Chương 499 Chỉ Bằng Các Ngươi?
Xùy!
Một nửa ngón tay màu xanh ngọc đột ngột đâm ra một khối óc màu đỏ trắng, còn có một khối sọ não sau đầu Ngũ Thanh Học cùng nhau bay ra.
Thoáng chốc, thần quang trong mắt Ngũ Thanh Học tiêu hết, thân hình không tự chủ được rơi xuống dưới!
Còn Phó đà chủ Miêu Kinh Phong đang la hét cuồng loạn thì ánh mắt đột ngột trở nên ngây dại!
Lại thêm một người!
Lại một hộ giáo trưởng lão Hồn Hải cảnh ngũ trọng cứ như vậy bị hạ gục!
Bốn người!
Bốn người này, gần như một nửa sức mạnh tinh anh trong phân đà Tây Ninh, mà gây nên mọi việc những chuyện này, lại chỉ là một võ giả Hoá Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong.
Miêu Kình Phong cảm giác đây là một cơn ác mộng, một ác mộng không thể tưởng tượng nổi!
Hắn mong ngóng có thể mau sớm tỉnh lại khỏi cơn ác mộng này, nhưng mà hắn không thể để cơn ác mộng này tuỳ ý tiếp diễn, hắn sợ hãi, sợ cơn ác mộng này cứ tiếp tục, trở thành ác mộng vĩnh viễn!
Các võ giả chiến binh bốn phương tám hướng bên ngoài đều sợ ngây người. Trường Sinh giáo ngay cả lông tơ người ta cũng không đụng tới được, vậy mà chưa gì đã bị mất bốn vị cường giả.
Cũng quá kinh khủng đi.
- Kết hợp chống kẻ thù, hai bên kết hợp chống kẻ thù!
Trong thời gian ngắn, Miêu Kình Phong hô lên phương pháp ứng đối chính xác nhất, bốn vị trưởng lão hộ giáo còn sống cũng là hạng người có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, lập tức đưa ra lựa chọn chính xác nhất!
Thân hình lóe lên, liên kết thành hai đôi, lưng tựa lưng ứng chiến.
Gần như đồng thời lúc bọn hắn vừa lập xong đôi, thân hình Diệp Chân vừa mới biến mất, đã xuất hiện bên cạnh trưởng lão gọi Đồng Hán Tố, đây là vị nữ trưởng lão duy nhất trong tám người.
- Diệp tặc, chết đi cho ta!
Cơ hồ trong nháy mắt thân hình Diệp Chân xuất hiện, Miêu Kình Phong đã gầm lên, song quyền như điện, từng đạo như sao băng đánh về phía Diệp Chân vừa mới xuất hiện.
Đồng thời, Đồng Hàn Tố cũng nhanh chóng lùi lại, ba vị võ giả Trường Sinh giáo khác cũng gầm lên một tiếng, trong chớp nhoáng tất cả công kích đều dồn về phía Diệp Chân, như muốn phát tiết hết lửa giận lúc trước.
Nhiều người tìm thấy cơ hội đồng loạt tấn công, lập tức khiến Diệp Chân lâm vào hoàn cảnh cực kỳ khó khăn.
Dựa vào thực lực của Diệp Chân hoàn toán có thể đón đợ đòn tấn công của một vị võ giả Hốn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, nhưng đồng thời đối mặt với bốn người đồng thời tấn công, Diệp Chân không có bất kỳ khả năng nào có thể chống lại!
Hú lên một tiếng quái dị, đôi cánh to lớn phía sau mở ra, Diệp Chân lần nữa hoá thân thành xích quang, biến mất tại chỗ.
Rầm rầm rầm!
Thanh âm các loại linh quang tấn công tụ vào một chỗ bùng lên bên tai không dứt.
Làn sóng xung kích to lớn tràn ra khắp bốn phương tám hướng, từng toà kiến trúc ở bốn phía dưới tác động to lớn như vậy bị phá huỷ tan tành như đậu hũ.
- Giết, hắn ở nơi đó, đừng để hắn chạy trốn!
Đám người Trường Sinh giáo nổi cơn thịnh nộ, nhìn chòng chọc và Diệp Chân, nháy mắt phát hiện ra hành tung của Diệp Chân, năm người liền cùng nhau xông tới phía xa. Quyền ấn, kiếm cương, đủ loại sát chiêu lộn xộn phóng ra.
Mà lúc này, Diệp Chân đã ngồi trên lưng Vân Dực Hổ Vương tiểu Miêu.
