← Quay lại trang sách

Chương 488 Yêu Nữ Điên?

Lỗ Kiêu như hoá thành tia chớp, trong nháy mắt rút ngắn khoảng cách giữa hắn và Diệp Chân gần hơn ba mươi mét, gần như đồng thời, từng mảng lớn ngọn lửa xanh như sóng biển từ người Lỗ Kiêu bay ra như bão hướng về phía Diệp Chân.

- Cẩn thận, đây là thanh diễm, cực kỳ ác độc....

Lạc Anh Tư cũng hét lớn, hoặc nói trong nháy mắt Lỗ Kiêu mượn cơn hội đoạt công, nàng cũng động.

Thanh diễm vừa xuất hiện, thanh âm Lạc Anh Tư vang lên trong đầu Diệp Chân.

Trong nháy mắt thanh diễm bay ra, con ngươi Diệp Chân đột nhiên co rụt.

Không cần Lạc Anh Tư nhắc nhở, Diệp Chân cũng có thể cảm nhận được thanh diễm này kinh khủng đến mức nào.

Thanh diễm này mặc dù có màu lam nhưng lại không cảm ứng được một chút nhiệt độ nào toả ra từ nó, mặc dù không có nhiệt độ, nhưng lại cực kỳ khủng bố, hoa cỏ bình thường trong phạm vi mười trượng trở nên héo rũ chỉ trong thời gian ngắn, hình như có thể tước đoạt đi khí tức sinh mệnh của tất cả.

Chỗ chết người nhất chính là, thanh diễm này tuôn về phía Diệp Chân từ cả ba hướng phía trước, trái, phải, gần như vây kín tất cả đường thoát của Diệp Chân, chỉ có thể phòng thủ.

Đương nhiên cũng có thể lui lại, nhưng mà đằng sau năm linh tiễn của Cốc Bất Phảm đang gắt gao tập trung vào.

Hưu hưu hưu.....

Tiếng rít đặc trưng của Linh tiễn xé rách không khí đột ngột vang lên, năm tiếng xé gió cùng lúc vang lên, hội tụ thành một tiếng gầm thét muốn xé rách màng nhĩ, thanh thế cực kỳ kinh người!

Năm vòi rồng màu xanh chia làm ba đường thượng trung hạ đánh úp về phía Diệp Chân, lợi hại nhất là, trong lúc phóng ra, năm vòi rồng màu xanh còn sửa đổi phương hướng một chút, rõ ràng bên trong có thần hồn cường đại công kích!

Thần sắc Diệp Chân trở nên vô cùng nghiêm nghị.

Lỗ Kiêu và Cốc Bất Phàm cùng liên thủ, quả nhiên vô cùng kinh khủng!

Trước đây lúc bị tấn công, cho dù Diệp Chân đồng thời vận dụng Ma Hồn điện và Thận Long Châu, cũng tuyệt không tiếp nổi. Đương nhiên đó bởi vì Diệp Chân không quen sử dụng Ma Hồn điện, nếu đã sử dụng thành thạo, thành lũy chiến tranh Ma Hồn điện này cũng sẽ không đến nỗi sụp đổ.

Quan trọng nhất lại là hiện tại.

Dưới tình huống bình thường, bị hai người tấn công, Diệp Chân chết là điều không phải nghi ngờ.

Không thể nào né tránh, chỉ có thể đón đỡ!

Lúc trước Diệp Chân đã từng đón đỡ Truy Hồn Tiễn một lần, mặt ngoài đón đỡ ba mũi tên, nhưng thực tế chỉ tiếp được một mũi đã khiến cho Xích Ngọc Linh Giáp vỡ vụn.

Bây giờ năm mũi tên cung bắn ra một lượt, phía trước lại có vô số thanh diễm trên trời dưới đất vô cùng kinh khủng lao đến, khiến cho Diệp Chân gần như lên trời không đường, xuống đất không cửa.

Nhưng mà đây chỉ là dưới tình huống bình thường. Tình hình lúc này không hề giống tình hình lúc trước.

Lúc trước Cốc Bất Phàm gần như đánh lén, khiến Diệp Chân căn bản không có thời gian để phản ứng. Hiện tại mặc dù bản thân Diệp Chân đang trong tình trạng chiến đấu, những vẫn cẩn thận đề phòng Cốc Bất Phàm, coi như thời gian ngắn, Diệp Chân vẫn có được thời gian để phản ứng.

