở phía dưới, Tả Tân, Ôn Tử Mặc cầm đầu mười hai đệ tử chân truyền của Huyễn Thần tông vẫn bị thủy hỏa linh liên vây khốn.
Thanh Dực có thể trở thành đại trưởng lão của Huyễn Thần tông, đồng thời rất được chưởng giáo Phù Đông Hưng nể trọng, tuyệt đối không phải chỉ là danh hão.
Từ lúc hai phe ngưng chiến, hắn có đầy đủ thời gian làm cho suy nghĩ thông suốt cả chuyện, rất nhanh ra kết luận, bằng không, Thiên Nam Hoa gia cũng sẽ không hạ tử thủ liều mạng!
- Người Hoa gia bọn ta chưa có điên, nếu không phải hoàn toàn chắc chắn, như thế nào ăn miếng trả miếng triển khai trả thù? Hừ, các ngươi làm cho Thiên Nam Hoa gia bọn ta tuyệt hậu, vậy chúng ta sẽ làm cho Huyễn Thần tông các ngươi triệt để mất đi ngày mai!
Gương mặt Hoa Diễn âm lãnh, nếu không phải bởi vì mấu chốt huyết mạch mà Thanh Dực nói, hắn tuyệt đối sẽ không dừng tay, dù liều hết Hoa gia, hắn cũng không tiếc.
Hoa gia tuyệt hậu, những gia nô Hồn Hải cảnh của Hoa gia tỉ mỉ bồi dưỡng, giữ lại làm gì?
Liều hết là tốt nhất!
- Hoa lão gia tử, chúng ta trước không kể tới chứng cớ của ngươi thật hay giả, ta chỉ muốn mời Hoa lão gia tử trước tiên nghĩ một vấn đề!
- Nếu thật sự do Huyễn Thần tông bọn ta mưu hại Hoa Vô Song, như vậy hôm nay Hoa gia các ngươi quy mô tiến tông, chúng ta sao lại không chút phòng bị? Để các ngươi tập kích thành công?
- Nếu có tâm đối phó Hoa gia các ngươi, dù Hoa lão gia tử ngươi uy mãnh cũng không đấu lại hai thái thượng trưởng lão của Huyễn Thần tông ta?
Thanh Dực hỏi.
Hoa Diễn cũng không lập tức lên tiếng, lấy sự lão lạt của lão há nhìn không ra điểm này, nhưng mà chỉ muốn báo thù cho cháu trai, căn bản không suy nghĩ nhiều.
Bây giờ nghĩ lại, Huyễn Thần tông xác thực không ác ý gì với bọn hắn, bằng không, cũng sẽ không mặc cho hai mươi võ giả Hồn Hải cảnh của Thiên Nam Hoa gia bọn hắn tiến vào nội bộ Huyễn Thần tông.
Bằng không, chỉ dựa vào đại trận hộ sơn của Huyễn Thần tông cũng đã đủ làm cho Thiên Nam Hoa gia nhận kết đắng.
Hoặc nói, Huyễn Thần tông thật muốn đối phó Thiên Nam Hoa gia, sau khi thả bọn họ đi vào. Sớm bố trí thiết hạ mai phục, nếu thế thì ngoại trừ lão tổ tông Thiên Nam Hoa gia Hoa Diễn ra, những người khác sẽ tuyệt tử.
- Coi như mấy người bề trên của Huyễn Thần tông các ngươi không mưu hại tôn nhi của ta, nhưng tôn nhi của ta trăm phần trăm bị đệ tử chân truyền Huyễn Thần tông các ngươi mưu hại. Chỉ bằng điểm này, ta diệt cả nhà Huyễn Thần tông các ngươi đều không vấn đề gì.
Lời Hoa Diễn vừa nói, chưởng giáo Phù Đông Hưng và Thái Thượng trưởng lão Huyễn Thương lập tức nổi giận, dưới ánh mắt cầu khẩn của Thanh Dực, hai người cố nhẫn nhịn đè xuống hỏa khí.
Không cách nào, ai bảo đại nghiệp của Huyễn Thần tông liên luỵ rất nhiều.
Điều quan trọng nhất của Thiên Nam Hoa gia cũng chính là đích hệ huyết mạch, đến lúc đó, coi như Thiên Nam Hoa gia bị hủy diệt, tùy tiện tìm một chỗ, mấy chục trên trăm năm qua đi, lại thành đại gia tộc.
