Chương 637 Kim Bối Thạch Thú Vương
Trong hư không, Huyền Hổ có thân thể khôi ngô hơn ba mét lúc này đang cưỡi một yêu thú nhỏ nhắn, đối lập với sự to lớn của nó.
Quỷ dị chính là, ánh mắt Huyền Hổ vậy mà không phải nhìn về phía trước lại nhìn qua hai mắt hẹp dài có chút lồi ra ngoài của yêu thú nhỏ.
Quỷ dị hơn chính là, trong đôi mắt của yêu thú nhỏ nhắn phát ra từng trận dị quang, bày biện ra từng hình ảnh, hình ảnh kia, rõ ràng là hình ảnh Diệp Chân đơn đầu thú triều.
Yêu thú nhỏ nhắn gọi là Thiên Lý Yêu, nghe nói có được huyết mạch Thượng Cổ Dị
Thú, hai mắt dị quang trận trận có thể nhìn thấy tình hình bên ngoài ngàn dặm thậm chí mấy ngàn dặm.
Lúc này Huyền Hổ thông qua hai mắt Thiên Lý Yêu nhìn Diệp Chân không biết lượng sức khiêu chiến thú triều, thỉnh thoảng đánh giá một câu.
Kỳ dị khách nhân? Lão tổ tông có phải hay không coi trọng quá mức? Vân Dực Hổ
Vương Địa giai thượng phẩm kia cũng chỉ tốc độ hơi khác thường thôi.
Về phần võ giả nhân loại ở chung cùng Vân Dực Hổ Vương, một sâu kiến Hồn Hải cảnh ngũ trọng, dù mạnh một chút, cũng không xứng trở thành khách nhân lão tổ tông nha?.
Hừ, nếu ngay cả tràng diện bé tý như thế đều chống đỡ không được, còn nghĩ trở thành khách nhân trong miệng lão tổ tông, nếu không thể, vậy thì chờ bị tiêu hóa đi.
Nhìn Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu cùng Phi Thiên Ma Dịch một trước một sau phóng tới Diệp Chân, khóe miệng Huyền Hổ đột nhiên hiện ra một tia cười nhạo, Xem ra, tiểu tử này lập tức hóa thành thức ăn trong bụng yêu thú, khách nhân lão tổ tông muốn mời, thế nào lại là dạng này.
Đột nhiên, khóe miệng cười nhạo của Huyền Hổ đột ngột cứng lại, cự nhãn như chuông đồng bỗng nhiên trợn to.
Ngay sát na Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu cuồng bay qua bên người Phi Thiên Ma Dịch, Phi Thiên Ma Dịch bỗng nhiên quay người, miệng dài đến trăm mét bỗng nhiên há to, bắt đầu cắn loạn về phía Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu vừa mới bay tới.
Tập kích đột nhiên này vừa nhanh vừa độc. Càng chết là, bên trong suy nghĩ của Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu, yêu thú Thiên giai thượng phẩm Phi Thiên Ma Dịch là đồng bạn của nó!.
Không có chút chuẩn bị liền bị cắn!.
Lúc Phi Thiên Ma Dịch cắn trúng Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu, hai nửa cái miệng to lớn dài đến trăm mét liền cắn mạnh vào.
Lạch cạch!.
Thanh âm cốt nhục vỡ vụn để Thiên Lý Yêu nhìn lấy một màn này cả kinh nhịn không được rùng mình một cái, không tự chủ được rụt rụt thân thể. Một cái cắn này, thật sự quá kinh khủng, tiếng xé gió đều vang lên.
Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu giương cánh vượt qua trăm trượng bị Phi Thiên Ma Dịch cắn một cái, phần bụng ở giữa trái cánh trực tiếp bị đứt làm hai!.
Máu tươi, nội tạng các loại xanh xanh đỏ đỏ từ từ trong cơ thể Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu phun ra ngoài, trong thời gian ngắn, Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu vừa sợ sợ lại tức giận hét lớn về phía Phi Thiên Ma Dịch.
Nó không rõ vì cái gì?.
Bọn chúng không phải đồng bọn sao?.
Bọn chúng không phải nghe lệnh cùng một người sao? Sao lại muốn âm nó?.
Đáng tiếc, Phi Thiên Ma Dịch không có cho Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu bất kỳ giải thích nào, giống như phát hiện tử địch. Điên cuồng tiến công, lần nữa cắn một cái, đầu Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu trọng thương sắp chết ngay hóa thành xương phấn bên trong miệng Phi Thiên Ma Dịch.