Lúc này, né tránh hay đón đỡ đều dẫn đến một con đường chết, điều này chỉ áp dụng với tình huống bình thường, nhưng Diệp Chân cho tới bây giờ không thể dùng ánh mắt bình thường để đối đãi!

Khi thanh diễm của Lỗ Kiêu và Truy Hồn Tiễn trước sau cùng tấn công, Diệp Chân đã nghĩ kĩ cách đối phó.

Gần như trong nháy mắt âm thanh năm đạo truy hồn linh tiễn xé gió vang lên, thần niệm của Diệp Chân liền chìm vào trong tinh hồn Ngân Tuyến Ma Điêu Vương trong Thận Long Châu.

Xoạt!

Trong thời gian ngắn một đôi cánh linh lực cực lớn xuất hiện phía sau Diệp Chân, chấn động mãnh liệt.

Ngân Tuyến Thiểm!

Đây là kế sách bảo mệnh duy nhất của Diệp Chân.

Bình thường, võ lực sẽ không dùng được, nhưng loại Ngân Tuyến Thiểm này bắt nguồn từ bản năng thiên phú của yêu thú, tiếp cận với võ lực thần thông, trong chốc lát Ngân Tuyến Thiểm đã có thể vượt qua hàng ngàn mét!

Đây cũng là nguyên nhân Diệp Chân kinh mà không hoảng!

Lúc này, Diệp Chân đã có thể cảm ứng được ba động kinh khủng và tàn nhẫn trong thanh diễm, phía sau, năm đạo truy hồn linh tiễn càng không có chỗ trốn, hơn nữa càng ngày càng mạnh mẽ hơn!

Hô!

Cánh chim linh lực cực lớn xuất hiện trong nháy mắt đã hoá thành một sợi bạc, thân thể Diệp Chân cũng muốn hoá thành một sợi bạc tan biến đi.

Cũng trong nháy mắt này, Diệp Chân nhìn thấy một vật đỏ hồng như thiểm điện đánh tới, ngay khi đôi cánh to lớn ngay sau lưng hắn trong nháy mắt hoá thành sợi bạc, hung hăng nện vào Xích Ngọc Linh Giáp!

Xoạt!

Vật đỏ hồng đột ngột nổ tung, đồng thời thân hình Diệp Chân cũng hoá thành một sợi bạc đột nhiên tan biến!

Ầm!

Lúc thân hình biến mất, Diệp Chân chỉ cảm thấy sau ót ẩm ẩm đau nhức kịch liệt, cả người như đụng phải một bức tường đồng vách sắt, Xích Ngọc Linh Giáp quanh thân đột ngột sụp bại tiêu tán.

Tức thì cả người Diệp Chân bị đâm đến mơ mơ hồ hồ, trời đất quay cuồng.

- Tại sao có thể như vậy?

Diệp Chân hoảng hốt, lúc hắn thôi động Ngân Tuyến Thiểm, sớm đã lựa chọn xong lộ tuyến, tuyệt đối sẽ không đụng phải các loại nham thạch của mấy ngọn núi, ngọn núi có mạnh hơn nữa cũng không thể nào ngăn hắn lại, càng không thể khiến Xích Ngọc Linh Giáp bị va chạm đến trực tiếp sụp đổ.

Vuốt cái trán, Diệp Chân cực lực thôi động lực lượng thần hồn, nghĩ phải nhanh chóng thoát ra khỏi cảm giác trời đất quay cuồng này, giờ khắc này, mạng sống như ngàn cân treo sợi tóc, làm sao còn để ý đến trời đất quay cuồng?

Âm thanh trầm đục ầm ầm cùng lúc đó truyền đến, cảm giác trời đất quay cuồng kia mới thoáng đỡ hơn, Diệp Chân lúc này mới thấy rõ tình hình trước mắt mình.

Hắn giống như bị cái gì đó bao vây.

Phảng phất như kẹo đường mang theo nồng đậm huyết sắc, nhưng không thể nào ngăn cản ánh mắt của hắn nhìn thấy rõ ràng tình hình bên ngoài.

