Chương 489 Thu Hoạch Khổng Lồ
Rất bất ngờ có phải không?
- Một số thời khắc, yêu nữ như ta càng đáng tin cậy hơn đám giả quân tử kia nhiều, còn có hợp tác! Chúng ta bây giờ đang hợp tác lẫn nhau đó!
Vừa nói, Lạc Anh Tư vừa đi về phía Ma Vân thụ.
- Có điều, dùng Ma Vân Quả cứu ngươi, cũng có đại giới! À, mới vì ngươi lãng phí một Ma Vân Quả, như vậy một Ma Vân Quả này sẽ thuộc về ta, ngươi không có ý kiến gì chứ?
Không đợi Diệp Chân nói gì, ngọc đao vung lên, một Ma Vân Quả thành thục mang theo huyết văn đã rơi vào trong túi Lạc Anh Tư.
- Đừng nản chí, có ta dẫn đường cho ngươi, còn có thời gian hơn một ngày, chúng ta sẽ rất dễ dàng tìm đến một Ma Vân Quả khác, thậm chí tìm tới quả thứ ba quả thứ tư cũng có khả năng.
Nói đến đây, Lạc Anh Tư lần nữa nháy nháy mắt với Diệp Chân.
- Nếu không phải ngươi có năng lực đặc thù này, ta mới bỏ được không được lãng phí một Ma Vân Quả trên thân thể ngươi đây!
Nghe vậy, Diệp Chân triệt để bất đắc dĩ, có cần trực tiếp như vậy không? Đi thẳng đến để Diệp Chân không biết trả lời như thế nào.
Nói đi thì nói lại, yêu nữ trước mặt thật không phải thẳng thắn bình thường.
Không biết sao, Diệp Chân nhìn nàng thẳng thắn đột nhiên nghĩ tới Liêu Phi Bạch, nhớ tới Lục La, nhớ tới Thải Y.
Không biết Thải Y trở lại chưa....
Không biết mình mất tích để Liêu Phi Bạch, Lục La, sư môn, cha mẹ người thân lo lắng hay không....
- Bốn người này đều là đệ tử Huyền Nguyệt tông bình thường, trong trữ vật giới chỉ không có gì đồ tốt, nhưng thân gia đệ tử Huyền Nguyệt tông đều không kém.
Mỗi người hai cái, ta rất công bằng, ngươi tới trước chọn!
Lạc Anh Tư cầm trữ vật giới chỉ nhặt được trên người từ tên đệ tử Huyền Nguyệt tông, chững chạc đàng hoàng nói!
....
Không thể không nói, yêu nữ Lạc Anh Tư suy đoán rất chính xác, nàng lôi kéo Diệp Chân - một máy gian lận khắp nơi đi loạn Ma Hồn bí cảnh, tùy ý ra vào, chuyên tìm kiếm chỗ vắng vẻ.
Không đến một ngày đã lại thu được bảy Ma Vân Quả, linh thực khác càng trên trăm. Ma Vân Quả hai người chia đều bốn quả. Số lượng ấy để Lạc Anh Tư cuồng hỉ, gọi thẳng Diệp Chân là đối tác tốt nhất!
Lạc Anh Tư nói như vậy cũng không đơn thuần bởi vì Diệp Chân có thể tới lui tự nhiên màn sáng thủ hộ bên trong Ma Hồn bí cảnh, còn có thực lực của Diệp Chân.
Mặc dù sau đó hai người cũng không có gặp được đối thủ giống Lỗ Kiêu, Cốc Bất Phàm. Nhưng thỉnh thoảng gặp được mấy tên võ giả đoạt quả. Diệp Chân bộc phát ra chiến lực kinh người khiến Lạc Anh Tư liên tiếp ghé mắt.
Đây không phải chủ yếu nhất, chủ yếu nhất là Diệp Chân quả thực là khắc tinh của ma linh u hồn.
Võ giả thăm dò bên trong Ma Hồn bí cảnh, có ba thứ khó khăn phải vượt qua, theo thứ tự là võ giả khác cạnh tranh, màn sáng thủ hộ, ma linh u hồn.