Lúc huyễn cảnh vừa xuất hiện, ngoại trừ lúc ban đầu ra vẻ bổ nhào về phía trước, Diệp Chân cũng không để tiểu Miêu tấn công. Chủ yếu bởi vì đối thủ tất cả là võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, chỉ cần sơ suất một chút thì có thể khiến tiểu Miêu trọng thương, cho nên Diệp Chân đã sớm bảo tiểu Miêu lui sang một bên!
Trong nháy mắt Diệp Chân cưỡi lên, không khí xuất hiện nhữ đám mây khổng lổ, thân hình tiểu Miêu thu nhỏ chừng hai mét chở Diệp Chân như mũi tên vụt ra ngoài nhanh như chớp, bỏ lại đủ loại công kích ở sau lưng.
Thiên hạ võ công, vô kiên tất phá, duy khoái bất phá, hình ảnh lúc này chính là khắc hoạ chân thật nhất. (*)
[* Võ công của thiên hạ, cứng rắn nhất cũng sẽ bị phá, chỉ có nhanh là không thể bị phá].
Sau khi tiểu Miêu tăng tốc độ đến cực hạn, những võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong này không tránh khỏi bị vứt bỏ tít đằng xa, muốn đuổi theo cũng không kịp.
Vân Dực Hổ Vương có thể cưỡi gió đạp mây, am hiểu tốc độ, lúc đầu ở Hắc Long Vực, dưới sự bảo hộ của Chiến Hồn Huyết Kỳ, ngay cả Hoa Diễn – cường giả Chú Mạch cảnh lục trọng vận dụng võ kỹ thần thông thân pháp nhưng đuổi theo Vân Dực Hổ Vương cũng cực kỳ khó khăn.
Bây giờ mặc dù không dùng Chiến Hồn Huyết Kỳ, nhưng nhưng võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong này cũng không tài nào đuổi theo kịp..
Nhìn thấy Diệp Chân nhất kỵ tuyệt trần, Phó đà chủ Miêu Kình Phong lập tức hô to.
- Mau đuổi theo, hắn muốn chạy trốn!
Nếu thật sự để Diệp Chân chạy trốn, phân đà Trường Sinh giáo Tây Ninh của bọn hắn lần này thật sẽ cắm đến nhà bà ngoại, danh vọng bên trong Tây Ninh võ thành sợ là rớt xuống đến ngàn trượng, so với việc Phất Trần chết hai tháng trước, sợ là hậu quả còn nghiêm trọng hơn gấp trăm ngàn lần!
Kỳ thật không cần Miêu Kình Phong rống to, bốn vị trưởng lão hộ giáo còn sống cũng sẽ không bỏ qua, ánh mắt bọn hắn đã sớm đỏ lên!
Một tên tiểu tử Hoá Linh cảnh, sau khi trước mặt bọn hắn chém giết bốn người, còn nghênh ngang bỏ đi, việc này nếu truyền ra ngoài, về sau bọn hắn làm sao còn lăn lộn ở đây?
Nhất thời, khí tức cổ quái mà dồi dào rung động từ trên người bốn vị trưởng lão hộ giáo và Miêu Kình Phong, trong thời gian ngắn, năm người đều có bí thuật, thân hoá thành lưu quang, đuổi về hướng Diệp Chân!
Khi năm người vận dụng bí pháp điên cuồng đuổi theo, thân ảnh Diệp Chân phía trước đột nhiên từ một hoá thành ba, chia ra ba phương hướng bỏ chạy!
Diệp Chân thi triển Linh Quang Hóa Ảnh bí thuật!
Một màn này, khiến năm người đang đuổi theo ngây ra một lúc.
Nhưng mà, tốc độ của năm người đuổi theo cực nhanh, theo bản năng liền dựa theo cảm giác của riêng mình đuổi theo hướng mà bản thân nghĩ đó là người thật, Diệp Chân đã sớm khơi dậy lửa giận của bọn hắn, vô luận như thế nào cũng không thể để
Diệp Chân chạy thoát.
Năm người trong nháy mắt chia làm ba nhóm, cánh trái hai người, đường giữa hai người, cánh phải chỉ có một mình Đồng Hàn Tố.
Miêu Kình Phong bởi vì do khoảng cách, mặc dù đuổi theo đường giữa, nhưng là người cuối cùng, trong nháy mắt nhìn thấy năm người chia ra làm ba, đột ngột sinh ra một loại dự cảm bất an!
- Hàn Tố, cẩn thận!
Trong nháy mắt Miêu Kình Phong hét lên, thân ảnh Diệp Chân trên lưng Vân Dực Hổ
Vương đột nhiên biến mất, một đạo lưu quang màu đỏ từ trong hư không xẹt qua!
Mặc dù tốc độ Vân Dực Hổ Vương cực nhanh, nhưng nếu ở cự li ngắn, thì vẫn không so được với tốc độ của Ngân tuyến Thiểm!