Bên ngoài, gương mặt Lỗ Kiêu ngạc nhiên, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin. Lúc này, thanh diễm của hắn như gợn sóng từng đợt đánh vào trên người Diệp Chân ---phải nói là, đánh vào trên tầng kẹo đường huyết sắc đang bao vây bên ngoài Diệp Chân.

Mặc cho thanh diễm khủng bố đến đâu, kẹo đường huyết sắc trước mặt cũng không có bất cứ hề hấn gì, tầng kẹo đường huyết sắc chỉ dao động một chút, thanh diễm triệt để biến mất.

Đồng thời, năm đạo truy hồn linh tiễn uy lực phi phàm của Cốc Bất Phàm cũng phóng đến trên tầng kẹo đường huyết sắc này, mặc dù một kích của truy hồn linh tiễn này có thể đánh nát linh cương hộ thể của Diệp Chân, nhưng một kích này đánh lên trên tầng kẹo đường huyết sắc, ngoại trừ khiến tầng kẹo đường huyết sắc này nổi lên bọ nước, còn lại không có bất kỳ phản ứng nào khác!

Bên tay trái cách Diệp Chân mấy mét, yêu nữ Lạc Anh Tư đứng đó, bộ dáng như vừa trút được gánh nặng.

Đột nhiên, Diệp Chân minh bạch tầng huyết sắc kẹo đường này là cái gì!

- Đánh đi, ngươi nhanh dùng đạo thiên lôi này đánh bọn hắn mau! Dùng thần niệm thôi động, Ma Vân Quả này hình thành vân quang hộ thể bên ngoài chứ không thể ngăn bên trong!

Thần hồn truyền âm của Lạc Anh Tư vang lên trong đầu Diệp Chân.

Oanh!

Không chút do dự, thần niệm tuôn ra, tầng kẹo đường huyết sắc trước người nguyên bản cứng như thép liền phảng phất như trong suốt, một đạo Kinh Hồn Thiên Lôi giương nanh múa vuốt, kéo lấy cái đuôi thật dài đánh về phía Lỗ Kiêu.

Gần như đồng thời, thân hình Lạc Anh tư uyển chuyển như cành dương liễu đánh tới Lỗ Kiêu, lực mặc ngọc Huyền Âm đột nhiên linh tuôn ra.

Đột nhiên, một lá chắn thanh diễm với cấu trúc kì dị được Lỗ Kiêu dựng lên, như một cái đập nước khó khăn ngăn trở Kinh Hồn Thiên Lôi của Diệp Chân.

Gần như đồng thời, dây cung vang lên, tiếng truy hồn linh tiễn Cốc Bất Phàm xé gió lần nữa vang lên, lần này, mục tiêu của truy hồn linh tiễn là Lạc Anh Tư.

Thân hình Diệp Chân khẽ động, trực tiếp mang theo Ma Vân hộ thể hướng về Cốc Bất Phàm, khẽ run tay lại phóng ra một đường Kinh Hồn Thiên Lôi đánh về phía Lỗ

Kiêu.

Lạc Anh Tư đang muốn né tránh truy hồn linh tiễn lại ngoài ý muốn nhìn Diệp Chân một chút. Quát một tiếng, Huyền Âm linh lực ngưng tụ thành tám dải tơ lụa linh xà quấn về Lỗ Kiêu, cùng Diệp Chân bao vây tấn công Lỗ Kiêu!

- Rút lui!

- Yêu nữ này điên rồi! Mau bỏ đi!

Lỗ Kiêu hú lên quái dị, thân pháp diều hâu lúc trước lại xuất hiện, như đạn pháo xông về phía Cốc Bất Phàm đang chậy trốn, song chưởng khẽ chống đỡ, hai lá chắn thanh diễm xuất hiện, gắt gao ngăn cản đòn tấn công Kinh Hồn Thiên Lôi của Diệp Chân.

Hiển nhiên, Lỗ Kiêu cực kỳ kiêng kỵ Kinh Hồn Thiên Lôi, thậm chí không tiếc đón đỡ một đòn tấn công của Lạc Anh Tư.

Động tác mau lẹ, Lỗ Kiêu vọt tới vị trí Cốc Bất Phàm, mà Cốc Bất Phàm đã sớm lui về sau hơn trăm mét.

- Dực Thiện, nhanh!

