← Quay lại trang sách

Chương 545 Hư Vương

Vì đối phó một tên đệ tử phổ thông của Nguyệt Hoa đường ta, một trong bát đại thần tướng Trường Sinh giáo - Phan thần tướng lại tự mình xuất thủ! Đường chủ ta đây đều có chút hết sức vinh hạnh!

Vừa quát, thân hình Phong Khinh Nguyệt thoắt một cái, sau đó giống như giao long phóng lên tận trời, cũng không thấy động tác, trong nháy mắt chỉ ảnh màu tím điểm ra đầy trời, nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện bên trong màu tím chỉ ảnh kia lại lóe ra một chút hào quang.

Nháy mắt điểm ra, màu tím chỉ ảnh đầy trời đột ngột tụ hợp đến một chỗ, theo thân hình Phong Khinh Nguyệt xoay tròn, giống như gió lốc, lại giống như mũi khoan, đón cuốn ngược về phía Tụ Nguyên Diệt Thần Toa.

Oanh!

Hai luồng quang hoa đột nhiên chạm vào nhau, sóng xung kích màu tím đen lan ra bốn phương tám hướng, trong hư không bốn phương tám hướng vang lên âm thanh như đao cắt xé rách.

Gần đó cổng chào, phòng ốc, cửa hàng dưới sóng xung kích màu tím đen giống như đậu hũ, trong nháy mắt vỡ nát, sóng xung kích màu tím đen đánh tới cửa ra vào phòng đấu giá Thiên Linh.

Hai lão giả áo xám cực kỳ đột ngột xuất hiện ở cửa ra vào phòng đấu giá, vô thanh vô tức, một đạo màn ánh sáng màu xanh bảo hộ ở phía trước phòng đấu giá.

Trong nháy mắt tiếp theo, sóng xung kích màu tím đen đánh lên, màn ánh sáng màu xanh kịch liệt run rẩy một chút, như nước tán đi, nhưng mà, sóng xung kích màu tím đen cũng theo đó tán đi.

- Nếu có lần sau, trong vòng năm năm, bất kỳ người nào trong Trường Sinh giáo và Nhật Nguyệt thần giáo đừng mơ tưởng bước vào phòng đấu giá Thiên Linh nửa bước!

Một thanh âm mang theo vài phần tức giận đột ngột từ trong phòng đấu giá Thiên Linh vang lên.

Nhưng cho dù Phong Khinh Nguyệt hay Tụ Nguyên Diệt Thần Toa trước người đại hán mặt đen lơ lửng trên bầu trời kia đều không nhìn về phía Thiên Linh phòng đấu giá, ánh mắt hai bên đều nhìn chòng chọc vào đối phương.

- Nghe danh Tử Hà Chỉ của đường chủ Nguyệt Hoa đường Nhật Nguyệt thần giáo Phong Khinh Nguyệt thần diệu vô biên, hôm nay gặp mặt, quả nhiên bất phàm!

Hai mắt Phan thần tướng tinh quang nổ bắn ra, mà Đoàn Anh Niên trước đây truy sát Diệp Chân thì đứng sau Phan thần tướng này nửa bước. Hiển nhiên, địa vị trong giáo của Phan thần tướng cao hơn một chút.

- Linh khí Tụ Nguyên Diệt Thần Toa một trong bát đại thần tướng, hôm nay gặp mặt, cũng chỉ như thế!

Phong Khinh Nguyệt nói một câu, thiếu chút nữa làm cho Phan thần tướng mặt đen tức điên, hắn nói lời xã giao giang hồ, nâng Phong Khinh Nguyệt một câu, không ngờ, Phong Khinh Nguyệt lại giẫm hắn xuống.

Đương nhiên, Phong Khinh Nguyệt chỉ dùng chỉ pháp đã tiếp nhận Linh khí của hắn công kích, đây là sự thật.

- Hừ, có đúng không, vậy thì thử lại!

Phan thần tướng mặt đen tức giận hừ một tiếng, Tụ Nguyên Diệt Thần Toa trong tay đột ngột nhoáng một cái, đã có ý đồ ra tay.

Cũng trong nháy mắt này, một đạo khí tức vô cùng kinh khủng đột ngột từ trong phòng đấu giá Thiên Linh bay lên, nháy mắt khí tức kia bay lên mang theo một lực lượng khó mà chống cự, phô thiên cái địa lao đến.

