Chương 453 Năng Lượng Của Diệp Chân
Có ý gì?
Chân mày Đại Nguyên Soái Cổ Triệu Qua cau lại, khuôn mặt đột ngột âm trầm xuống.
- Diệp Chân, xuất động Chiến Hồn Huyết Kỳ trợ chiến đông chinh, chính là kết quả đế quốc cùng cộng đồng Tề Vân tông thương nghị, nếu ngươi dám kháng lệnh không phối hợp đông chinh...
Sau đó, Đại Nguyên Soái Cổ Triệu Qua chưa hề nói, nhưng lại không nói cũng hiểu, một sát na này, vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên nghiêm trọng.
Nhìn biểu lộ nghiêm túc dị thường của đám người, Diệp Chân lại cười khẽ một tiếng.
- A, Đại Nguyên Soái nói quá lời! Không phối hợp đông chinh, làm sao lại như vậy? Ta chẳng qua chỉ không muốn làm đồ bỏ như đặc sứ đầu quân thôi!
Bên trong tiếng nói chuyện của Diệp Chân, một đạo tín phù đột ngột vung ra từ trong tay Diệp Chân, phóng lên tận trời, cấp tốc biến mất tại phía trên đế đô.
- Không làm đặc sứ tòng quân, ngươi muốn làm cái gì?
Cổ Triệu Qua cau mày, có chút buồn bực, cũng có chút bất đắc dĩ. Diệp Chân cầm trong tay Chiến Hồn Huyết Kỳ, liền là một đại gia, cũng không thể đắc tội quá mức.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao Cổ Triệu Qua vừa vào cửa đã thiết kế lừa gạt Chiến Hồn Huyết Kỳ trong tay Diệp Chân!
Nếu Chiến Hồn Huyết Kỳ - đại sát khí không cách nào nắm giữ này tại trong tay người mình tín nhiệm có thể tùy ý sai khiến, vô cùng không tiện, thậm chí sẽ đãi lầm chiến cơ.
- Tốt, Vũ An Hầu, nể mặt Chiến Hồn Huyết Kỳ, ngươi muốn quân chức gì, ngoại trừ độc lập độc quân ra, lão phu đều có thể thỏa mãn ngươi.
Cổ Triệu Qua chủ động làm ra nhượng bộ.
Diệp Chân lại có thâm ý khác nhìn thoáng qua dũng tướng quân tướng quân Sở Hà, chậm rãi lắc đầu.
- Nguyên soái, thứ ta muốn, ngươi không cho được!
Nghe vậy, trường mi Cổ Triệu Qua giương lên định phát tác.
- Cực khổ nguyên soái chờ một lát một lát, chẳng mấy chốc sẽ biết!
Diệp Chân bổ sung một câu.
Cổ Triệu Qua chau mày, hắn đã hiểu được, Diệp Chân đang thông báo cho cao tầng, yêu cầu chức vị quan trọng gì đó.
Có điều, cao tầng Diệp Chân thông báo, sợ chỉ có chưởng môn hoặc trưởng lão Tề
Vân tông.
Rất rõ ràng, Diệp Chân tính toán không nhỏ.
Chẳng qua, theo Cổ Triệu Qua, quân quốc đại sự. Há lại một cái phù tấn của Diệp Chân có thể thay đổi. Chưởng môn Quách Kỳ Kinh Tề Vân tông tuyệt đối sẽ lấy đại cục làm trọng.
Nói thật, Cổ Triệu Qua nghĩ đúng, đứng tại góc độ đế quốc, chưởng môn Quách Kỳ
Kinh Tề Vân tông khẳng định sẽ lấy đại cục làm trọng. Tuyệt đối sẽ không quá phận thiên vị đệ tử trong môn.
Nhưng Cổ Triệu Qua lại đánh giá thấp địa vị của Diệp Chân bên trong Tề Vân tông.
Hoặc nói, Cổ Triệu Qua đánh giá vô cùng thấp lực ảnh hưởng của Diệp Chân bên trong Tề Vân tông.
