← Quay lại trang sách

Chương 419 Sưu Hồn

Thanh Dực, lần này, cho dù ngươi có dẻo miệng thế nào cũng không thể nói gì hơn?

Thần sắc Hoa Diễn đột ngột trở nên băng lãnh.

- Nói cho ta biết tung tích của huyết mạch của Vô Song tôn nhi, chỉ cần xác định đó là huyết mạch của nó, chuyện này có thể dừng ở đây! Đến lúc đó, chỉ cần làm cho những người này chôn cùng tôn nhi của ta, việc này có thể xóa bỏ!

Vung tay lên, Hoa Diễn trực tiếp chỉ tới mười hai đệ tử chân truyền của Huyễn Thần tông đã tham gia Hắc Long bảng.

Mắt Phù Đông Hưng tối sầm, thiếu chút nữa trồng ngược xuống từ không trung.

Còn nói tới đây là ngừng, còn nói xóa bỏ!

Hơn mười trưởng lão có tình cảm gắn bó với Huyễn Thần tông chết vô ích.

Còn muốn mười hai đệ tử chân truyền chôn cùng!

Mười hai đệ tử chân truyền tham gia Hắc Long bảng, toàn bộ đều là tinh anh của Huyễn Thần tông!

Nếu bọn họ bị chôn cùng là xong chuyện, như vậy trong tương lai ba mươi năm thậm chí năm mươi năm sau, Huyễn Thần tông sẽ dậm châm tại chỗ.

Thái Thượng trưởng lão Huyễn Thương nghe vậy cũng tối sầm mặt, có bộ dáng như rất muốn liều mạng cùng Hoa Diễn.

Thanh Dực đánh mắt bảo chưởng giáo đừng nóng vội, dù sao, cái gọi huyết mạch kia chính là mệnh môn của Hoa gia, còn nắm giữ trong tay hắn.

- Hừ, mạng của đệ tử Huyễn Thần tông ta giống như thứ không đáng tiền vậy sao?

Thanh Dực, chuyện huyết mạch của Hoa gia, mau truyền âm cho thái thượng Đại trưởng lão, làm cho thái thượng Đại trưởng lão trực tiếp diệt sát, cùng lắm thì cá chết lưới rách, tất cả mọi người xong đời!

Phù Đông Hưng cũng nổi giận!

- Cá chết lưới rách? Tất cả mọi người xong đời?

Đột nhiên, Hoa Trúc không những không giận mà còn cười. Hơn nữa cười đến vô cùng xán lạn.

- Phù chưởng giáo, xem ra, các ngươi còn nghĩ sẽ ăn chắc Hoa gia bọn ta? Thật sự cho rằng Hoa gia ta không còn ai? Thật cho rằng tổ tông Hoa gia ta tiến về ngoại vực tìm kiếm cơ duyên đột phá tu vi đã chết rồi?

- Có một việc tốt báo cho ngươi biết, mười hai năm trước, thái gia gia Hoa Minh Hạo từng một lần trở lại, tu vi của hắn đã đạt tới Khai Phủ cảnh đỉnh phong!

- Biết thái gia gia Hoa Minh Hạo của ta là ai chăng? Một người độc diệt Chân Viêm Môn của Huyễn Thần đế quốc khi xưa, cùng Long Vương Giải Thiên Hà một đạo hủy diệt Huyết Thần Giáo. Hoa Trung Kiếm Tiên Hoa Minh Hạo!

- Hoa Minh Hạo.... Hắn còn sống?

Thần sắc thái thượng Đại trưởng lão Huyễn Thần tông đột ngột trở nên tái nhợt.

- Ha ha, không chỉ thái gia gia còn sống, tổ gia gia Hoa Vương, ừm. Chính là Hoa Vương năm trăm năm trước bức tử đương đại chưởng môn Hô Duyên Tứ của Huyễn Thần tông các ngươi đó.

Hai mươi lăm năm trước, cũng chính là thời khắc Hoa Vô Song con ta ra đời cũng trở về qua một chuyến, còn tự thân dịch cân tẩy tủy cho Vô Song. Ừm, tu vi của hắn đã đột phá đến Khai Phủ cảnh!

- Đột phá đến Khai Phủ cảnh.....

Bờ môi Huyễn Thương run rẩy.

- Thì đã sao? Chờ lần tới bọn hắn trở về. Hoa gia các ngươi đã sớm xong đời!