- Vương giả!

- Khí tức vương giả Khai Phủ cảnh!

Tiếng kêu kinh ngạc vang lên khắp nơi. Trên bầu trời, phàm là võ giả Hồn Hải cảnh, Hóa Linh cảnh ngự không đều không bị khống chế từ không trung rơi xuống, từng người một rơi chổng vó.

Võ giả tụ tập xem náo nhiệt, cho dù Hồn Hải cảnh hay Hóa Linh cảnh đều bịch bịch ngã xuống đất.

Dù cố gắng chống lại khuôn mặt đỏ bừng, cuối cùng đều không thể làm gì quỳ xuống.

Ngoại trừ cường giả Chú Mạch cảnh gần đó, tất cả mọi người, trước mặt đạo khí tức này đều không thể làm gì ngoài quỳ xuống.

Diệp Chân lại ngoại lệ!

Lúc này, lực lượng Thần Hồn bên trong hồn hải, hay Linh Lực của Diệp Chân đều vận chuyển tới cực hạn, Xích Ngọc Linh Giáp càng lấp lóe sáng chói.

Nhưng dưới cỗ khí tức kinh khủng này, Xích Ngọc Linh Giáp bên ngoài cơ thể Diệp Chân, bắt đầu băng liệt từng khúc!

Bên trong âm thanh linh giáp băng liệt, lưng Diệp Chân dần dần cong xuống, hai chân cũng không chịu nổi nghiêng về phía trước, giống như phía sau đè ép vài ngọn như núi lớn, khiến cho hai chân Diệp Chân kịch liệt run rẩy!

- Không!

Song quyền Diệp Chân nắm chặt, trầm thấp hét lên một tiếng, cơ hồ đồng thời, Tử

Linh bên trong kiếm mạch thứ nhất cũng run rẩy một chút, hiển nhiên, nó cũng không muốn khuất phục dưới cỗ khí thế kia.

Chỉ là hiện tại, nó sống nhờ trong cơ thể Diệp Chân, nếu Diệp Chân khuất phục, nó cũng không có biện pháp gì.

Ông!

Đồng thời, kiếm mạch thứ nhất Kiếm Tâm Thông Minh, kiếm mạch thứ hai hắc long thiên phú, hai đạo Thiên Trụ một vàng một đen đứng sừng sững bên trong hồn hải đồng thời rung động, giống như bốn đạo Thiên Trụ đâm thẳng lên trời.

Ba!

Nháy mắt bốn cột sáng rung động, thân thể Diệp Chân giống như một nhánh cây bị ngoại lực ép cong, trong giây lát uốn thành thẳng tắp.

Diệp Chân có thể cảm giác được, Kiếm Tâm Thông Minh và hắc long thiên phú huyết mạch của hắn chịu áp lực của khí tức vương giả Khai Phủ cảnh mở ra một vùng không gian, một phương không gian có thể để Diệp Chân chịu đựng được uy áp.

Nhất là kim quang của Kiếm Tâm Thông Minh, lại có cảm giác loáng thoáng có thể đâm thủng khí tức vương giả phô thiên cái địa kia.

Lập tức, áp lực không có, một loại cảm giác vô cùng nhẹ nhõm lan ra toàn thân.

- Diệp Chân ngươi....

Phong Khinh Nguyệt vô cùng ngạc nhiên nhìn Diệp Chân, một mảng lớn võ giả Hồn Hải cảnh phía dưới đen nghịt, một mình Diệp Chân tu vi chỉ có Hồn Hải cảnh nhất trọng đứng ngạo nghễ, như hạc giữa bầy gà, hết sức đáng chú ý.

Không chỉ có Phong Khinh Nguyệt, tất cả cường giả Chú Mạch cảnh nhìn Diệp Chân đứng ngạo nghễ cũng ngạc nhiên.

Cũng trong nháy mắt này, khí tức từ trong nội viện phòng đấu giá Thiên Linh tràn ra hơi động một chút, Diệp Chân chỉ cảm thấy một đạo Linh Lực cực kỳ to lớn đảo qua trên người hắn, sau đó không còn bất cứ dị thường nào nữa.