Diệp Chân hai năm nay xông xáo bên ngoài, rất nhiều kinh người chiến tích. Chỗ khu vực biên giới Hắc Long Vực, Hắc Thủy quốc đều biết được, cũng chỉ có hoàng thất Hắc Thủy quốc thông qua kênh đặc thù đạt được một bộ phận chiến tích kinh người của Diệp Chân.
Nhất là từ Diệp Chân lấy sức lực một người quấy Thiên Nam Hoa gia cùng Huyễn Thần tông sống mái với nhau, đồng thời để Thiên Nam Hoa gia diệt tộc, Huyễn Thần tông nguyên khí đại thương, chưởng môn Quách Kỳ Kinh từ một loại trình độ nào đó mà nói đã đem Diệp Chân ngang hàng đối đãi.
Không còn đơn thuần đối đãi Diệp Chân như một tên đệ tử chân truyền, bất cứ hành động nào của Diệp Chân, đừng nói đệ tử chân truyền, đến cả trưởng lão Hồn Hải cảnh, thậm chí chưởng môn Quách Kỳ Kinh hắn cũng không nhất định làm được.
Huống chi, Diệp Chân lại còn hai lần bắt giữ trưởng lão Thanh La tông - Thiên Trụ chân nhân, chiến tích kinh người cỡ đó phần chiến tích này biểu hiện ra thực lực, sau đó Diệp Chân cùng Liêu Phi Bạch đại chiến biểu hiện ra thực lực đủ để cho địa vị Diệp Chân tại Tề Vân tông không giống bình thường.
Hắc Thủy Vương Thành cách Tề Vân tông cũng không qua, vạn dặm khoảng cách mà thôi, nửa khắc đồng hồ không được, chưởng môn Quách Kỳ Kinh đã nhận được phù tấn của Diệp Chân.
Nhìn một lần, vẻn vẹn suy tính mấy hơi về sau, Quách Kỳ Kinh hoàn toàn đáp ứng thỉnh cầu của Diệp Chân bên trong phù tấn, không bao lâu, ba đạo lạc ấn có khí tức phù tấn thần hồn Quách Kỳ Kinh liền bay về phía Hắc Thủy Vương Thành.
- Tiểu tử này, hôm qua còn không chịu chức vụ phó soái, không vui quyền lực, hôm nay liền hướng bản tọa yêu cầu quyền lực càng lớn, thực sự là...
Đang khi nói chuyện, ánh mắt Quách Kỳ Kinh nhìn về phía Hắc Thủy Vương Thành xa xôi.
- Lần này, không biết gia hỏa nào phải xui xẻo....
Theo phù tấn Quách Kỳ Kinh đến Hắc Thủy Vương Thành, lập tức một mảnh gợn sóng im ắng khắp Vương Thành, trong lúc nhất thời phù tấn bay nhanh, bóng người bay nhanh.
Hơn nửa canh giờ thời gian đảo mắt liền qua.
- Vũ An Hầu, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Bây giờ hơn nửa canh giờ thời gian đều đi qua, đừng nói một trận phù tấn, qua lại hai thông phù tấn cũng hoàn thành, ta thấy ngươi vẫn nghe bản soái an bài thì tốt hơn! Mặt khác, bản soái cũng không có bao nhiêu thời gian hầu ngươi ở nơi này dông dài, bản soái còn có chuyện cần giải quyết!
Cổ Triệu Qua nói.
- Nguyên soái nếu có công vụ xử lý, xin cứ tự nhiên, nhưng mà, nếu không chờ chỉ sợ sẽ có phiền toái với nguyên soái đấy!
Diệp Chân để Cổ Triệu Qua đụng phải cây đinh, để sắc mặt hắn lần nữa khó coi.
Một màn này, không khỏi để Minh quốc công Chu Chấn có chút lo lắng, vô luận như thế nào, Diệp Chân đối với hắn đều có ân.
- Hừ, phiền toái tới lại nói...
- Diệp Chân Vũ An Hầu tiếp chỉ!
Đột nhiên, một giọng vịt đực vang lên bên trong nội đường quân bộ.
- Nội thị Đại tổng quản, Ngô công công...
Tất cả tướng lĩnh ở đây đều kinh hãi, ý chỉ trong cung từ truyền chỉ nội thị phẩm giai cao thấp, có thể thấy được trọng lượng của ý chỉ.