Gần như đồng thời, tiếng hừ lạnh của Diệp Chân vang lên.
- Hừ, để cho Diệp Chân ta chạy trốn? Chỉ bằng các ngươi sao?
Nghe vậy, thần sắc các võ giả quan chiến đồng thời khẽ động, nguyên lai người này tên Diệp Chân!
- Không tốt, bị lừa rồi!
Thân hình Miêu Kinh Phong đột ngột chuyển hướng gấp, linh lực quanh thân hối hả lập loè.
Nháy mắt chuyển hướng đuổi theo, Miêu Kình Phong vô cùng sợ hãi nhìn thấy thân hình Diệp Chân đã xuất hiện bên cạnh Đồng Hàn Tố, lôi quang phóng xuống đỉnh đầu Đồng Hàn Tố!
Thoáng chốc, trái tim Miêu Kình Phong giống như rơi vào vực sâu không đáy, chìm sâu xuống dưới!
Gần như đồng thời, một tay Đồng Hàn Tố khẽ chống đỡ, một hộ thuẫn nhỏ đột ngột phóng lớn, như dù che mưa bảo hộ trên đỉnh đầu.
Lôi quang đổ xuống như mưa, theo lá chắn trượt xuống bốn phương tám hướng, hồ quang điện lấp loé, quang hoa của hộ thuẫn lại cực kỳ yếu. Nhưng cuối cùng, Đồng Hàn Tố vẫn dựa vào một kiện hộ thuẫn phòng ngự thượng phẩm tiếp nhận đòn tấn công Kinh Hồn Thiên Lôi của Diệp Chân!
Tâm Miêu Kình Phong đang treo ngược cuối cùng cũng hạ xuống, thân hình chuyển qua đường giữa vội xông tới Diệp Chân.
Đồng thời, đợt công kích thứ hai của Diệp Chân phóng ra!
Ngón tay trỏ bên phải của Diệp Chân nhẹ nhàng điểm ra, khí tức xưa cũ mờ mịt mà bao la lập tức tràn ra, một đoạn ngón tay màu xanh ngọc đột ngột bay ra, hướng về phía Đông Hàn Tố!
Trong nháy mắt phù ngọc chỉ bay ra, kiếm mạch Kiếm Tâm Thông Minh thứ nhất của Diệp Chân có chút chấn động một cái.
Hai mắt Đồng Hàn Tố sáng lên dị quang cường thịnh!
Phù Vân Chỉ này của Diệp Chân khiến cho nàng có cảm giác không có cách nào né tránh.
Diểm chết người nhất là loại cảm giá này lập tức trở thành sự thật!
Trong thời gian ngắn, nàng thi triển mười mấy loại thân pháp, nhưng đều không thể thoát khỏi tấn công của Phù Vân Chỉ này, chỉ có thể trơ mắt nhìn Phù Vân Chỉ này đánh về phía mình.
Diệp Chân chỉnh hợp Tâm Kiếm vào Phù Vân Chỉ, sao có thể để cho nàng tuỳ tiện thoát ra được?
Thần sắc Đồng Hàn Tố trở nên vô cùng ngưng trọng!
Bởi vì uy lực của Phù Vân Chỉ này, lúc trước nàng đã từng gặp qua, nó có thể xuyên thủng linh cương hộ thể và Hậu Thiên linh thể chỉ pháp của võ giả Hồn Hải cảnh ngũ trọng đỉnh phong, không khủng bố mới lạ!
Hộ thuẫn nhỏ lúc trước lần nữa bảo hộ phía trước!
Nhưng mà trong nháy mắt, ánh mắt Đồng Hàn Tố trở nên vô cùng kinh hãi!
Đối diện với nàng, hai ngón trỏ của Diệp Chân chắp lại phóng ra liên tục từng đạo Phù Vân Chỉ màu xanh ngọc, liên tục đánh về phía nàng.
Mặc dù Đồng Tử Hàn lay động kiện bảo thuẫn Thượng phẩm trong tay đến cực hạn, nhưng chống lại ba đạo Phù Vân Chỉ liên tiếp, bảo thuẫn thượng phẩm trong tay nàng phát ra một tiếng xuỳ, quang hoa tiêu hết, phía trên đã vỡ thành một cái lỗ lớn!
Hưu!
Lại một đạo Phù Vân Chỉ hướng về phía Đồng Hàn Tố!
- Hàn Tố, ta đến rồi!
Thanh âm Miêu Kình Phong vang lên, đồng thời ba tên trưởng lão hộ giáo Trường Sinh giáo khác cũng đuổi theo sát.