Thủ hộ màn sáng từ không cần phải nói, nếu một người Lạc Anh Tư, muốn đánh tan một cái, không có hai canh giờ là không thể, còn phải là dưới tại tình huống không ai quấy rầy, hiện tại chỉ cần Diệp Chân lách mình mà qua.
Còn ma linh u hồn, nhiều khi, có thể đuổi đám võ giả đến đây thăm dò chạy tán loạn, đây cũng là vì sao đệ tử hai đại tông môn Thanh Dương Cung cùng Huyền Nguyệt tông lại kết bạn thăm dò.
Đối phó với võ giả khác là một, chủ yếu nhất vẫn là vì đối phó với ma linh u hồn thỉnh thoảng xuất hiện cả đàn cả lũ bên trong Ma Hồn bí cảnh và cùng oanh phá màn sáng thủ hộ.
Lúc ma linh u hồn xuất hiện, ít thì hai ba con, nhiều thì mười mấy con thậm chí hai mươi mấy con.
Lấy Lạc Anh Tư làm thí dụ, nàng một thân một mình thăm dò, gặp được ma linh u hồn, hai ba con có thể đối phó, bốn năm con đối phó tương đối tốn sức, tiêu hao quá lớn.
Vượt qua sáu con, hoặc nói gặp được hồn tướng bên trong ma linh u hồn, nàng chỉ có thể chạy trối chết, nếu gặp được vương giả bên trong ma linh u hồn —— hồn soái, cho dù nàng cũng có bao xa chạy đến xa.
Nhưng, những ma linh u hồn có thể đuổi Lạc Anh Tư chạy trối chết, Diệp Chân lại giải quyết dễ như trở bàn tay, cho dù hồn tướng, Diệp Chân đụng phải cũng chỉ mấy hơi đã giải quyết.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, mới có thể để cho Lạc Anh Tư cùng Diệp Chân hoành hành không trở ngại bên trong Ma Hồn bí cảnh, trực tiếp đi vào những địa phương để các võ giả khác bất lực tiến vào thu hoạch Ma Vân Quả.
Mặc dù nói, thủ đoạn Diệp Chân thu thập ma linh u hồn lộ ra vẻ quỷ dị, nhưng Lạc Anh Tư không thèm quan tâm, cũng không muốn đi tìm tòi nghiên cứu, thu hoạch bốn viên Ma Vân Quả, đã siêu đáng giá, siêu đáng giá thật to.
- Còn có phần lớn thời gian, ước chừng tám canh giờ, Ma Hồn bí cảnh hẳn sẽ phải đóng lại, đến lúc đó, toàn bộ Ma Hồn bí cảnh sẽ lần nữa tràn ngập linh khí nồng hậu, dị thường huyết sắc dày đặc, chúng ta đều sẽ bị này huyết sắc linh khí này gạt ra khỏi Ma Hồn bí cảnh.
Lạc Anh Tư đột nhiên mở miệng.
Diệp Chân không có nói tiếp, lẳng lặng nhìn nàng, hắn biết, Lạc Anh Tư hẳn còn nói tiếp.
- Lúc Lỗ Kiêu cùng Cốc Bất Phàm đào tẩu ném ngoan thoại, ngươi còn nhớ rõ sao?
- Nhớ rõ!
Diệp Chân nhíu mày, lời đe dọa của Lỗ Kiêu khi đào tẩu hiển hiện trong đầu Diệp Chân, "Yêu nữ, họ Diệp, các ngươi chờ lấy, thời điểm rời khỏi bí cảnh, chính là tử kỳ của các ngươi!"
Diệp Chân thậm chí còn có thể nhớ rõ ràng sắc mặt dữ tợn của Lỗ Kiêu khi đào tẩu, đáng tiếc, hai người kia liên thủ, chiến lực cực mạnh, hơn nữa cực kỳ sáng suốt, bằng không, Diệp Chân mặc dù liều mạng thụ thương, cũng muốn xử lý bọn họ.
- Hai người kia, tuyệt đối không phải đang nói đùa!
Lạc Anh Tư câu nói này, Diệp Chân tán thành, khỏi cần phải nói, chỉ nói Diệp Chân cùng Lạc Anh Tư xử lý bốn sư huynh đệ của bọn hắn, đây chính là đại thù, tử thù.