Huyễn Thần tông bọn ta cũng sớm xong đời, bớt lấy những chuyện không thấy ra dọa chúng ta!

- Hoa gia các ngươi, xem ra cũng chỉ có chút bản lãnh này, dựa vào dư uy của tiền bối dọa người khác!

Phù Đông Hưng cười nhạo.

- Đúng vậy. Đến lúc đó, Hoa gia chúng ta, còn có Huyễn Thần tông các ngươi đều xong đời! Nhưng thái gia gia của ta từng nói, nếu Thiên Nam Hoa gia bị hủy diệt, như vậy toàn bộ Huyễn Thần đế quốc cũng không phải tồn tại!

- Hủy diệt toàn bộ Huyễn Thần đế quốc sao? Hắn làm nổi sao?

- Ngươi có thể hỏi một chút Huyễn Thương, tác phong của Hoa Trung Kiếm Tiên Hoa Minh Hạo như thế nào!

Nói đến đây, trên mặt Hoa Trúc đột nhiên hiển hiện một tia tự ngạo.

- Tất cả, đối với diệt tộc, Hoa gia chúng ta cho tới bây giờ chưa sợ, cho tới bây giờ đều chưa sợ!

- Bởi vì bất kể như thế nào, đến lúc đó, toàn bộ Huyễn Thần đế quốc thậm chí hơn phân nửa sinh linh của Hắc Long Vực,đều sẽ chôn cùng Hoa gia chúng ta!

- Hừ, muốn diệt Hoa gia chúng ta, bọn hắn có bản lãnh kia sao?

Hoa Diễn cười lạnh.

Hí!

Phương xa, Diệp Chân lần nữa hít vào một ngụm khí lạnh.

Hoa gia lại còn có hai lão quái vật sống ở ngoại vực, có một người đã đột phá Khai Phủ cảnh, trong thời gian ngắn, Diệp Chân có một loại cảm giác da đầu tê dại.

Thanh Dực suy tư một lúc, đột nhiên con mắt sáng ngời.

- Chưởng giáo, Hoa lão gia tử, ta đột nhiên có một nghi hoặc, các ngươi lại nghe một chút, nhìn có thể hay không giúp ta giải đáp?

Hoa Diễn gắt gao nhìn chằm chằm Thanh Dực, cuối cùng, hoả khí trong mắt vẫn được ép xuống.

Vô Song có con nỗi dõi, vậy nói rõ Hoa gia còn có hi vọng!

Vì hi vọng của Hoa gia, chỉ có thể nhịn.

- Nói!

- Vừa rồi liệt đồ Tả Tân nói, hắn lấy được chiếc nhẫn trữ vật này từ từ trên thi thể của đại đệ tử chân truyền Bộ Trường Thiên đã chết của Huyễn Thần tông chúng ta!

Như vậy, là ai đã giết Bộ Trường Thiên?

Nếu nói Hoa Vô Song và Bộ Trường Thiên giao thủ, vì sao người chết lại là Bộ

Trường Thiên?

Nếu nói Bộ Trường Thiên giết Hoa Vô Song, lại có người giết Bộ Trường Thiên, người kia vì sao không cầm lấy đồ vật trên người Bộ Trường Thiên chứ?

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là, đại đệ tử Bộ Trường Thiên của tông ta căn bản không có năng lực giết Hoa Vô Song, cho dù phục kích cũng không thành! Điểm này, có thể nhìn ra tại thi đấu xếp hạng Hắc Long Bảng!

- Như vậy, đủ loại nghi vấn! Đến cùng là ai giết Hoa Vô Song, ai giết Bộ Trường Thiên? Lại hoặc nói, mọi việc đều là âm mưu?

....

Theo vấn đề mà Thanh Dực nói, đám người Hoa Diễn, Hoa Trúc, Phù Đông Hưng, Huyễn Thương đều nhíu chặt mày, không suy nghĩ thì không biết, một khi suy nghĩ, trong này xác thực có vô vàn điểm đáng ngờ.

- Nếu như Hoa gia các ngươi nguyện ý tra ra hung thủ thực sự giết Hoa Vô Song, như vậy, cần phải suy nghĩ thấu đáo mấy vấn đề này!

Thanh Dực bổ sung một câu.

- Hừ, trong này quả thật có điểm đáng ngờ, có trời mới biết cái tên Tả Tân này nói có thật hay không, có phải hay không các ngươi nhận một tên lừa đảo cho lừa gạt chúng ta!

Hoa Trúc hừ lạnh một tiếng.

