Chương 469 Hạ Lễ Không Giống Bình Thường
Cách tính toán quân công của quân đội phi thường phức tạp, chức vị khác nhau có phép tính khác nhau.
Một tên lính quèn chém đầu quân địch cấp cao là một công lớn, có thể thăng một cấp quân chức, nhưng một vị tướng quân thống quân dù chém giết hơn trăm tên binh lính bình thường, sợ là ngay cả một công nhỏ cũng không tính, bởi vậy có thể thấy được tính toán quân công rất khắc nghiệt.
Nhưng dù dùng loại phép tính quân công khắc nghiệt này, Diệp Chân vẫn đạt được quân công thứ nhất trong đại quân đông chinh mà không có chút nào tranh cãi.
Ở một điểm này, không người có thể nghi vấn, cho dù nguyên soái đại quân đông chinh Cổ Triệu Qua.
Cũng bởi vì cái nguyên nhân này, đạt được quân công thứ hai trong lần đại quân đông chinh này vẫn bị đại quân cánh trái đạt được, phó soái thống quân Chu Chấn.
Không có cách, đại quân cánh trái dẫn đầu xông pha, công chiếm thành trì lại nhiều nhất, quân công chiếm ưu thế.
Đại quân cánh trái từ Diệp Chân, Chu Chấn trở xuống, cơ hồ mỗi một vị tướng lĩnh, mỗi một vị binh sĩ đều thu được không ít quân công, thấp nhất cũng có thể thăng một cấp quân chức, binh sĩ chết trận lấy được quân công càng có thể gửi đi trợ cấp cực kỳ phong phú cho người nhà.
Giống như nhi tử Lưu Hổ của Lưu Đại Đồng, ban đầu đại chiến, chỉ là một đô úy thống lĩnh vài trăm người, nhưng tác chiến cực kỳ dũng mãnh, lại có mấy phần mưu lược, còn kế thừa sự chú ý cẩn thận của người cha Lưu Đại Đồng.
Trong chiến tranh lại có cơ hội được phó soái Chu Chấn vô hình chiếu cố, chiến tranh chưa kết thúc đã được cấp tốc thăng lên làm giáo úy thống lĩnh hai ngàn năm trăm người.
Lúc này chiến tranh kết thúc, quân công tích góp từng tí một thậm chí có thể làm cho quân chức thăng lên làm thiên tướng thống lĩnh vạn người.
Thiên tướng ở trong Hắc Thủy đế quốc có địa vị như thế nào?
Các phe đại quân biên phòng, cấm vệ đại quân, các nơi quận vệ của Hắc Thủy đế quốc, tổng binh lực cộng lại ước chừng hơn hai trăm vạn người.
Mỗi thiên tướng thống lĩnh vạn người, cũng tức là có hơn hai trăm thiên tướng, đã chính thức đi vào đội ngũ cao tầng bên trong Hắc Thủy đế quốc.
Càng quan trọng hơn là, trong một lần chiến tranh, bởi vì Diệp Chân, Lưu Hổ được quen biết với mấy vị tướng lĩnh xuất thân từ Tề Vân tông; những người này, quân chức thấp nhất đều là Đại tướng thống lĩnh ba vạn người.
Trở thành thân tín của phó soái Chu Chấn, có thể nói tiền đồ bất khả hạn lượng.
Chẳng qua, Diệp Chân trợ giúp Lưu Hổ cũng chỉ giới hạn ở đây, quãng đường còn lại phải dựa vào hắn tự mình đi tiếp.
Cần phải nói chính là Dũng tướng quân thống lĩnh vạn quân trước đây - Đại tướng Sở Hà, người này cũng coi như dũng mãnh thiện chiến, chẳng qua vận khí thật sự hơi đen đủi, trong huyết chiến ở Di Sơn, bị một phá linh nỏ bắn trúng, bỏ mình tại chỗ. Là một trong các tướng lĩnh tử trận có quân chức cao nhất trong đại quân.
Chẳng qua, Sở Hà đạt được quân công cũng cực kỳ lớn, lễ tang cũng được tổ chức long trọng!
Tháng bảy, quân đội kỵ binh do Diệp Chân suất lĩnh cùng một bộ phận sĩ quan đạt được quân công lớn lao trước tiên trở về đế đô Hắc Thủy đế quốc, một chi quân đoàn kỵ binh nhân số hơn mười vạn người khác sẽ ở lại phòng tuyến phía đông Di Sơn trợ giúp.