- Hơn nữa, bọn hắn cũng có hậu trường, đi vào Ma Hồn bí cảnh đều có sư môn trưởng bối làm bạn, ta nhớ Huyền Nguyệt tông tới hai vị trưởng lão Chú Mạch cảnh.
- Hai vị Chú Mạch cảnh?
Cái này khiến Diệp Chân có chút giật mình, tại Hắc Long Vực, dưới đại đa số tình huống, Chú Mạch cảnh cường giả đều là tồn tại tính uy hiếp, cực kỳ được tôn vinh, mà tại Chân Linh Vực, trưởng lão Chú Mạch cảnh lại làm sự tình không sai biệt lắm cùng võ giả Hồn Hải cảnh ở Hắc Long Vực.
Có điều, Diệp Chân vẫn không có nói gì, chỉ đợi Lạc Anh Tư nói tiếp.
- Đến lúc đó, ta thoát thân dễ dàng. Nhưng ngươi chỉ sợ sẽ phải có đại phiền toái, cho nên, ta nghĩ chúng ta rời đi sớm một hai canh giờ, mà những người khác không đến cuối cùng một khắc thì sẽ không nguyện ý rời khỏi Ma Hồn bí cảnh, đến lúc đó, vừa vặn tránh đi bọn hắn, chờ bọn hắn đi ra, lại nghĩ tìm chúng ta mọi việc thì đã trễ.
Lạc Anh Tư nói.
- Xác thực có thể rời đi sớm hơn, nhưng mà, cô biết phương pháp rời đi trước thời hạn không?
Đây là vấn đề Diệp Chân lo lắng nhất.
Nghe vậy, Lạc Anh Tư quay qua nhìn Diệp Chân một chút, mị lãng mọc lan tràn.
- Nếu ta không biết, ta sẽ nhắc chuyện này cho ngươi nghe à? Vừa lúc, ta chính là một trong mấy người không nhiều biết như thế nào sớm rời khỏi Ma Hồn bí cảnh.
Trầm mặc một chút. Diệp Chân đột nhiên chắp tay.
- Đa tạ!
- Thật sớm cám ơn ta làm gì. Nếu ngươi nghe ta nói hết lời nói, sẽ không cám ơn ta đâu!
- Ừm, từ giờ trở đi, nếu tìm được Ma Vân Quả tiếp theo, trước thuộc về ta!
Điều kiện này, Diệp Chân không chút do dự đáp ứng.
Yêu nữ này tuyệt đối là tiểu nữ nhân khôn khéo tham tiện nghi, nhưng khôn khéo cùng tham tiện nghi đều ở ngoài sáng, rất rõ ràng, không để cho người sinh ra phản cảm, thậm chí cảm thấy cho nàng vô cùng bằng phẳng.
Loại bằng phẳng này thậm chí để Diệp Chân sinh ra một tia không có ý tứ.
Một ngày này, bởi vì hai người Diệp Chân cùng Lạc Anh Tư tìm kiếm bốn phía, hai người gặp hơn ngàn ma linh u hồn, bên trong một đợt ma linh u hồn lớn nhất, thậm chí có bốn hồn tướng, ma linh u hồn bình thường vượt qua năm mươi.
Đương nhiên, kết quả cuối cùng, bị Diệp Chân thu hết.
Bây giờ, số lượng ma linh u hồn bị Diệp Chân thu vào Ma Hồn điện ít nhất cũng có một ngàn, đây tuyệt đối là một thu hoạch kinh khủng.
Nếu ý nghĩ Diệp Chân trước đây có thể thành công, giá trị một ngàn ma linh u hồn bị Diệp Chân lấy đi hẳn sẽ không thấp hơn giá trị của ba Ma Vân Quả.
Ý nghĩ kia, một mực để lòng Diệp Chân ngứa ngáy, chỉ là hiện tại đang ở trong Ma Hồn bí cảnh nên không có cơ hội nếm thử, chỉ có thể đợi sau khi ra ngoài thử.
Vụng trộm nhận được một phần thu hoạch lớn như thế, Lạc Anh Tư lại công bằng như thế, Diệp Chân có chút ngượng ngùng.
Có quyết định như vậy, Lạc Anh Tư mang theo Diệp Chân qua lại bên trong Ma Hồn bí cảnh. Lúc này, Diệp Chân mới phát hiện một thiên phú kinh người khác của nàng
—— biết đường!