Trong lúc rút lui, Lỗ Kiêu hét lớn với sư đệ hắn. Dự Thiện lúc trước sau khi được Cốc Bất Phàm cứu về liền bị Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu của Diệp Chân gắt gao cuốn lấy.

Nhưng Lỗ Kiêu cũng chỉ hét lớn một tiếng, căn bản không dám ra tay cứu Dực Thiện hoặc nói hắn chờ Dực Thiện rút lui, thân hình như thiểm điện lui về phía sau.

Một bên rút lui, một bên chém ra từng mảng lớn thanh diễm, ngăn cản tấn công của Diệp Chân và Lạc Tư Anh.

Tuyệt hơn chính là, khoảng cách giữa Lỗ Tiêu và Cốc Bất Phàm từ đầu tới cuối đều duy trì tầm trăm thước, hơn nữa trên thanh cung có ba cây linh tiễn to lớn, linh tiễn lên dây nhưng chưa bắn, nhưng ai cũng hiểu rõ, nếu có người đuổi theo, chắc chắn sẽ bị Lỗ Kiêu và Cốc Bất Phàm liên thủ tấn công.

Nhìn ra được Lỗ Kiêu và Cốc Bất Phàm sở trường hợp lực tấn công, bản thân hai người đều là võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong phi thường cường đại, càng thêm tinh thông về phối hợp tấn công, đại năng Chú mạch cảnh như ăn thiệt thòi trước mặt hai người này cũng là chuyện bình thường.

Dực Thiện bị tiểu Miêu kéo chặt lấy lại trợn tròn mắt.

Không đợi hắn có phản ứng, tám dải tơ lụa như mặc ngọc đã gắt gao cuốn lấy, lực trường Huyền Âm bộc phát ra, cả người Dực Thiện trực tiếp bị lực trường Huyền Âm bóp chặt!

- Dực Thiện sư đệ!

- Yêu nữ, họ Diệp, các ngươi chờ lấy, khi rời khỏi bí cảnh, chính là ngày chết của các ngươi!

Quát lớn một tiếng, thân hình Lỗ Kiêu và Cốc Bất Phàm hoàn toàn biến mất tại cuối thông đạo!

Sau khi hai người đó chạy thoát, Diệp Chân nhìn Lạc Anh Tư nhưng lại có chút run sợ.

Ma Vân quả này quả nhiên không hổ là cái mạng thứ hai của võ giả, mặc dù nói Diệp Chân dựa vào bản thân cũng có thể tránh thoát Lỗ Kiêu và Cốc Bất Phàm liên thủ chém giết, nhưng tuyệt đối không thể nào dễ dàng như Ma Vân hộ thể của Ma Vân Quả.

Hơn nữa, Lỗ Kiêu và Cốc Bất Phàm chạy trối chết cũng là vì tác dụng của Ma Vân Quả, nó có thể duy trì trong nửa canh giờ.

Nói một cách khác, trong vòng nửa canh giờ, Diệp Chân gần như vô địch!

Diệp Chân hiện tại sợ đến run rẩy không phải vì vấn đề này. Diệp Chân sợ run vì yêu nữ Lạc Anh Tư vậy mà cam lòng dùng Ma Vân Quả bảo mệnh cho Diệp Chân ở thời khắc mấu chốt kia.

Mà từ khi Diệp Chân gặp mặt đến lúc nhận biết Lạc Anh Tư, chỉ sợ còn chưa tới nửa canh giờ.

Ma Vân Quả dị thường trân quý, hơn nữa theo lời nói của Lạc Anh Tư, năng lực phòng ngự của Ma Vân Quả mạnh mẽ như vậy, được mệnh danh là cái mạng thứ hai của võ giả.

Ngay cả Lỗ Kiêu mới nhìn cũng hét lớn ‘Yêu nữ điên’!

Có thể thấy được Lạc Anh Tư quý Diệp Chân đến cỡ nào mới làm như vậy, sau việc này khiến Diệp Chân ẩn ẩn có loại cảm giác khác thường, nhận thức của hắn thay đổi rất nhiều đối với yêu nữ trước mặt.

Nhìn thấy ánh mắt run sợ của Diệp Chân, đôi mắt xinh đẹp của Lạc Anh Tư đột nhiên nháy một cái!