Nhưng Huyễn Thần tông thì khác, nếu lực lượng hao tổn quá lớn, không chỉ có Huyễn Thần tông sẽ bị diệt, ngay cả toàn bộ Huyễn Thần đế quốc đều phải lâm vào cảnh bấp bênh.
- Tốt, chỉ cần Hoa lão gia tử không cho rằng bề trên Huyễn Thần tông bọn ta tận lực mưu hại lệnh tôn là được! Vậy kế tiếp sẽ dễ làm!
- Cái gì mà dễ xử lý? Thanh Dực, ta khuyên ngươi vẫn nên nói tung tích huyết mạch của Vô Song tôn nhi cho lão phu, bằng không, hôm nay cho dù không diệt được Huyễn Thần tông các ngươi, chỉ còn lại một mình lão phu thoát được, đến lúc đó lão phu có phải liều cái mạng già này, tấm mặt mo này cũng không cần, ám sát đánh lén, cũng phải hủy diệt Huyễn Thần tông!
Lời vừa nói, sắc mặt bọn người chưởng giáo, Thái Thượng trưởng lão đại biến.
Nếu sắc mặt một cường giả Chú Mạch cảnh bị kéo xuống, dùng các loại thủ đoạn bỉ ổi cả ngày lẫn đêm đánh lén Huyễn Thần tông, vậy thì không cần phải bao lâu, Huyễn Thần tông ngoại trừ hủy diệt, cũng không còn lối sống!
- Chuyện huyết mạch, ta nhất định sẽ nói cho ngươi biết, nhưng hiện tại, phải lột bỏ từng tầng từng tầng, giải khai hiểu lầm.
- Xin hỏi Hoa lão gia tử, ngươi như thế nào kết luận đệ tử chân truyền Huyễn Thần tông bọn ta mưu hại Hoa Vô Song?
Thanh Dực hỏi.
Ánh mắt Hoa Diễn phát lạnh, đè nén nộ khí chậm rãi nói.
- Huyết mạch Hoa gia ta vốn đơn bạc, cho nên trên vật phẩm thiếp thân của mỗi một huyết mạch đích hệ đều sẽ lưu lại một tia lạc ấn Thần Hồn do trưởng bối trong nhà lưu lại. Lạc ấn này dùng bí pháp luyện thành, có thể bốn mươi năm không tiêu tan.
- Trữ vật giới chỉ, dây chuyền, bảo giáp, bảo phiến của tôn nhi Vô Song ta đều có lưu lại lạc ấn Thần Hồn được lão phu bí chế, lão phu có thể rõ ràng cảm ứng được, trữ vật giới chỉ Hoa Vô Song của ở chỗ này!
Ách, Hoa Diễn cắn răng chỉ tay xuống mười hai đệ tử chân truyền của Huyễn Thần tông đang bị thủy hỏa linh liên vây khốn phía dưới.
- Cái này....
Thanh Dực cũng ngây dại, không ngờ, bằng chứng của Hoa gia vậy mà lại như vậy.
- Hoa lão gia tử, là ai? Vẫn mong ngươi chỉ rõ, để cho chúng ta thẩm vấn hỏi ra chân tướng!
Nghe vậy, Hoa Diễn lại trầm mặc không nói.
- Hoa lão gia tử, chẳng lẽ ngươi muốn lệnh tôn cứ như vậy bị chết không minh bạch? Coi như hắn chết bởi đệ tử chân truyền Huyễn Thần tông ta, cũng phải hỏi rõ ràng tình hình lúc đó chứ?
- Là bị mấy người vây giết, hay bị phục sát, hoặc còn có những người khác tham dự?
- Hoa lão gia tử ngươi sẽ không cho rằng mười hai đệ tử chân truyền phía trước có năng lực độc lập chém giết Hoa Vô Song?
- Đương nhiên không!
Hoa Diễn như một đầu hùng sư bị chọc giận bạo hống.
- Trúc nhi, đi bắt hung thủ tới đây!
Nghe vậy, thân hình Hoa Trúc khẽ động, xông về phía mười hai đệ tử chân truyền của Huyễn Thần tông, khiến cho trái tim bọn họ cùng lúc treo lên, thậm chí hai mặt nhìn nhau.