Bây giờ truyền chỉ lại là nội thị Đại tổng quản ít ra mặt, lần trước khi xuất hiện đó là khi khi bổ nhiệm Cổ Triệu Qua làm đông chinh Đại Nguyên Soái.
- Thần Diệp Chân Vũ An Hầu tiếp chỉ!
Diệp Chân ủi một cái tay, trên miệng trả lời một câu liền đợi Ngô công công tuyên chỉ. Lúc Diệp Chân gặp đương kim Hoàng đế mới kế vị, hoàng đế đều không cần quỳ, chớ nói chi quỳ nghênh thánh chỉ.
Ngô công công cũng là người biết chuyện, tại chỗ liền tuyên đọc lên.
- Tề Vân tông trưởng lão Diệp Chân anh tư hùng phát, tinh thông chiến trận chi đạo, đặc biệt gia phong Diệp Chân làm nguyên soái, bổ nhiệm trưởng lão Tề Vân tông Diệp Chân làm đông chinh tả phó nguyên soái, thống quân ba mươi vạn nhân mã, cùng chư vị nguyên soái đông chinh, thu phục đất đai bị mất!
- Mặc khác, tả đại quân của Diệp phó nguyên soái, từ quân đến tướng lĩnh đều được Diệp Nguyên soái tự do chọn lựa, tất cả mọi người trong quân đều cần phối hợp!
- Còn nữa, tả đại quân của Diệp phó nguyên soái, độc lập thành quân. Không chịu đông chinh Đại Nguyên Soái, mấy người trong bộ tham mưu tiết chế, tự do tiến thối.
Nói xong, thanh âm Ngô công công nhẹ nhàng giương lên, nói với Diệp Chân.
- Diệp phó nguyên soái, tiếp chỉ đi!
- Thần Diệp Chân cám ơn bệ hạ tín nhiệm!
Nội thị Đại tổng quản Ngô công công khẽ gật đầu một cái, thầm nghĩ bệ hạ muốn không tín nhiệm ngươi đều không được, phù tấn nghiêm mật của Quách chưởng môn như thế, hắn lần đầu tiên nhìn thấy.
Không thấy khi bệ hạ nhận được phù tấn, mặt mũi trắng bệch à.
Các tướng lĩnh khác trong nội đường cũng bị đạo ý chỉ này dọa sợ ngây người.
Nhất là Đại Nguyên Soái Cổ Triệu Qua, trực tiếp thất thần.
Tả đại quân độc lập thành quân, không chỉ được tùy ý chọn trong quân đội, còn cố
ý chỉ ra không chịu Đại Nguyên Soái đông chinh cũng chính là hắn và bộ tham mưu tiết chế. Đây coi như là chuyện gì xảy ra?
Lại nhiều thêm một quân đông chinh sao?
- Ngô công công. Xin hỏi đạo ý chỉ này....
- Đại Nguyên Soái. Tiếp chỉ đi!
Mí mắt Ngô công công giật một cái, lại lấy ra thêm một phần thánh chỉ khác, mở ra.
Nhìn thấy thánh chỉ, Cổ Triệu Qua lập tức quỳ xuống, quỳ nghênh thánh chỉ.
Cái này so sánh cùng Diệp Chân vừa rồi tiếp chỉ, quả thực một cái trên trời, một cái dưới đất.
- Khi tả phó soái quân đông chinh độc lập thành quân, Đại Nguyên Soái Cổ Triệu Qua phải phối hợp chặt chẽ, tuyệt đối không thể sai sót!
Thánh chỉ cho Cổ Triệu Qua rất ngắn gọn, nhưng lại để Cổ Triệu Qua càng thêm phiền muộn.
Có phần thánh chỉ này, trên cơ bản liền đại biểu cho việc đại quân đông chinh sẽ lấy tả đại quân làm chủ, bởi vì những người khác phải phối hợp với tả đại quân.
- Xin hỏi Ngô công công, cái phối hợp này là chỉ toàn bộ, hay chuyện độc lập thành quân này?
Cổ Triệu Qua nhịn không được hỏi một câu.