- Ma dịch, ngươi muốn muốn chết sao? Dám tiến công tập kích kích đồng tộc!
Trên lưng Thiên Lý Yêu, Huyền Hổ thấy một màn liền lên tiếng gầm thét, dọa Thiên Lý Yêu sợ đến run lẩy bẩy, muốn rơi xuống từ không trung.
Phát tiết phẫn nộ rống lên mấy lần, Huyền Hổ mới phản ứng được. Nó cũng không ở hiện trường, cách Phi Thiên Ma Dịch quá xa, tức giận tiếng rống, Phi Thiên Ma Dịch căn bản nghe không được.
Chiến trường bên ngoài ngàn dặm, Diệp Chân vừa mới hiện lên một đạo hình phong hít sâu một hơi, Chiến Hồn Huyết Kỳ lại bắn ra một đạo huyết quang tăng cường ý chí lực cho hắn.
Thần niệm động, Phi Thiên Ma Dịch vừa mới vô cùng cuồng bạo lần nữa hướng về phía Diệp Chân tức giận gầm hét. Thậm chí có cử động công kích, nhưng công kích không đến Diệp Chân.
- Giết đi, tiến lên...! Ma dịch ngươi, tên ngu ngốc này, nhanh lên, lại xông lên mấy bước đã có thể làm bị thương hắn, đứng tại chỗ làm gì? Huyền Hổ ngoài ngàn dặm nhìn một màn này, hơi sốt ruột.
Gân xanh trên trán Diệp Chân có chút nhô lên, thời gian dài thôi động huyễn cảnh cũng ảnh hưởng thần hồn một đầu Thiên giai thượng phẩm yêu thú ở vào trạng thái nổi giận, khá tốn sức.
Không sai, là ảnh hưởng, cũng không phải khống chế!.
Diệp Chân dùng luyện hồn thần mâu cùng năng lực bố trí ảo cảnh Huyễn Hồn Thú Vương dung hợp luyện thành thần hồn bí thuật Huyễn Hồn Thần Mâu hoàn toàn mới, kỳ thật cũng không có biện pháp trực tiếp khống chế yêu thú lâm vào Huyễn Hồn Thần Mâu.
Giống như lúc trước thu thập Niên Tinh Hà, có thể cho Niên Tinh Hà mất đi sức chiến đấu, nhưng không có biện pháp để Niên Tinh Hà nghe lệnh của Diệp Chân.
Nhưng Phi Thiên Ma Dịch vừa rồi lại chân chân chính chính thay Diệp Chân giết chết một đầu Thiên giai thượng phẩm yêu thú uy hiếp cực lớn - Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu.
Nguyên nhân rất đơn giản, lợi dụng huyễn cảnh ảnh hưởng!.
Ngay khi Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu phát động công kích đối với Diệp Chân, Diệp
Chân thông qua Huyễn Hồn Thần Mâu, bố trí ra một huyễn tượng cho Phi Thiên Ma Dịch, Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu đi ngang qua bên người nó đang công kích nó, muốn giết nó, muốn ăn nó.
Thế là xong, bị tử vong uy hiếp để hung tính Phi Thiên Ma Dịch điên cuồng công kích Liệt Phong Huyền Vĩ Thứu không có chút nào phòng bị, một đầu Thiên giai yêu thú kinh khủng cứ như vậy xong đời.
Lúc này, chỉ cần Diệp Chân tùy tiện bố trí một cái huyễn cảnh gián đoạn thần niệm, Phi Thiên Ma Dịch lập tức sẽ vĩnh cửu lâm vào trong ảo cảnh kia, thời điểm bị ngoại vật bừng tỉnh cũng sẽ lập tức biến thành ngu ngốc hoặc một yêu thú chỉ biết giết chóc.
Đương nhiên, kết quả cuối cùng còn phải nhìn Diệp Chân bố trí huyễn cảnh như thế nào.
Bất quá, Diệp Chân cũng không có lập tức làm như thế.
Muốn thu thập hai đầu Thiên giai thượng phẩm yêu thú xông đến nhanh nhất, thế mà giải quyết gọn được một đầu, còn lại Phi Thiên Ma Dịch.
Cùng nhất thời thì Diệp Chân hắn có thể ứng phó một đầu Thiên giai thượng phẩm yêu thú cũng đã không tệ.