- Cái này...

Thanh Dực có chút chần chờ, nhưng linh quang trên tay Hoa Diễn đã lóe lên, một đôi tay lớn lập tức đắp lên đầu Tả Tân, Thần Hồn ba động bàng bạc đột ngột bay lên.

- Sưu hồn....

Thanh Dực cười khổ.

Phù Đông Hưng chỉ biết cắn răng ken két, đệ tử nhà mình bị người khác sưu hồn ở trước mặt mình, cái này trong mắt Phù Đông Hưng, là sỉ nhục của tông môn, cực độ sỉ nhục!

Dù đệ tử nhà mình phạm phải tội lớn hơn nữa, dù bị giết cũng phải do người chưởng môn này là hắn tới giết, không chịu nổi khi để người khác động thủ.

Nhưng giờ phút này, hắn chỉ có thể đem phần sỉ nhục này sống sờ sờ nuốt vào bụng.

Aaaa....

Trong cổ họng Tả Tân phát ra một loại tiếng rên thảm thiết khiến người ta sợ hãi, tứ chi điên cuồng giãy dụa, hai mắt lồi ra, gân xanh hiện lên trên trán, trên mu bàn tay, giống như đang trải qua một loại thống khổ cực độ.

Máu loãng như mưa phun ra từ trong thất khiếu Tả Tân. Gân xanh bay bổng bắt đầu băng liệt, huyết tiễn từ cái này đến cái khác toát ra từ trên người.

Phốc!

Đầu Tả Tân đột ngột nổ tung như dưa hấu, đỏ trắng phát nổ trong tay Hoa Diễn.

Hoa Diễn lại giống như chưa tỉnh, ngưng thần suy nghĩ.

Một màn này khiến lông tơ Diệp Chân dựng đứng.

Sưu hồn!

Nhìn bộ dáng thống khổ của Tả Tân. Mặc dù im ắng nhưng trong cơn thống khổ đó, chỉ có Tả Tân tự mình biết.

Đột nhiên, Diệp Chân có chút tự trách, hắn đổ tội này lên đầu Tả Tân thật sự có chút hung ác.

Nhưng mà trong nháy mắt, tâm Diệp Chân liền vững như đá.

Nếu không phải hắn đã sớm chuẩn bị, hắn đã sớm cửa nát nhà tan!

- Ừm.... Mấy câu mà tên Tả Tân này nói đều là thật! Hơn nữa, từ trong trí nhớ của Tả Tân được biết, khi hắn đuổi tới hiện trường, Bộ Trường Thiên đã chết từ lâu, hơn nữa hiện trường cũng không có dấu vết từng đánh nhau dữ dội, xác thực quỷ dị!

- Thanh Dực trưởng lão, đã ngươi suy nghĩ chuyện này thấu triệt, ngươi có ý kiến gì không?

Hoa Diễn đột nhiên mở miệng.

Nghe được câu này, Thanh Dực rốt cục thở dài một hơi.

- Hoa lão gia tử, hiện tại ngươi còn cho rằng Huyễn Thần tông ta mưu hại lệnh tôn Hoa Vô Song sao?

- Không thể bài trừ khả năng này!

Hoa Diễn hừ lạnh một tiếng.

- Hoa lão gia tử, thật ra, trước đó khi điều tra, chúng ta đã tra được hung phạm, đáng tiếc, khi đang muốn nói cho các ngươi biết, các ngươi lại phát động tập kích, gây thành thảm như hiện tại!

Thanh Dực nói.

- Hung phạm là ai!

- Diệp Chân!

- Người đứng đầu Hắc Long Bảng, Diệp Chân!

- Có lẽ Hoa gia các ngươi cũng tra không ra một chút về tin tức Hắc Long Bảng?

- Lệnh tôn Hoa Vô Song đã từng luôn mồm muốn lấy mạng Diệp Chân kia! Nhưng trong quá trình luận võ, lệnh tôn lại tiếc bại vào tay Diệp Chân, hơn nữa kém một chút đã mất mạng!

- Hơn nữa, trong số bảy mươi hai cường giả tại Hắc Long Bảng, người có năng lực giết Hoa Vô Song, lại có cừu hận với Hoa Vô Song, chỉ có một mình Diệp Chân! Hơn nữa, cái tên Diệp Chân này, vừa lúc có thù oán cùng Huyễn Thần tông bọn ta!

Đúng vậy, nhất định là sau khi Diệp Chân giết Hoa Vô Song, vu oan Huyễn Thần tông bọn ta!