Trừ phi cần, tuyệt sẽ không đi qua đường đã đi, chỗ đến ngã ba, phần lớn đều là ngã ba mà thủ hộ màn sáng chưa bị phá vỡ.
Phần lớn võ giả có thành tựu tu vi Thần hồn đều có thể biết đường, dù sao khi thần hồn lớn mạnh, trí nhớ được tăng cường cực lớn, nhưng bên trong Ma Hồn bí cảnh loại này, từng con đường đều không khác địa vực u ám, bản lãnh này sẽ giảm bớt đi nhiều.
Dù sao Diệp Chân thật không rõ được, thế nhưng Lạc Anh Tư mang theo Diệp Chân một đường đi, ngay cả Diệp Chân đều có thể cảm giác được, bọn hắn đang càng ngày càng tiếp cận cửa ra vào Ma Hồn bí cảnh.
Mà càng tiếp cận cửa vào Ma Hồn bí cảnh, tần suất thăm dò càng cao, cơ hồ không có bất kỳ thu hoạch gì.
Sáu canh giờ qua, Diệp Chân cùng Lạc Anh Tư hai người thu hoạch, ngay cả một phần ba ngày trước cũng chưa tới, mỗi người chỉ lấy lấy được một Ma Vân Quả.
- A, ma linh u hồn, còn là số lớn ma linh u hồn, mau nhìn, thủ hộ màn sáng phía trước kia, sợ có trên trăm ma linh u hồn?
Đột nhiên, Lạc Anh Tư chỉ về một đoàn huyết sắc quang điểm đang bay múa đằng trước, vẻ mặt kinh hỉ.
- Nhìn, huyết sắc quang điểm to bằng quả đấm kia nhất định là Ma Hồn vương giả bên trong u hồn, Hồn Soái cấp một, nhanh đi, bên trong thủ hộ màn sáng này khẳng định có Ma Vân Quả!
Biết Diệp Chân có thủ đoạn đặc thù thu thập ma linh u hồn, Lạc Anh Tư thẳng thắn nói.
Diệp Chân cũng mặc kệ, dù sao Lạc Anh Tư sớm đã biết mình có bí mật, nhưng chỉ thấy thì không hiểu rõ bí mật của hắn là gì đâu, vừa sải bước qua màn sáng thủ hộ đã vọt vào một đoàn huyết sắc quang điểm đang bay múa.
Có Ma Hồn điện, Diệp Chân thu thập hết những ma linh u hồn này, cho dù vương giả bên trong ma linh u hồn cũng dễ như trở bàn tay!
Qua trong giây lát, thân hình Diệp Chân xuyên hoa như hồ điệp, ma linh u hồn bắt đầu liên miên biến mất, có ma linh u hồn thậm chí còn không có tan ra bản thể đã trực tiếp biến mất.
Về phần vương giả bên trong ma linh u hồn, trong nháy mắt khi bản thể vừa mới hóa lớn đã bỗng nhiên biến mất, mọi việc đều để đôi mắt đẹp của Lạc Anh Tư chớp liên tục!
- Đã nói xong, ta lấy trước! Nếu lại tìm đến một quả, mới thuộc về ngươi!
Lạc Anh Tư giơ vừa mới cầm được một Ma Vân Quả, bên trong đôi mắt tràn đầy ý cười giảo hoạt.
- Quả tiếp theo, sợ là không có vận khí đó!
Khi nói chuyện, Diệp Chân cũng không khách khí, quét sạch linh thực xung quanh Ma Vân thụ, theo như Lạc Anh Tư nói, tất cả đều là bảo bối, về phần bảo bối như thế nào, chờ Diệp Chân rời khỏi Ma Hồn bí cảnh sẽ biết.
Sau nửa canh giờ, một vòng xoáy huyết sắc to lớn xuất hiện trước người Diệp Chân cùng Lạc Anh Tư.
- Tốc độ nhất định phải nhanh, vô cùng nhanh mới có thể ngăn cản được hấp lực của vòng xoáy mà lao ra ngoài.
Khi nói chuyện, thân hình Lạc Anh Tư như điện, xông về phía vòng xoáy huyết sắc.