Diệp Chân thấy may mắn, may mắn vừa rồi nháy mắt Phong Khinh Nguyệt động thủ hắn đã thu lại Ma Vân Quả.

- Ai nếu còn dám quấy rối ở cửa ra vào phòng đấu giá, giết... không tha!

Thanh âm băng lãnh bá khí từ bên trong phòng đấu giá bay ra, Phan thần tướng mặt đen trên bầu trời đứng ngạo nghễ đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, một ngụm huyết tiễn cuồng phún, thân hình không tự chủ được từ trên không trung rơi xuống.

Một sát na này, tất cả mọi người cảm thấy, khí tức vương giả Khai Phủ cảnh từ trong phòng đấu giá Thiên Linh tràn ra, chớp mắt rút đi, đều đánh vào trên người Phan thần tướng, một trong bát đại thần tướng Trường Sinh giáo.

- Hư Vương, vừa rồi chúng ta làm việc lỗ mãng, đã quấy rầy Hư Vương đại giá, còn xin Hư Vương thứ lỗi! Phan thần tướng vừa rồi cũng chỉ làm bộ, cũng không phải thật sự muốn xuất thủ!

Trên bầu trời, đường chủ Chu Tước Đường Trường Sinh giáo Đoàn Anh Niên bị một màn này làm chấn kinh, đã liên tục không ngừng xá dài hướng về bên trong phòng đấu giá Thiên Linh, thần sắc vô cùng khẩn trương.

- Hừ, nếu hắn thật xuất thủ, lúc này đã là người chết, mà không chỉ phun một ngụm máu!

- Hư Vương thứ tội, Hư Vương thứ tội!

Đoàn Anh Niên cũng không dám tiếp tục nói nhiều, nhận lỗi.

- Tự giải quyết cho tốt, nếu còn dám quấy rối....

Trong phòng đấu giá Thiên Linh, âm thanh của vị vương giả Khai Phủ cảnh kia đột nhiên ngừng lại, khí tức Vương giả Khai Phủ cảnh đầy trời vừa rồi cũng trong một sát na này biến mất, giống như từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện.

Cho đến lúc này, đám võ giả Hồn Hải cảnh, Hóa Linh cảnh vừa rồi rơi xuống mặt đất cùng quỳ rạp xuống đất mới nhao nhao đứng dậy.

- Hừ. Họ Diệp, lần này, coi như ngươi may mắn!

Lau máu tươi ở khóe miệng, Phan thần tướng oán độc nhìn chằm chằm Diệp Chân.

- Lên Câu Hồn Bạc của Trường Sinh giáo chúng ta, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ!

- Phan hắc tử, lão phu có thể xem như câu nói này của ngươi là đang tuyên chiến với Nhật Nguyệt thần giáo chúng ta? Hừ, nếu Diệp Chân xảy ra chuyện gì. Như vậy dưới trướng lão phu, yêu nhân Trường Sinh giáo các ngươi. Gặp một giết một, gặp hai giết một đôi!

Điền Quý Chương cực nhanh bắn tới từ phương xa.

- Phải tính cả Phong Khinh Nguyệt ta! Các ngươi muốn kiếm người treo giải thưởng trên Câu Hồn Bạc thì cũng nên cẩn thận, nếu ai còn dám ra tay với Diệp Chân, Tử

Hà Chỉ của Phong Khinh Nguyệt ta sẽ cho hắn ăn đủ!

Phong Khinh Nguyệt vừa nói, võ giả tụ tập trên bầu trời vì thèm muốn giải thưởng trên Câu Hồn Bạc lập tức tản hơn phân nửa.

- Tuyên chiến thì tuyên chiến! Điền lão quỷ, ngươi cầm cái này uy hiếp người, có bản lĩnh ngươi thử một chút! Ngày trước, chuyện Diệp Chân chém giết chín hộ giáo chân nhân Trường Sinh giáo Chu Tước Đường chúng ta tính thế nào?

- Hơn một tháng trước, chuyện Diệp Chân hủy phân đà Tây Ninh chúng ta. Tính thế nào?

- Trên tay Diệp Chân gần có hai mươi nhân mạng Trường Sinh giáo chúng ta, Trường Sinh giáo chúng ta, không giết hắn thì giết ai!

Phan thần tướng rống giận.