Đồng thời, bên trên cánh tay phải Miêu Kình Phong đang đuổi đến gần hiện lên linh lực hệ Hoả vô tận, trong nháy mắt toàn bộ cánh tay phải nhanh chóng bốc cháy bỗng nhiên đấm ra một quyền!
Một quyền ấn hoả sắc trong suốt sáng long lanh phảng phất như sao băng rít lên hướng về phía Diệp Chân đánh tới, những nới nó đi qua, không khí đều bị thiêu đến tí tách rung động!
Đây là tuyệt kỹ sở trường Hoả Ấn Lưu Tinh của Miêu Kình Phong, uy lực cực kỳ kinh người! Chiêu này đã từng chỉ dùng một quyền đã đánh chết một tên võ giả Hồn Hải cảnh tứ trọng đỉnh phong!
Xùy!
Dưới Phù Vân Chỉ, trùng điệp kiếm quang Đồng Hàn Tố phóng ra đều hoá thành hư vô, như tia chớp đâm về phía ngực của Đồng Hàn Tố. Nhưng mà, dưới tầng tầng phòng ngữ của Đồng Hàn Tố, uy lực của Phù Vân Chỉ giảm mạnh, chỉ khiến Đồng Hàn Tố khẽ rên lên một tiếng, linh cương hộ thể quanh thân không ngừng lấp loé, gần như muốn vỡ nát!
Một màn này làm cho tất cả mọi người xung quanh bao gồm cả Miêu Kình Phong đều an tâm!
Trưởng lão hộ giáo Đồng Hàn Tố an toàn!
Bởi vì có Hoả Ấn Lưu tinh của Phó đà chủ Miêu Kình Thân, uy lực Hoả Ấn Lưu Tinh cực mạnh, Diệp Chân nhất định phải chuyên tâm ứng phó, việc này có chút trì hoãn, bốn người do Miêu Kình Phong cầm đầu rất nhanh đuổi tới, một lần nữa vây quanh Diệp Chân.
Tất cả mọi người đều nghĩ như vậy, thậm chí Đồng Hàn Tố cũng thở dài một hơi--- cuối cùng cũng trốn thoát được một kiếp từ trong Quỷ Môn quan, ngay cả trên trán nàng cũng rịn ra một tầng mồ hôi lạnh!
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, một màn khiến cho tất cả mọi người khiếp sợ trợn mắt há hốc mồm hiện lên.
Diệp Chân vậy mà xem Hỏa Ấn Lưu Tinh của Miêu Kình Phong như không, lần nữa phóng ra một chỉ.
Hưu!
Một đạo Phù Vân Chỉ, lần nữa như tia chớp đánh thẳng vào Đồng Hàn Tố!
Trong nháy mắt trong con ngươi Đồng Hàn Tố hiện lên vẻ sợ hãi cực độ.
- Không được!
Miêu Kình Phong hoảng sợ rống to, hắn làm sao cũng không nghĩ ra, hắn đụng phải một kẻ điên!
Một tên điên muốn đồng quy vu tận!
Thế nhưng ngay cả đồng quy vu tận, thì Hoả Ấn Lưu Tinh lúc này của hắn cũng khó có thể khống chế!
Gần như đồng thời, tiếng kêu thảm thiết truyền đến từ đằng sau Miêu Kình Phong, Miêu Kình Phong ngạc nhiên quay đầu lại liền thấy hộ giáo trưởng lão họ Chu bên cạnh đang dùng một loại ánh mắt không thể tin được nhìn trước ngực mình.
Một huyết trảo chẳng biết từ lúc nào đã phá ra khỏi lồng ngực hắn, khiến cho lồng ngực hắn thủng một lỗ lớn, máu chảy ồ ạt!
Chỗ chết người chính là, trên huyết trảo kia còn đang nắm một trái tim đang hoạt động, trái tim vẫn đang đập một cách mạnh mẽ!
Năm ngón tay trên huyết trảo nhẹ nhàng bóp!
Ầm!
Trái tim đang đập đột ngột vỡ thành một đống máu thịt!
Chu Duy quát to một tiếng, cứ như vậy chết đi!
Miêu Kình Phong đờ đẫn, dưới tình huống bị đả kích liên tục, lại có một loại cảm giác mình đang nằm mơ!
- Hàn Tố!
Tiếng rống bi phẫn của một vị trưởng lão đánh thức Miêu Kình Phong, trong nháy mắt Miêu Kình Phong quay đầu lại liền nhìn thấy thân hình lơ liễu của Đồng Hàn Tố rơi xuống đất!
Phần trán trắng nõn xuất hiện một lỗ máu hết sức chói mắt!
Oanh!
Gần như là đồng thời, Hoả Ấn Lưu Tinh hung hắn đánh vào ngực Diệp Chân!