Oanh!.
Oanh!.
Oanh!.
Đại địa bắt đầu lắc lư, mặt đất bụi đất tung bay, nơi xa, hai thân ảnh như ngọn núi nhỏ đang chạy như điên tới, vừa sải bước ra, chính là hơn mười dặm, một bước rơi xuống, tiếng vang rung trời, đất rung núi chuyển.
Một con thân cao trăm mét, lông tóc đỏ sậm, lỗ mũi phun lửa cự nóng, bước ra một bước, cuồng phún một hơi, thảm thực vật trước mắt lập tức thành tro.
Khi thấy rõ ràng một con yêu thú khác, thần sắc Diệp Chân đột nhiên ngưng tụ.
Kim Bối Thạch Thú Vương!.
Bên trong yêu linh bí lục Dương Nhất Quan đưa cho Diệp Chân có ghi lại Kim Bối Thạch Thú Vương, xếp hạng thứ ba bên trong yêu thú Thiên giai thượng phẩm!.
Theo yêu linh bí lục bên trong ghi chép, Kim Bối Thạch Thú Vương chính là Thượng Cổ dị chủng, Thiên giai trung phẩm Kim Bối Thạch Thú tùy thời đều có thể khiêu chiến Thiên giai thượng phẩm.
Mà vương giả bên trong Kim Bối Thạch Thú - Kim Bối Thạch Thú Vương chính là một trong vài không nhiều yêu thú Thiên giai thượng phẩm có thể đối đầu cùng Khai Phủ cảnh vương giả.
Bất quá. Bên trong Yêu linh bí lục ghi chép Kim Bối Thạch Thú Vương cũng chỉ có thế, cụ thể cường đại cỡ nào thì không có chi tiết, chỉ nói Kim Bối Thạch Thú Vương có Thổ hệ linh lực, năng lực điều khiển Thổ hệ linh lực, không ai có thể so sánh.
Kim Bối Thạch Thú Vương cũng không phải thạch thú, mà quanh thân ngưng tụ từng tầng từng tầng Thổ linh lực thật dày gần như thực chất. Xem ra cực kỳ cồng kềnh, ẩn ẩn có bộ dáng tảng đá, mà Thổ linh lực hiện lên màu vàng, quang hoa vừa chiếu, chợt nhìn giống như kim chất, nên được xưng là Kim Bối Thạch Thú Vương.
Rống!.
Ngao!.
Kim Bối Thạch Thú Vương cùng Hỏa Linh Cự Hùng mỗi con phát ra tiếng gầm lên giận dữ, thân chưa đến, công kích đã tới trước.
Trong hư không, lỗ mũi Hỏa Linh Cự Hùng phun một một đạo hỏa long đánh về phía Diệp Chân.
Cơ hồ là đồng thời, móng phải Kim Bối Thạch Thú Vương bỗng nhiên cao cao giơ lên, xa xa hướng về phía Diệp Chân vỗ, một bàn tay to lớn như thực chất do thuần túy từ Thổ linh lực tạo thành tung về phía Diệp Chân.
Một Toái Ngọc Ấn đã sớm được chuẩn bị bay ra trước ngực Diệp Chân, bỗng nhiên bay về phía hỏa long Hỏa Linh Cự Hùng phun ra.
Trấn áp!.
Khi hai chữ vừa ra, lại một Toái Ngọc Ấn bay ra từ trước ngực Diệp Chân, Diệp Chân bỏ ra mười mấy hơi thở thời gian chuẩn bị cũng không phải uổng phí.
Bạo!.
Cơ hồ là khi Toái Ngọc Ấn thứ hai bay ra. Diệp Chân liền bạo rống một tiếng, lúc này, hỏa long Hỏa Linh Cự Hùng phun ra bị Toái Ngọc Ấn chặn đón vỡ nát mà ánh sáng của Toái Ngọc Ấn đang nhanh chóng suy yếu.
Cũng trong nháy mắt này, cự thủ Kim Bối Thạch Thú Vương đánh ra xông tới.
Ngay lúc này, Toái Ngọc Ấn thứ nhất đột ngột nổ tung!.
Oanh!.
Lực lượng Toái Ngọc Ấn nổ tung lập tức để Hỏa linh lực kinh khủng bên trong không kiểm soát, sóng xung kích linh lực bàng bạc nổ tung.