Nhưng gầm thét thì gầm thét, Phan thần tướng này vẫn thận trọng nhìn phương hướng phòng đấu giá Thiên Linh mấy lần, sợ kinh động đến Vương giả Khai Phủ cảnh kia.

Bởi vậy có thể thấy được Vương giả Khai Phủ cảnh khủng bố đến mức nào.

- Phan hắc tử, nếu như Diệp Chân xảy ra chuyện, ngươi xem thử lão phu có tuyên chiến hay không? Về phần Diệp Chân ra tay giết gần hai mươi nhân mạng Trường Sinh giáo, các ngươi còn có mặt mũi nói?

- Nếu không phải các ngươi mưu đoạt tọa kỵ Vân Dực Hổ Vương của Diệp Chân, há có thể có họa hôm nay? Hoàn toàn do các ngươi gieo gió gặt bão.

Nói đến đây, thần sắc Điền Quý Chương đột ngột nghiêm một chút.

- Phan hắc tử, hôm nay ngươi đã ở đây, lão phu lấy thân phận Phó giáo chủ Nhật Nguyệt thần giáo, chính thức thông báo cho các ngươi!

- Nếu từ nay về sau, Trường Sinh giáo các ngươi còn dám trắng trợn truy sát Diệp Chân, vậy thì chờ.... Tuyên chiến! Đến lúc đó, cũng đừng trách lão phu xem công ước của ngũ đại thế lực vì không ra gì, hắc hắc!

Hai tiếng cười lạnh sau cùng của Điền Quý Chương như cú vọ khiến cho sắc mặt Phan thần tướng và Đoàn Anh Niên đồng thời biến đổi.

Bởi vì đây đã là thông báo chính thức giữa hai thế lực lớn.

Hơn nữa, thông cáo nói trước mặt mọi người. Nói một cách khác, sau này nếu bọn hắn lại còn tiếp tục truy sát Diệp Chân như vậy, chưa nói Nhật Nguyệt thần giáo có tuyên chiến hay không, nhưng Điền Quý Chương sẽ phải cùng Trường Sinh giáo bọn hắn không chết không thôi, thậm chí còn tính cả Phong Khinh Nguyệt!

Bởi vì, cái này đã liên quan đến tôn nghiêm của hai cường giả Chú Mạch cảnh!

- Hừ, cho dù như thế nào, trên tay Diệp Chân có hai mươi nhân mạng Trường Sinh giáo chúng ta, nhất định phải cho chúng ta một....

- Phan thần tướng, thật ra những cái này cũng không quan trọng!

Đột ngột, Đoàn Anh Niên đánh gãy lời Phan thần tướng, dẫn tới đám người một trận ghé mắt, cũng làm cho Phan thần tướng có chút không vui, nhưng trước mặt mọi người, cũng không phát tác.

- Diệp Chân, đường chủ Chu Tước Đường Trường Sinh giáo Đoàn Anh Niên ta hôm nay cũng cho ngươi một cuối cùng thông điệp, ngươi nghe cho kỹ!

Chú ý của mọi người đều tập trung lên người Đoàn Anh Niên, chờ đợi Đoàn Anh Niên nói tiếp, thì vẻ âm độc trong mắt Đoàn Anh Niên chợt lóe.

- Diệp Chân, chuyện ngươi sát hại tổng cộng hai mươi mốt hộ giáo chân nhân Trường Sinh giáo chúng ta, tạm dừng không nói, hai bên đều có đúng sai! Nhưng ngươi cướp đi bảo bối từ trên người đà chủ Tây Ninh phân đà Dương Chính Tích chúng ta, nhất định phải trả lại!

Nói đến đây, thanh âm Đoàn Anh Niên đột ngột mãnh liệt.

- Nhất là một Ma Vân Quả trên người Dương Chính Tích, ngươi nhất định phải trả lại! Bằng không, Trường Sinh giáo ta và ngươi không chết không thôi!

Ông!

Lời vừa nói, hơn một ngàn võ tụ tập ở chỗ này giả lập tức sôi trào!

Thần sắc ba người Diệp Chân, Điền Quý Chương, Phong Khinh Nguyệt cùng lúc trở nên cực kỳ khó coi!

Bởi vì, một chiêu này của Đoàn Anh Niên quá âm độc!