Tả Tân cũng ở bên trong, đều nhìn về phía các sư huynh đệ khác, bởi vì mỗi một người trong bọn họ rất rõ ràng, bọn hắn không xuống tay với Hoa Vô Song.
- A?
Ba!
Một mặt quạt to lớn lao xuống vả mạnh miệng vào mặt, Tả Tân chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, miệng phun đầy máu, cả người giống như đằng vân giá vũ bị nâng lên thiên không, những sư huynh đệ khác thì nhìn trợn tròn mắt.
- Tả đại sư huynh, làm sao có thể?
Phương xa, Diệp Chân xuyên qua mắt của tiểu Miêu quan sát mọi việc, nhẹ nhàng thở dài một hơi.
Hắn biết, từ lúc Tả Tân bị bắt, chỉ cần Thanh Dực duy trì loại trạng thái hiện tại, hiềm nghi của Huyễn Thần tông sẽ bị xóa.
Coi như không xoá được, chuyện này sau khi được mấy người lão lạt như Thanh Dực, Hoa Diễn, Hoa Trúc, Phù Đông Hưng, Huyễn Thương, Thiên Huyễn Ưng Vương tầng tầng phân tích kĩ, coi như tìm không ra chân tướng cũng cách chân tướng không xa.
Đến lúc đó, phiền toái của Diệp Chân sẽ đến.
Diệp Chân có chút đáng tiếc, cũng có chút bội phục Thanh Dực.
Nếu không phải Thanh Dực ngăn cơn sóng dữ, chỉ sợ Thiên Nam Hoa gia và Huyễn Thần tông đã đổ máu tới cùng, lấy thực lực không chênh lệch lắm của hai nhà, cho dù ai thắng, đều là chiến thắng thảm hại không nỡ nhìn.
Còn lại một nhà, thời gian dài cũng không cách nào gây sự với Diệp Chân hắn.
Nhưng hiện tại, võ giả Hồn Hải cảnh liều mạng còn vài người, nhưng chủ lực chân chính, cường giả Chú Mạch cảnh vẫn tồn tại như cũ.
Huyễn Thần tông có ba cường giả Chú Mạch cảnh. Một trọng thương hôn mê, chưởng giáo Phù Đông Hưng cũng bị thương không nhẹ, nhưng thực lực vẫn còn đó.
Nhưng đối với Huyễn Thần tông, Diệp Chân không lo lắng, đại nghiệp của Huyễn Thần tông gia liên lụy nhiều, kẻ địch cũng nhiều, căn bản không khả năng xuất hết cả tông giết đến Tề Vân tông trả thù.
Diệp Chân lo lắng Thiên Nam Hoa gia.
Chính như vừa rồi Hoa Diễn nói, Thiên Nam Hoa gia không còn hi vọng, chỉ cần lão gia hỏa này triệt để không biết xấu hổ, ẩn nấp ở một nơi bí mật gần đó ám sát đánh lén, đừng nói Tề Vân tông, dù Huyễn Thần tông cũng phải bó tay hết cách, kết quả cuối cùng, chỉ có thể là hoàn toàn hủy diệt.
Không hề nghi ngờ, thực lực mà Hoa Diễn biểu hiện ra vô cùng kinh khủng.
Mặc dù Diệp Chân không biết tu vi Hoa Diễn ở tầng thứ mấy của Chú Mạch, nhưng luận về đơn đả độc đấu, bất luận một cường giả Chú Mạch cảnh nào của Huyễn Thần tông đều không phải đối thủ của hắn.
Như vậy, chưởng môn Quách Kỳ Kinh của Tề Vân tông cũng không thể nào là đối thủ của Hoa Diễn.
Có một người kinh khủng như vậy ẩn ở một nơi bí mật gần đó, chỉ sợ sẽ ngày đêm hoảng sợ.
Diệp Chân chau mày, hắn nhất định phải ra một biện pháp giải quyết Hoa Diễn.
Bằng không, Tề Vân tông, thân nhân của Diệp Chân, thậm chí tất cả những người liên quan tới Diệp Chân đều sẽ gặp phải đại họa.
- Làm sao bây giờ? Cầu viện Vạn Tinh Lâu?
Diệp Chân cau mày, khổ sở suy tư....