Ba ngày sau, bên trong Hắc Thủy Vương Thành bắt đầu tổ chức đại điển thịnh hội phong thưởng sĩ binh đạt được công, đương kim Hoàng đế bệ hạ tự mình thụ chức phong tước cho các tướng sĩ.
Làm cho tất cả mọi người đáng tiếc là, quân công thứ nhất của quân đông chinh, đại soái cánh trái - Diệp Chân lại không có xuất hiện, chỉ có cha hắn Diệp Thiên Thành thay mặt lĩnh quân công.
Diệp Chân từ Vũ An Hầu được tấn tước tới Vũ Quốc Công, truyền lại cho con cháu đời đời, phụ thân Diệp Chân, Diệp Thiên Thành được ban cho tước Kim Thành Hầu, mẫu thân Mễ Giang Tuyết được tứ phong Nhất phẩm phu nhân, thậm chí ngay đệ đệ mới hơn hai tuổi của Diệp Chân cũng được phong làm Long kỵ vệ, đất phong được mở rộng đến huyện Kim Thành, hơn nữa có thể thành lập một chi đội hộ vệ ngàn người.
Đương nhiên, mọi việc phong thưởng này đều do Diệp Chân trước đó đã giao lưu với đế quốc.
Vốn dựa theo của ý tứ đế quốc, muốn đại phong đặc phong cho Diệp Chân, ở bên trong quốc thổ được công chiếm từ Kiếm Nguyên đế quốc, Diệp Chân có thể tùy ý tuyển một nơi phạm vi ba ngàn dặm làm đất phong, đồng thời có thể xây dựng quân đội tư nhân không quá hai vạn người, tấn chức làm hành tẩu đại thần của quân bộ, đế quốc hoàng thất cung phụng, vv..
Những thứ này đều bị Diệp Chân cự tuyệt, cuối cùng thành những thứ ban thưởng kia.
Nói lời khó nghe, Diệp Chân không thích phong thưởng, dù đương kim Hoàng đế bệ hạ cũng không dám phong thưởng lung tung.
Ngoại trừ phong thưởng của Diệp Chân có chút ngoài dự liệu của mọi người, phong thưởng của những người khác đều tăng thêm rất nhiều.
Tước vị của Minh quốc công Chu Chấn không thay đổi, nhưng tăng thêm hai chữ thế tập, vẻn vẹn hai chữ này có thể truyền lại cho đời đời con cháu, giá trị vạn kim, càng thu được đất phong cỡ một huyện trung đẳng.
Đồng thời, gia phong làm hành tẩu đại thần của quân bộ, trở thành cự đầu quân bộ đặt song song với Cổ Triệu Qua.
Thậm chí nhi tử Lưu Hổ của tổng bộ đầu Hình bộ - Lưu Đại Đồng, ngoại trừ thăng lên làm thiên tướng, hơn nữa thu được tước vị Tử tước, từ đó chính thức thăng cấp làm quý tộc.
Dũng tướng quân Đại tướng Sở Hà chết trận được gia phong làm thế tập Sơn Dương Bá, con hắn phong làm Long kỵ vệ, thưởng vạn kim.
Các loại ban thưởng như thế, nhiều vô số kể.
Tân hoàng Chu Huyễn mới đăng cơ chưa đầy ba năm, cũng vui lòng ban thưởng, lần này tiền lãi đại chiến mang tới, tuyệt đối đủ cho hắn đại phong công thần.
Trong lúc tân hoàng Chu Huyễn ở trong vương thành phong thưởng, Diệp Chân cùng chưởng môn Quách Kỳ Kinh lại tiến hành một cuộc thương nghị khác.
- Mới xây một tòa đạo tràng võ đạo ở huyện Kim Thành, Diệp Chân, đây chính là nguyên nhân ngươi từ chối nhiều phong thưởng như vậy?
Quách Kỳ Kinh khẽ cau mày.
- Kỳ thật, những thứ phong thưởng kia của đế quốc, ngươi thu thì lại như thế nào? Có tông môn ở đây, ai dám động đến nửa đầu ngón tay của Diệp gia?