Dưới tình huống bình thường, một Toái Ngọc Ấn dẫn động sóng xung kích linh lực hẳn có thể trực tiếp ngăn lại kích thứ nhất của hai con Thiên giai thượng phẩm yêu thú.
Nhưng, chuyện kinh khủng phát sinh!.
Thú chưởng thổ hoàng sắc to lớn trong ngọn lửa đột nhiên lấy một loại tốc độ trước nay chưa có bành trướng, phảng phất như tất cả Thổ linh lực trên bầu trời đều tập trung vào, trong thời gian ngắn đã lấn át linh lực quang hoa nổ tung, nhẹ nhàng đắp một cái. Sóng xung kích linh lực kinh khủng ngay cả võ giả Chú Mạch cảnh trung hậu kỳ đều muốn né tránh, trong nháy mắt bị dập tắt!.
Sau đó, thú chưởng to lớn thổ hoàng sắc tràn ngập toàn bộ thiên không vụt sáng, đóng xuống đầu Diệp Chân!.
- Má ơi!.
Ngay sát ba Toái Ngọc Ấn nghênh đón, Diệp Chân quái khiếu một tiếng, linh dực to lớn lóe lên một đạo tử quang, thân hình đột nhiên biến mất tại chỗ.
Phảng phất như lấy trứng chọi đá, Toái Ngọc Ấn còn chưa kịp nổ tung đã bị cái kia bàn tay thổ hoàng sắc trực tiếp đánh nát.
Càng chết người là, bên trong quá trình đánh xuống, thú chưởng thổ hoàng sắc đang điên cuồng tăng trưởng, trên mặt đất, trong bầu trời đêm, mắt trần có thể thấy Thổ hệ linh lực phảng phất như dòng sông vào biển, nhanh chóng tụ hợp vào bên trong thú chưởng.
Trong thời gian ngắn, thú chưởng liền bao trùm phương viên ngàn mét.
Là phương viên trong vòng một ngàn mét, tương đương với hai ngàn mét dài hai ngàn mét rộng, phạm vi rất kinh khủng!.
Muốn mạng chính là, Ngân Tuyến Thiểm lóe lên, Diệp Chân cũng đi ra hơn ngàn mét ra một chút mà thôi!.
Thân hình Diệp Chân vừa mới lóe ra, thú chưởng thổ hoàng sắc to lớn đã hung hăng đập lên người hắn.
Hộ thể linh quang do giáo chủ tự tay luyện chế cho Diệp Chân nhanh chóng lấp lóe mấy lần, chậm rãi phá diệt, Tử Ngọc chiến giáp bên ngoài thân Diệp Chân lấp lóe mấy lần, cuối cùng không có vỡ vụn, nhưng thân hình Diệp Chân bị oanh bay nhanh ra sau.
Oanh!.
Thú chưởng thổ hoàng sắc hung hăng bao trùm đến trên mặt đất sau lưng Diệp Chân, mặt đất phương viên ngàn mét, trong thời gian ngắn liền sụp đổ mấy trượng sâu.
Ngay khoảnh khắc thân hình bị ném đi, hai con ngươi Diệp Chân đột ngột chuyển một cái, thần niệm cuồng thúc!.
Lúc này, Kim Bối Thạch Thú Vương cùng Hỏa Linh Cự Hùng mạnh mẽ đâm tới bên cạnh Phi Thiên Ma Dịch vừa điên cuồng gào thét xong!.
Phảng phất như ma chú, Phi Thiên Ma Dịch lần nữa xoay người.
Bên ngoài ngàn dặm, thần sắc Huyền Hổ đang cưỡi trên người Thiên Lý Yêu nhìn chằm chằm một màn này xiết chặt, bỗng nhiên chỉ về phía Kim Bối Thạch Thú Vương cùng Hỏa Linh Cự Hùng trong đôi mắt Thiên Lý Yêu, rống giận.
- Cẩn thận, cẩn thận Ma Dịch kia!.
Có lẽ bởi vì phẫn nộ, có lẽ bởi vì sốt ruột, trong tiếng hô, Huyền Hổ lơ đãng phóng xuất ra khí tức kinh khủng của bản thân, tiếng rống càng như sóng xung kích xông về Thiên Lý Yêu!.
Đáng thương, Thiên Lý Yêu nhỏ nhắn vừa trợn trắng hai mắt, lập tức rời từ không trung xuống phía dưới!.