- Thấy không, Phù chưởng giáo, thấy không, đây là trữ vật giới chỉ của tôn nhi Vô Song của ta, bên trên có ám văn đặc hữu của Hoa gia ta, còn có lạc ấn Thần Hồn do lão phu tự mình lưu lại, hiện tại lại ở trên tay của đệ tử chân truyền Huyễn Thần tông các ngươi!
Hoa Diễn giơ tay trái Tả Tân mà bi thương cười to, trong lúc bi thương cười to, có chút phát kình, tay trái của Tả Tân lập tức đứt tận gốc, một tay gãy máu me đầm đìa bị Hoa Diễn nâng trong tay, không ngừng lay động.
- Nhìn, các ngươi nhìn, bằng chứng, đây chính là bằng chứng! Có bằng chứng này ở đây, dù cho tất cả mọi người của Huyễn Thần tông các ngươi chết đi cũng không bồi được cái mạng của cháu ta!
- Không....
- Ta không!
- Ta không giết Hoa công tử!
Lúc này, Tả Tân mơ mơ màng màng mới kêu thảm một tiếng, không quản tới tay gãy đang đau đớn, hô to.
Hắn rất rõ ràng hạ tràng nếu hắn bị xác nhận là hung thủ.
- Đại trưởng lão, ta thực sự không! Dù ta có muốn giết Hoa công tử, cũng phải có thực lực kia! Đừng nói một người ta, dù có hai ba ta, cũng không phải đối thủ của Hoa công tử!
Tiếng hô của Tả Tân khiến Thanh Dực chau mày.
- Không phải ngươi! Như vậy là ai? Ngươi đừng nói cho lão phu, trữ vật giới chỉ này là ngươi nhặt?
Hoa Diễn cười lạnh.
- Tả Tân, mau nói, ngươi từ đâu mà có trữ vật giới chỉ này, không nói thật, ngay cả lão phu cũng không thể nào cứu được ngươi!
Thanh Dực quát.
- Trữ vật giới chỉ?
Thần sắc Tả Tân xiết chặt, thiếu chút nữa đã hối hận thối ruột gan, nếu sớm biết trữ vật giới chỉ này có gia thế lớn như vậy, đánh chết hắn cũng sẽ không cầm.
- Chẳng lẽ là đại sư huynh Bộ Trường Thiên?
- Là Đại sư huynh Bộ Trường Thiên! Ở bên trong Hắc Long bí cung, ta nhận được báo động cầu viện của Đại sư huynh phát ra, sau khi đuổi tới, chỉ phát hiện thi thể của Đại sư huynh!
- Lúc đó, ta phát hiện trên ngón tay Đại sư huynh có thêm trữ vật giới chỉ mà ta chưa từng thấy qua, lòng tham nổi lên... Sau đó, ta cầm....
Tả Tân đã không lo được nhiều như vậy, một mạch đem chân tướng nói ra hết.
Nghe vậy, Thanh Dực ngẩn ngơ, thiếu chút nữa phun ra một ngụm lão huyết.
Kết quả là lòng tham của Tả Tân làm hại tông môn bị đại họa, nếu hắn nộp trữ vật giới chỉ này lên, trưởng lão tông môn khẳng định sẽ phát hiện khí tức của lạc ấn Thần Hồn, như thế nào sẽ gây ra tình trạng hiện giờ!
Giờ khắc này, Thanh Dực thật sự muốn chém chết Tả Tân!
- Ngươi… Cái tên liên lụy tông môn này, làm sao dám có lòng tham như thế, dám tham vật như vậy cũng không báo cáo lên trên, sao ngươi không chết luôn đi!
Lão tổ tông Hoa gia Hoa Diễn lại cười rộ, tiếng cười như thương vượn khấp huyết, dị thường thê lương!
- Là đệ tử Bộ Trường Thiên của Huyễn Thần tông các ngươi giết tôn nhi Hoa Vô Song của ta, Thanh Dực, ngươi còn lời gì làm cho nói!
- Phù Đông Hưng, chính miệng đệ tử Huyễn Thần tông các ngươi nói, ngươi còn lời gì làm cho nói!
Hoa Trúc cũng rống giận.
Trong thời gian ngắn, bọn người Phù Đông Hưng, Thanh Dực, Huyễn Thương không ngừng đổ mồ hôi lạnh trên trán!