- Chưởng môn, ta minh bạch ý tứ của người! Chẳng qua, căn cơ của Diệp gia chúng ta vẫn quá mỏng, nếu lập tức đột nhiên được đặt lên vị trí cao, chỉ sợ sẽ đưa tới tai họa. Đất phong ba ngàn dặm, nếu làm việc ương ngạnh, cơ hồ tương đương với quốc gia trong quốc gia!
- Quốc gia trong quốc gia thì tính sao, có ngươi ở đây, có tông môn ở đây.
- Chưởng môn, điều này chính là lo lắng của ta! Kinh nghiệm trưởng thành võ đạo của đệ tử, người cũng đã biết, trưởng thành liên tục không ngừng trong lịch lãm rèn luyện. Loại trưởng thành kinh nghiệm này khiến cho ta chú định sẽ không vĩnh viễn ở lại một chỗ!
- Có lẽ tương lai không xa, ta sẽ rời khỏi Hắc Long Vực, đi tới ngoại vực khác ma luyện võ đạo, ta một khi rời đi thì…
Nghe Diệp Chân nói, thần sắc Quách Kỳ Kinh đột nhiên có chút buồn vô cớ, hắn đã sớm liệu đến loại khả năng này, nhưng bây giờ nghe được chính miệng Diệp Chân nói, vẫn có loại mất mát không thôi.
Hắn vốn định chờ thời cơ thích hợp khuyên Diệp Chân tiếp nhận chức chưởng môn Tề
Vân tông, nhưng bây giờ…
- Được rồi, chuyện này, bản tọa ưng thuận! Huyện Kim Thành sẽ thành lập một tòa đạo tràng, hơn nữa sẽ có một vị cường giả Hồn Hải cảnh trường kỳ tọa trấn ở đó!
- Vâng, đa tạ chưởng môn!
Có chưởng môn hứa hẹn, Diệp Chân xem như thở dài nhẹ nhõm.
Bởi vì tâm thần Diệp Chân hoàn toàn chăm chú vào võ đạo, hạn chế tẫn hiếu với cha mẹ, Diệp Chân bây giờ có thể làm, chính là để cho cha mẹ khỏe mạnh bình an, sống lâu trăm tuổi!
- Đúng rồi, ba ngày sau là lúc chưởng môn Ly Thủy Tông - Sở Thái Bình mời đồng đạo tứ phương tới chúc mừng chú mạch thành công, bản tọa vẫn muốn ở lại tọa trấn phụ cận Di Sơn, đến lúc đó do ngươi và Chung trưởng lão đại biểu bản tọa đi, phân lượng của ngươi, cũng đầy đủ!
- Cẩn tuân kim dụ của chưởng giáo!
Bên trong Hắc Long Vực, võ giả chú mạch tuyệt đối là một thiên đại hỉ sự, vô luận đối với bản thân võ giả, gia tộc, tông môn của võ giả, thậm chí đế quốc nơi võ giả tu luyện, đều là một việc trọng đại, tuyệt đối phải tổ chức lớn.
Ngoại trừ để chúc mừng, lại còn có ý tứ biểu thị lực lượng công khai cho thiên hạ biết.
Thời khắc nửa đêm hai tháng trước, Sở Thái Bình mười năm mài một mạch, rốt cục thành công chú mạch, tấn giai làm cường giả Chú Mạch cảnh, khi đó liền phát anh hùng thiếp, chẳng qua, thời gian chúc mừng chân chính lại ở ba ngày sau.
Tùy theo thời gian chúc mừng Sở Thái Bình càng ngày càng gần, bên trong Hắc Thủy quốc cũng dần dần trở nên náo nhiệt, lưu quang không ngừng phi tốc, đó là tiêu chí khi võ giả Hồn Hải cảnh bay qua.
Diệp Chân cùng Thất trưởng lão Chung Ly làm đại biểu cho Tề Vân tông, tự nhiên phải trình diện thật sớm.
Không có gì bất ngờ, võ giả nghênh đón khách bên ngoài Ly Thủy Tông chính là nhi tử của Sở Thái Bình, Thiếu chưởng môn Sở Quân.
Chẳng qua, khi Sở Quân nhìn thấy đến Diệp Chân, thần sắc có chút mất tự nhiên.