- Tặc tử!

- Vậy mà lại như thế!

Gương mặt Phù Đông Hưng ngạc nhiên, hai tay nắm thành quyền bấu chặt vào nhau.

- Tên tiểu nhân Diệp Chân, bản chưởng giáo nhất định phải chém ngươi thành muôn mảnh!

Trong thời gian ngắn, toàn bộ trên dưới Huyễn Thần tông, từng người đều hận đến không thể xẻ thịt Diệp Chân rửa mối huyết nhục.

Xa xa, Diệp Chân lại nhìn tới ngây người.

Mẹ nó, cái này cũng có thể.

Thanh Dực này thật lợi hại, nhanh như vậy đã suy đoán tiền căn hậu quả chuyện này rành mạch.

Diệp Chân thấy rõ, thật ra, Huyễn Thần tông hẳn cố ý vu oan cho hắn.

Nhưng sau khi vu oan đến trên đầu Diệp Chân, trước sau như một, toàn bộ hiểu rõ tiền căn hậu quả chuyện này! Sau đó, triệt để nổi giận.

Đương nhiên, coi như chuyện này không phải Diệp Chân làm, Huyễn Thần tông lúc này cũng định vu oan cho hắn.

- Chẳng lẽ hung thủ thật chính là tên Diệp Chân đó?

Hoa Diễn cau mày, đúng như Thanh Dực nói, Hoa gia cũng có tình báo nhất định phát ra, đã tra xét chuyện Hắc Long Bảng.

Mà nhẫn trữ vật của Hoa Vô Song được phát hiện trong Hắc Long bí cung, nói cách khác, hung thủ có thể tiến vào Hắc Long bí cung chỉ có thể là một trong số bảy mươi hai võ giả tham gia Hắc Long Bảng.

Mà có năng lực giết Hoa Vô Song chỉ có người xếp thứ nhất Hắc Long Bảng, Diệp Chân, tình nghi lớn nhất!

Trong thời gian ngắn, Hoa Diễn liền có quyết định!

Cùng lắm thì đạp biến thiên hạ, bắt hết bảy mươi hai võ giả đã tham gia Hắc Long Bảng tới sưu hồn, tìm ra hung phạm rồi báo thù cho tôn nhi.

Mục tiêu thứ nhất, chính là tên đứng đầu Hắc Long Bảng, Diệp Chân!

Nhưng mà, chuyện đầu tiên trước mắt cần giải quyết là tìm được huyết mạch của Hoa Vô Song.

- Trúc nhi, chờ sau khi tìm được huyết mạch của Vô Song, cha con ta sẽ tìm từng người trong số bảy mươi hai võ giả Hắc Long Bảng, sưu hồn chém giết từng tên một, tìm ra hung phạm, báo thù cho tôn nhi!

- Mục tiêu thứ nhất, chính là đứng đầu Hắc Long Bảng.... Diệp Chân!

Giọng của Hoa Diễn vừa ra khiến Diệp Chân cách đó không xa đột ngột rùng mình.

Nghe vậy, Thanh Dực lại thở dài một hơi, tai hoạ diệt tông này cuối cùng đã vượt qua.

- Thanh Dực, huyết mạch của Vô Song ở nơi nào, hiện tại có thể nói chưa?

Hoa Diễn chậm rãi hỏi.

Trong mắt Thanh Dực lóe lên một tia phức tạp, khẽ gật đầu, hung ác hạ quyết tâm.

- Huyết mạch có liên quan tới lệnh tôn Vô Song, ta cũng không phải quá chắc chắn, chỉ có một tình báo truyền đến!

Thanh Dực không dám nói quá vẹn toàn!

- Nói!

- Theo tình báo, nữ đệ tử chân truyền Lục La của Thanh La tông của Huyễn Thần đế quốc đã từng có một đoạn.... Nghiệt duyên với Hoa Vô Song!

Phương xa, Diệp Chân nghe được câu này, trong nháy mắt ngẩn ra.

Trong nháy mắt tiếp theo, gân xanh trên trán Diệp Chân nhảy loạn, giận không kềm được chỉ vào Thanh Dực, mắng to.

- Thanh Dực, lão già ngươi còn biết xấu hổ hay không, ta nguyền rủa tổ tông nhà ngươi!

Xoát!

Cơ hồ là lúc Diệp Chân giận mắng, ánh mắt mọi người đều nhìn về phương hướng âm thanh truyền tới!