- Cổ nguyên soái, cái này ta cũng không biết. Hết sức phối hợp đi, tả quân dù sao cũng là quân độc lập.
Ngô công công nói nhăng nói cuội một câu để Cổ Triệu Qua thở dài một hơi, cái phối hợp chặt chẽ này, trông như chỉ là độc lập thành quân, nếu ngay cả hành động quân sự cũng phải phối hợp, vậy thật là ác mộng.
Để một người trẻ tuổi không thông quân sự chủ chưởng ba mươi vạn đại quân, nếu là không tận mắt nhìn thấy thánh chỉ, Cổ Triệu Qua cơ hồ tưởng rằng mình đang nằm mơ.
- Cổ nguyên soái, bệ hạ còn để cho ta mang theo một câu lời nhắn cho ngươi.
- Cái lời nhắn, thỉnh giảng gì?
- Nếu bệ hạ lại thu được phù tấn khẩn cấp gì quấy rầy thánh giá, Đại Nguyên Soái tự mình từ chức đi....
Nói xong, nội thị Đại tổng quản Ngô công công nghênh ngang rời đi, lưu lại đông chinh quân Đại Nguyên Soái Cổ Triệu Qua ngây người như phỗng.
....
Chờ đám người lần nữa lấy lại tinh thần, ánh mắt các tướng lĩnh nhìn về phía Diệp Chân đã không giống, dũng tướng quân Sở Hà trước đây dị thường hung hăng càn quấy với Diệp Chân nhìn về phía hắn, ánh mắt đã có chút né tránh, ngay cả ánh mắt Đại Nguyên Soái Cổ Triệu Qua cũng có chút khác thường.
Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, một tên chân truyền đệ tử như Diệp Chân lại có năng lượng lớn như thế.
Lại có thể để chưởng môn Tề Vân tông không để ý đến đại cục, trực tiếp tạo áp lực đến đương kim bệ hạ, thậm chí kinh động thánh giá, để bệ hạ cảm nhận được sự sợ hãi.
Lần thứ nhất, Cổ Triệu Qua cảm thấy hắn đã khinh thường Diệp Chân.
Nhưng hắn thực sự nghĩ mãi không rõ, thiếu niên mấy năm gần đây không có bao nhiêu tiếng động trong Hắc Thủy quốc, làm sao có thể có năng lượng lớn như thế?
Nhưng thánh chỉ đã hạ, hơn nữa bệ hạ cho lời nhắn nghiêm khắc như vậy, hắn coi như lại có bao nhiêu phiền muộn, cũng chỉ có thể... Chặt chẽ phối hợp!
Hít sâu một hơi, h Cổ Triệu Qua đè xuống hết sự bất bình trong lồng ngực, sau đó lạnh nhạt nói với Diệp Chân.
- Diệp phó nguyên soái, bệ hạ đã lấy để Diệp phó nguyên soái độc lập thành quân, như vậy còn xin Diệp phó nguyên soái nhanh chóng lựa chọn, tập kết quân đội, để thành quân đông chinh!
- Tốt!
Diệp Chân sảng khoái lên tiếng, sau đó liền đưa ánh mắt nhìn về phía Sở Hà trốn ở sau lưng rất nhiều tướng lĩnh.
Nhìn thấy ánh mắt Diệp Chân nhìn về phía chính mình, Sở Hà ngẩn ngơ, sắc mặt liền trở nên vô cùng khó coi, một trái tim giống như ngã vào vực sâu không ngọn nguồn, hung hăng chìm xuống dưới.
Đến tận đây, hắn đã hiểu thánh chỉ cố ý thêm vào điều kiện tự do chọn quân, đến cùng là muốn làm cái gì.
Diệp Chân đang đối phó hắn!
Cơ hồ là đồng thời, thanh âm như ác mộng vang lên bên tai Sở Hà.
- Đã như vậy, Cổ nguyên soái, vậy quân đội thứ nhất của tả đại quân của liền tuyển Sở Hà Sở dũng tướng quân thống lĩnh đi!
Xoát một cái, sắt đỏ trên mặt Sở Hà biến mất, trắng bệch như tờ giấy!