Nhớ năm đó, tu vi của Diệp Chân còn bồi hồi ở Chân Nguyên cảnh, tu vi của Sở
Quân hắn cũng đã là Hóa Linh cảnh ngũ trọng. Bây giờ, tu vi của Diệp Chân đã cao tới Hóa Linh cảnh tứ trọng, càng xông ra danh hào làm cho cao thủ khắp Hắc Long Vực kinh sợ, thậm chí đạt đến địa vị có thể cùng ăn cùng ngồi với các chưởng môn đại tông môn.
Những thứ khác hắn không biết, dù sao bên trong vị trí ghế an bài hôm nay, chưởng giáo Sở Thái Bình, cũng tức là lão cha Sở Quân đã từng cố ý giao phó vị trí của Diệp Chân phải đặt cùng một chỗ với các chưởng môn đại tông môn, hơn nữa là thủ tọa.
Trừ phi chưởng giáo Huyễn Thần tông hoặc chưởng giáo Thanh La tông đích thân đến, vị trí ghế của Diệp Chân mới có thể lùi lại ra sau.
Trong nháy mắt, Diệp Chân xông ra danh tiếng lớn như vậy, thế nhưng Sở Quân hắn vẫn đang dậm chân tại chỗ như trước. Tu vi khó khăn lắm mới đến Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, về phần thanh danh, chỉ sợ ra Hắc Thủy quốc thì không còn người biết Sở Quân hắn nữa.
- Chung trưởng lão, Diệp trưởng lão, mời vào trong!
Mặc dù trong trong lòng không thoải mái, nhưng Sở Quân vẫn không thể không chào đón, chào Diệp Chân cùng Chung Ly Cảnh.
Không có cách nào, mặc dù tu vi Diệp Chân chỉ có Hóa Linh cảnh tứ trọng, nhưng chưởng giáo Quách Kỳ Kinh của Tề Vân tông đã sớm đưa tin cho thiên hạ, Diệp Chân đã tấn thăng làm trưởng lão của Tề Vân tông bọn hắn.
Cho nên, theo cấp bậc lễ nghĩa, Sở Quân còn phải hành lễ với Diệp Chân!
Giống như Diệp Chân đã đoán trước, Sở Thái Bình đột phá đến Chú Mạch cảnh, mặc dù là đại hỉ sự, nhưng các chưởng môn đại tông môn, nhất là những đỉnh cấp đại tông môn như Huyễn Thần tông, Thanh La tông, phần lớn đều phái đại biểu tới chúc mừng, không có tự mình trình diện.
Đương nhiên, nếu nhị lưu hay tam lưu tông môn, lại là chuyện khác.
Quá trình chúc mừng này đều như vậy.
Dâng lên một ít hạ lễ không nhẹ không nặng, nói chút câu chúc may mắn, sau đó mời Sở Thái Bình bộc lộ chút tài năng vừa mới luyện thành thần thông võ kỹ, chẳng qua, những điều này cũng không phải điều chủ yếu nhất.
Điều chủ yếu nhất, chính là muốn để cho tin tức Sở Thái Bình trở thành cường giả
Chú Mạch cảnh truyền khắp toàn bộ Hắc Long Vực. Đây là ý nguyện của Ly Thủy Tông cũng là ý nguyện của Hắc Thủy đế quốc.
Có được một vị cường giả Chú Mạch cảnh, vô luận đối với Ly Thủy Tông mà nói hay Hắc Thủy đế quốc mà nói, đều là tượng trưng cho quốc lực cường thịnh.
Diệp Chân là người thứ nhất đại biểu Tề Vân tông đưa lên một phần hạ lễ chúc mừng, sau đó quay lại chỗ của mình, bình chân như vại nhắm mắt dưỡng thần, nghe người khác dâng lên hạ lễ cho Sở Thái Bình, nói lời chúc mừng, vv.. Cực kỳ nhàm chán, Diệp Chân nghe được đến buồn ngủ.
- Mông thị cô nhi Mông Tiểu Nguyệt đặc biệt đến để chúc Sở chưởng môn vinh đăng chú mạch, chúc Sở chưởng môn võ đạo vô cương, đặc biệt đưa một phong chiến thư, giấy sinh tử - một trương, quan tài - một bộ!
Nghe được phần hạ lễ không giống bình thường này, Diệp Chân đang mơ màng buồn ngủ bỗng nhiên giật mình một cái, ngồi ngay ngắn, mở mắt!
Tạo Hóa Chi Vương -